Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 404: Diêm Quang Khánh

Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị vòng qua Ninh Trúc Vân, tiếp tục đi lên trước thì thấy Ninh Trúc Vân đột nhiên kêu khẽ một tiếng, thân thể bắt đầu thu nhỏ, cuối cùng biến thành một con hồ ly sáu đuôi màu đỏ.
Ninh Trúc Vân hóa thành Lục Vĩ Hồ thở không ra hơi, dùng giọng cực kỳ đáng thương nói:
"Đúng như công tử thấy, thiếp thân là Lục Vĩ Hồ, vốn đang ở trong núi, không biết ở đâu ra một đám... Công tử! Công tử ngươi đừng đi a, công tử... Ngươi con mẹ nó, có còn là con người không! Không thấy lão nương đã bày ra dáng vẻ đáng yêu này à, sao không có chút lòng đồng tình gì hết!"
Câu cuối Lục Vĩ Hồ thật sự như muốn hét lên, nếu không phải tu vi bị phong ấn, hiện tại nàng có liều mạng cũng phải lên nhảy lên cắn nam nhân kia hai cái!
Nghe Lục Vĩ Hồ chửi ầm lên, Lịch Phục Thành nháy mắt tỉnh táo lại, nhìn Giang Bắc Nhiên với ánh mắt sùng bái không gì sánh được.
Vương đại ca vậy mà liếc mắt một cái đã nhận ra nữ tử kia không phải người, thực sự quá lợi hại a.
Giang Bắc Nhiên không để ý Lục Vĩ Hồ, tiếp tục đi về phía trước. Bấy giờ, ánh sáng màu vàng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trước mặt hai người họ, đó là một vị lão nhân gia tiên phong đạo cốt.
Giang Bắc Nhiên theo bản năng dùng tinh thần lực quét qua người trước mặt, lập tức ngơ ngác.
"Huyền Tôn! ?"
Đây chính là cảnh giới trên cả Huyền Tông, vậy mà lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Đậu má ! Quả nhiên không thể ở cùng nhân vật chính quá lâu.
Tình cảnh này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi nhớ tới nữ Huyền Hoàng đột nhiên xuất hiện khi còn ở Lan Châu, thật sự rất bất ngờ.
"Nghiệt súc! Để xem ngươi còn có thể chạy đi đâu."
Dù không biết tình huống thế nào, nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn quyết định mau chóng rời khỏi chỗ thị phi này, thế là hắn kéo Lịch Phục Thành chạy theo một hướng khác.
"Ai, hai vị tiểu hữu xin dừng bước."
Đậu má !
Giang Bắc Nhiên thầm mắng rồi quay đầu lại chắp tay:
"Không biết tiền bối có gì phân phó."
Huyền Tôn thu Lục Vĩ Hồ đang muốn chạy vào trong tay, tiếp đó nhìn Giang Bắc Nhiên và Lịch Phục Thành một chút rồi nói:
"Súc sinh này vừa rồi hẳn đã cầu cứu hai vị?"
Sao nghe như đang câu cá vậy.....
Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn chắp tay đáp:
"Thật có việc này."
"Các ngươi không đáp ứng?"
"Không đáp ứng."
"Thú vị..."
Huyền Tôn nói xong thì vuốt vuốt chòm râu dài màu bạc của mình:
"Đạo hạnh Yêu Hồ này cực sâu, rất ít người có thể chống lại mị hoặc của nàng. Nhưng ta thấy tu vi hai vị tiểu hữu dường như cũng không cao lắm, sao cự tuyệt được nghiệt súc này."
"Ngao ! Ngao! Ngao !"
Trong lúc Huyền Tôn nói chuyện, Lục Vĩ Hồ bị hắn chộp trong tay không ngừng kêu gào. Dù nó không nói tiếng người nhưng Giang Bắc Nhiên nghe hiểu.
"Ngươi mới là nghiệt súc! Xú lão đầu! Lão già chết tiệt! Lão trọc đầu!"
Bất quá giờ phút này Giang Bắc Nhiên vô tâm nghe Lục Vĩ Hồ mắng, hắn đang tự hỏi nên trả lời câu hỏi của Huyền Tôn thế nào.
Đây thực con mẹ nó, quá giống câu cá, hơn nữa lại dùng Lục Vĩ Hồ làm mồi.
Ai chờ chút, rõ ràng chuyện này không hướng về phía ta a.
Nghĩ đến đây, Giang Bắc Nhiên đẩy Lịch Phục Thành còn đang sững sờ một cái:
"Tiền bối đang tra hỏi ngươi kìa."
Lúc này Lịch Phục Thành mới kịp phản ứng, chắp tay nói:
"Bẩm tiền bối, Yêu Hồ này xác thật đạo hạnh cực sâu, vãn bối vừa rồi có chút thần chí không rõ, may mắn được đại ca của ta gọi tỉnh, lúc này mới tạo thành sai lầm lớn."
"Ồ?"
Huyền Tôn có chút ngạc nhiên, lần nữa nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
Đậu má, lại đá bóng về lại.
Giang Bắc Nhiên nhìn Huyền Tôn, mở miệng nói:
"Bẩm tiền bối, vãn bối chỉ là luôn bảo trì cảnh giác với người không rõ lai lịch, nên không để ý đến Yêu Hồ này."
Nghe Giang Bắc Nhiên trả lời xong, Huyền Tôn thuấn thân một cái đã tới trước mặt hắn.
Lục Vĩ Hồ nhìn Giang Bắc Nhiên gần trong gang tấc, nhịn không được giương nanh múa vuốt.
"Tu vi tiểu hữu thế nào a?"
Huyền Tôn thân thiết hỏi.
"Luyện Khí ngũ giai."
Giang Bắc Nhiên đáp.
"Thật sự là Luyện Khí cảnh?"
Diêm Quang Khánh kỳ quái nhíu mày.
Dù hắn cảm giác được tu vi Giang Bắc Nhiên nhưng lại không tin nổi chỉ một tiểu đệ tử Luyện Khí cảnh lại có thể chống lại mị thuật của Lục Vĩ Hồ.
Quái thuật của Lâm bà thật đúng là lợi hại, để ta tìm được kỳ nhân thế này.
Suy tư một lát, Diêm Quang Khánh nói:
"Lão phu chính là Diêm Quang Khánh, tông chủ Càn Thiên tông Đường quốc, gần đây sở dĩ đến nơi đây đều vì hữu duyên cùng tiểu hữu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận