Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 933: Đan Dược Bát Phẩm (2)

Mặc dù đan dược bát phẩm là đan dược đỉnh cấp nhưng xác suất thất bại cực cao.
Chỉ là Giang Bắc Nhiên vẫn luôn không cảm thấy việc này sẽ xảy ra trên người hắn, dù sao hắn cũng có kiến thức vô cùng hoàn mỹ.
'Hoàn mỹ cái rắm a...' Nhìn cặn thuốc bên trong Kim Ô Đỉnh, Giang Bắc Nhiên quyết định hôm nay dừng lại, chờ tới ngày mai tự bói cho mình một quẻ xem có luyện đan thành công không rồi tính tiếp, bằng không cứ lãng phí tài bảo thế này thì hắn đau lòng chết mất.
"Hô..."
Giang Bắc Nhiên thở phào một hơi, đi ra ngoài cửa, Hạ Linh Đan một mực đứng ngoài quan sát lập tức đi theo.
Hắn đẩy cửa ra thì thấy ngoài cửa là Ngô Thanh Sách đang vô cùng kích động.
"Trở về đi."
Giang Bắc Nhiên nhìn nàng gật gật đầu.
"Bái kiến sư huynh!"
Ngô Thanh Sách cúi người chào.
"Miễn đi, miễn đi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì dùng tinh thần lực quét Ngô Thanh Sách một lần rồi mới gật đầu nói:
"Không sai, có thể áp chế được Huyền Linh cảnh, chứng tỏ ngươi đã có căn bản thập phần vững chắc."
"Đa tạ sư huynh đã khích lệ."
Ngô Thanh Sách được khen thưởng thì vô cùng kích động, phải biết trong khoảng thời gian sư huynh rời đi này, huyền khí trong cơ thể hắn đã vô số lần mãnh liệt bốc lên, thúc giục hắn tranh thủ thời gian đột phá.
Nhưng Ngô Thanh Sách vẫn cố chịu đựng, vì trước khi sư huynh rời đi đã nói với hắn tạm thời đừng tấn thăng lên Huyền Vương.
Cho nên hắn phải nhịn!
Bây giờ được sư huynh khích lệ, trong nháy mắt Ngô Thanh Sách cảm thấy mọi cố gắng trước đó đều vô cùng đáng giá.
Giang Bắc Nhiên vỗ bả vai Ngô Thanh Sách một cái rồi nói:
"Cố nhịn một chút, hai ngày nay ta sẽ giúp ngươi đột phá Huyền Vương cảnh."
“Vâng!”
Ngô Thanh Sách kích động lên tiếng.
Lúc này, Cố Thanh Hoan đi ra từ trong một phòng khác, thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái rồi nói:
“Sư huynh, ta đã cắm hoa cả ngài xong rồi."
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi hỏi:
"Hiện tại Khúc Dương Trạch thế nào rồi?"
Lúc còn ở Thi gia, Giang Bắc Nhiên từng nhận được thư của Cố Thanh Hoan một lần,. Trên đó viết Khúc Dương Trạch nói ngày hôm trước hắn đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác kỳ quái, sau ngày thứ hai thì đã kết thành một cái kén.
Giang Bắc Nhiên đọc xong không khỏi kinh ngạc, trong nháy mắt nhận ra khả năng cao đối phương không phải đột phá mà là muốn tiến hóa...
Dù sao trình độ biến dị của Khúc Dương Trạch thật sự quá cao, rất nhiều phương diện đã không thể dùng thường thức của nhân loại để diễn giải. Chỉ là Giang Bắc Nhiên không ngờ đối phương lại hóa thành một cái kén, có thể nói là đã hoàn toàn thoát ly khỏi phạm vi nhận thức của nhân loại.
Vì đây là lần đầu Giang Bắc Nhiên bồi ‘cổ nhân’ nên không có cách gì giải quyết. Chỉ có thể để Cố Thanh Hoan yên lặng theo dõi kỳ biến trước, nếu cái kén có biến hóa thì viết thư nói cho hắn biết.
Nghe sư huynh hỏi thế, Cố Thanh Hoan mới chắp tay:
"Hôm qua ta đã tới thăm Khúc sư huynh, hắn vẫn như trước, không có gì thay đổi."
"Được, ngày mai ta đi với ngươi xem sao."
"Vâng."
Về phần Lạc Văn Chu, vì hắn vẫn đang chấp hành nhiệm vụ chu du ở Liệt Quốc nên lần này Giang Bắc Nhiên không gọi hắn về.
Sau khi hỏi rõ hiện trạng của các đệ tử, Giang Bắc Nhiên mới quay đầu nói với Hạ Linh Đang:
"Linh Đang, ngươi có thể cảm nhận được sự tồn của linh khí ở đây không?"
Hạ Linh Đang nghe xong lập tức gật đầu:
"Có, ta có thể cảm nhận được linh khí mà Lam Kỳ tỷ tỷ đã miêu tả qua, chỉ là ta không biết có đúng không thôi."
"Ngươi thử luyện Quy Tâm Quyết và Nhất Tự kiếm pháp ở đây đi."
“Vâng!”
Hạ Linh Đang đáp xong thì ngồi xếp bằng xuống tu luyện.
Lần đầu thấy Hạ Linh Đang, Ngô Thanh Sách đã có chút hiếu kỳ, không biết đây có phải đệ tử sư huynh mới thu nhận không.
Quan sát một lúc, Ngô Thanh Sách phát hiện dường như vị sư muội này còn chẳng biết cấp hấp thụ linh khí. Phải biết linh khí trong kết giới bản tâm này không biết dư dả bao nhiêu so với bên ngoài, tốc độ tu luyện cũng từ đó mà tăng theo.
Dù vậy thì vị sư muội này vẫn không cách nào tu luyện.
"Có! Chủ nhân! Ta cảm giác được!"
Thời điểm nghe Hạ Linh Đan nói thế, Giang Bắc Nhiên không có chút nào vui sướng, ngược lại còn nhíu mày.
‘Xong thật rồi... Thật sự chính đúng cái trung dung chi tư a.'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận