Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 699: Sắp Xếp Chỗ Ở (1)

Thấy Mạnh Tư Bội cười ngây ngô một cách khó hiểu, Giang Bắc Nhiên đứng người, đi tới nói:
"Nói một chút xem, ngươi là sao?"
Mạnh Tư Bội giật mình, thận trọng nói:
"Không biết lời này của tiền bối là có ý gì?"
"Bản vương hỏi ngươi, một mình ngươi chạy đến nơi này làm gì. Không lẽ ngươi cảm thấy một mình ngươi có thể thắng được ba Huyền Tông?"
"Ta... Ta không có."
Mạnh Tư Bội lắc đầu rồi đáp.
"Vậy vì sao ngươi dám một mình chạy đến đây mà không điều tra gì trước?"
"Ta đã điều tra rồi!"
Mạnh Tư Bội lập tức hô lên:
"Ta biết một đám tông chủ Lương quốc đều ở đây, cho nên đặc biệt tới, ai biết vẫn bị phát hiện..."
Nhìn Mạnh Tư Bội rút ra một tấm mẫn khí phù từ trong ngực ra, Giang Bắc Nhiên không khỏi bị chọc cười:
"Ngươi thật đúng là... Thuốc giải độc ăn bậy thì cũng thôi đi, phù mà ngươi cũng dùng linh tinh, ngươi biết mẫn khí phù có tác dụng gì không?"
"Khiến khí tức biến mất, phòng ngừa bị phát hiện đó."
"Là phòng ngừa bị phát hiện, nhưng phòng là phòng người, không phải phòng trận, nơi khi nãy ngươi đáp xuống là trên một trận pháp, dù có dán một trăm tấm mẫn khí phù cũng vô dụng, vì ngươi đã phát động trận pháp, hiểu không?"
"Nha..."
Mạnh Tư Bội cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, thấp giọng nói:
"Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp."
Giang Bắc Nhiên thuận tay bỏ mẫn khí phù không thể phát huy tác dụng vào trong Càn Khôn giới rồi lắc đầu:
"Về sau làm việc gì cũng suy nghĩ nhiều chút, bằng không thì không phải lần nào vận khí ngươi cũng đủ tốt, có người tới cứu ngươi đâu."
Giang Bắc Nhiên vừa nói xong thì cảm thấy mình như đang nói nhảm, người ta dựa vào vận khí để ăn cơm, có thể sử dụng vận khí giải quyết vấn đề thì cần gì phải động não?
"Cám ơn tiền bối, Tư Bội ghi nhớ."
Lúc này, Lệ Phục Thành ở bên cạnh nhìn không khỏi có chút sửng sốt. Dù chưa từng nghe qua cái tên Mạnh Tư Bội nhưng dựa vào huyền khí nàng vừa rồi bạo phát cũng đủ biết nàng là Huyền Hoàng đỉnh phong.
Huyền Hoàng đỉnh phong a...
Đây chính là sự tồn tại hắn từng mơ ước, nhưng bây giờ lại như hài đồng bị Vương đại ca giáo huấn tới không dám phát ra tiếng, hơn nữa trông hai người rõ ràng là quen biết cũ.
Đến cùng Vương đại ca là ai a...
Thông qua Thiên Nhãn Trận, Giang Bắc Nhiên phát hiện đám cường giả Lương quốc đã rời đi thì nói với Mạnh Tư Bội:
"Thiếu người ta nhân tình thì nên làm gì?” Mạnh Tư Bội nghe xong, lập tức lộ ra thần sắc ngạc nhiên, chắp tay với Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Ân cứu mạng tự nhiên toàn lực tương báo. Tiền bối, ngài nói đi, mặc kệ chuyện gì Tư Bội cũng sẽ dốc hết toàn lực đi làm!"
"Được, tiếp theo ngươi cứ làm theo kế hoạch của bản vương là được. Chỉ cần làm, không cần hỏi."
"Vâng! Tư Bội nhớ kỹ."
"Phục Thành."
Nghe Vương đại ca đột nhiên gọi mình, Lệ Phục Thành vội vàng ứng tiếng:
"Vâng!"
“An bài chỗ ở cho nàng rồi liên lạc với ta."
"Vâng!"
Lệ Phục Thành lĩnh mệnh.
….
Tại cửa ra vào của một tòa trạch viện, Lệ Phục Thành nhìn Mạnh Tư Bội ở phía sau lưng rồi nói:
"Mạnh tông chủ, dù tòa nhà này có chút cũ chút nhưng vì che giấu người..."
"Ta hiểu, ngươi dẫn ta vào đi."
"Mời đi bên này."
Vào trong trạch viện, Lệ Phục Thành nhịn không được gãi gãi phía sau đầu.
Từ Nguyệt Nha cốc một đường trở về trấn, hắn rõ ràng có thể cảm giác được Mạnh Tư Bội một mực gắt gao nhìn chằm chằm hắn, nhưng không biết là nàng cố ý hay vô tâm. Mà vì cảm giác áp bách của Hoàng đỉnh phong mà hắn luôn cảm thấy ở sau lưng như có gai, mồ hôi cơ hồ ướt đẫm lưng áo.
Lệ Phục Thành dẫn Mạnh Tư Bội đi tới đẩy cửa ra:
"Mạnh tông chủ, nơi này là phòng ngủ của ngài, đồ đạc bên trong tương đối đủ rồi. Đương nhiên, nếu ngài thiếu thứ gì ngài chứ nói ta. Ta sẽ lập tức an bày.” Mạnh Tư Bội đi vào gian phòng, nhìn lướt qua rồi đáp:
"Không cần phiền, chỉ là ở tạm mấy ngày, phí tâm làm gì."
"Theo tâm ý của ngài là được, vậy ngài nghỉ ngơi trước đi, ta chờ ở cửa ra vào."
Lệ Phục Thành nói xong, vừa muốn đóng cửa rời đi đã nghe Mạnh Tư Bội hô:
"Chậm đã."
Lệ Phục Thành đành phải duy trì tư thế đóng cửa, nghĩ xem có nên vào lại không.
"Mạnh tông chủ còn chuyện gì muốn phân phó sao?"
"Không có chuyện gì, mà ngươi cũng không cần câu thúc như vậy, ta chỉ là... Có chút chuyện muốn hỏi ngươi một chút thôi."
"Mạnh tông chủ, mời nói."
"Ngươi và vị tiền bối kia là quan hệ thế nào?"
Dường như Lệ Phục Thành đã sớm chuẩn bị, trực tiếp chắp tay đáp:
"Hồi bẩm Mạnh tông chủ, tiền bối đã phân phó, nếu ngươi hỏi thăm việc này, ta không được trả lời, nếu ngài vẫn muốn truy vấn, vậy ta chỉ có thể..."
"Thôi thôi, ta cũng đoán được là sẽ như vậy mà. Vậy ngươi đi nghỉ ngơi đi, không cần làm thủ vệ cho ta, bớt vất vả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận