Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 789: Kim Đỉnh Đảo

‘Đây đại khía là nhà có tiền a...' Nghe được bốn chữ Phi Yến Huyền Châu, Giang Bắc Nhiên thừa nhận bản thân có phần ghen tị. Đây là bảo vật nằm trong top một trong Trân Kỳ phổ, Phi Yến Huyền Châu có thể gia tăng tốc độ của người đeo trên phạm vi lớn.
Vì cái gọi là võ công thiên hạ, bất phá duy khoái, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, vĩnh viễn sẽ nắm được quyền chủ động trong tay.
Mà Giang Bắc Nhiên thì ngược lại, hắn không muốn làm bất phá duy khoái gì cả, hắn chỉ nghĩa một việc.
Nếu có thể có được hạt châu này, khi chạy trốn sẽ càng thuận tiện hơn.
Chỉ mỗi điểm này đã đủ khiến Giang Bắc Nhiên mong nhớ ngày đêm, mà ở Thi gia, đây bất quá chỉ là thứ để khen thưởng tiểu bối mà thôi.
‘Không hợp lẽ thường a!' "Bắc Nhiên a."
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang hâm mộ và ghen ghét, Thi Nguy Dịch đột nhiên hô lên.
"Đến ngay đây."
Giang Bắc Nhiên chắp tay đáp.
"Ngươi từng nghe nói tới Bích Tiêu hội chưa?"
Nghe Thi Nguy Dịch hỏi tới vấn đề này, trong lòng Giang Bắc Nhiên bỗng nhiên vang lên tiếng lộp bộp, bỗng có chút dự cảm bất tường khó hiểu.
Giang Bắc Nhiên:
"Vãn bối chưa từng nghe nói."
"Vậy bây giờ nghe rồi đó, Bích Tiêu hội được tổ chức mỗi năm một lần, địa điểm là Kim Đỉnh đảo, ngươi từng nghe tới Kim Đỉnh đảo chưa?"
"Chưa từng nghe tới."
Giang Bắc Nhiên vẫn lắc đầu như cũ nói.
"Hòn đảo này rất thú vị, quanh năm được một đại trận Thượng Cổ thủ hộ, không ai có thể vào nhưng mỗi khi thu tàn thì cửa sẽ mở ra, chỉ có nhân tài có tu vi dưới Huyền Hoàng mới vào được...” Con mẹ nó... Thiết lập mạnh dữ vậy, nghe là biết đây là nơi chỉ có nhân vật chính mới có thể tới.
Nghe tới đây, trên cơ bản Giang Bắc Nhiên đã đoán được mục đích vị Thánh Hiền này tìm mình tới là gì.
"Không chỉ có thế, mỗi lần chỉ có ngàn người vào được, không thể nhiều hơn. Cho nên hàng năm, vừa đến ngày này, tông môn cùng gia tộc bốn bề Liệt quốc đều sẽ để tiểu bối nhà mình xông pha lên đảo một lần."
Nghe được bốn chữ tiểu bối nhà mình, Giang Bắc Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm, phụ họa:
"Không ngờ còn có hòn đảo thần kỳ như thế."
"Thần kỳ cũng không chỉ có vậy. Trong đảo có một lượng lớn kỳ trân dị bảo, vô luận là dược liệu thượng phẩm hay bảo ngọc cực phẩm, bên trong có thể nói là cần gì có đó, thậm chí còn có pháp bảo hoặc công pháp từ Địa cấp trở lên.” Con mẹ nó... Đây không phải nơi giúp nhân vật chính phát tài à?!
Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm mắng một câu đậu đen rau muống trong lòng.
Lúc này, Thi Gia Mộ ở bên cạnh đột nhiên hô lên:
"Đại bá, ta nghe nói năm ngoái tên giáo đồ kia vì tìm được một kiện pháp bảo Địa cấp hạ phẩm mà đoạt được giải nhất đúng không?"
"Không sai."
Thi Nguy Dịch gật gật đầu:
"Cho nên năm nay ngươi phải cố gắng nhiều hơn đó."
"Yên tâm đi đại bá, ta nhất định sẽ mang một kiện pháp bảo Thiên cấp về."
"Hắc hắc hắc, đại bá chờ tin tốt của ngươi."
Thi Nguy Dịch nói xong thì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên nói:
"Bắc Nhiên a, ngươi có muốn tới Kim Đỉnh đảo học hỏi thêm không?"
"Không được, vãn bối vẫn thích đợi trong nhà hơn."
Giang Bắc Nhiên đối đáp lưu loát.
Thi Nguy Dịch nghe xong thì cười phá lên:
"Vậy thì phiền toái thật đó, ta đã nói với lão tổ tông cho ngươi đi chơi cùng rồi.” Ta cái con mẹ nó, cái đờ mờ nhà nó.
Nghe xong, trong nháy mắt tâm tính Giang Bắc Nhiên liền sụp đổ. Vừa tới đây hắn đã đoán được vì sao Thi Nguy Dịch kêu hắn tới, vừa mở miệng đã nói tới chuyến đi này rồi, chắc chắn muốn hắn đi cùng mà. Nhưng nghe tới mấy chữ tiểu bối nhà mình, Giang Bắc Nhiên đã yên tâm hơn, nhưng sự thật chứng minh, hắn còn quá non nớt.
Giang Bắc Nhiên thầm mắng một trận rồi chắp tay:
"Đa tạ Thánh Hiền chiếu cố, chỉ là không phải ngài vừa nói chỉ có tiểu bối trong tộc mới được đi sao, ta đi có phải có phần không phù hợp không?"
"Không quan trọng."
Thi Nguy Dịch khoát khoát tay:
"Chỉ là cách nói thôi, ngươi cho rằng gia tộc khác sẽ tuân thủ quy củ? Kỳ thật chỉ cần tu vi dưới Huyền Vương đều vào được."
"Nếu người đi đều là Huyền Vương... Vậy vãn bối đi có khác nào đưa dê vào miệng cọp?"
"Hoắc hoắc hoắc."
Thi Nguy Dịch cười lắc đầu:
"Yên tâm, chỉ vào tầm bảo thôi. Sở dĩ cho ngươi đi là cảm thấy đầu óc ngươi linh hoạt, chắc cũng thu hoạch được một hai. Yên tâm, nếu ngươi lấy được bảo vật gì tốt, Thi gia khẳng định sẽ không bạc đãi ngươi."
Ta cái con mẹ nhà ngươi, cái đờ mờ nhà ngươi !
Bạn cần đăng nhập để bình luận