Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 869: Tộc Quy Thi Gia

‘Tộc quy của Thi gia... thật sự là ngoài ý muốn a.' Từ cổ chí kim, hiếu vẫn luôn là phẩm chất đại gia tộc coi trọng nhất. Dù sao ai cũng không muốn hậu đại của mình hủy đi cơ nghiệp mà mình vất vả sáng lập.
Chỉ là Giang Bắc Nhiên vốn tưởng loại gia tộc đỉnh cấp như Thi gia hẳn sẽ có chỗ khác biệt, nhưng không ngờ vẫn vậy mà thôi.
Giang Bắc Nhiên tiếp tục nghe nữa thì biết tộc quy chú trụng về trinh tín và lễ nghĩa, mà những thứ này với hắn lại đơn giản vô cùng.
Bất quá có một chuyện ngoài ý muốn, từ gia quy số năm bắt đùa đều là quy củ có liên quan tới truyền thừa.
Theo thứ tự là trọng hôn nhân, lập dòng dõi, truyền hương hỏa.
Ba đầu đều xác định ý tứ "thúc cưới".
'Gấp, gấp lắm hả.' Từ trong gia quy Thi gia, Giang Bắc Nhiên có thể nhận ra họ khắc sâu và cực kỳ coi trọng hương hỏa. Đáng tiếc như vậy cũng chẳng làm được gì, gia tộc xuống dốc quá nhanh mà tông quật quật khởi lại càng nhanh hớn, kết cục sớm đã định, có sinh tiếp cũng vô dụng thôi.
Chờ xem xong hết tất cả gia quy, Giang Bắc Nhiên vốn tưởng như vậy đã kết thúc thì một vị lão nhân tóc trắng xoá, tinh thần sung mãn đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.
Giang Bắc Nhiên biết đây là ngọc giản lưu lại huyền thức, nhưng khi lão nhân này xuất hiện, hắn vẫn cảm nhận được uy áp vô hình từ trên người đối phương.
Một lát sau, lão nhân chậm rãi mở miệng nói:
"Xem kim nghi giám cổ, không cổ không thành kim."
"Thời gian luân chuyển nhưng con đường mọi người đi đều giống nhau.”
Chỉ vẻn vẹn hai câu, Giang Bắc Nhiên đã cảm nhận được đối phương như hiểu hết thiên cổ thế gian.
Lão nhân dừng lại một hồi rồi mới tiếp tục nói:
"Con cháu Thi gia cần phải nhớ một chuyện, chân tướng trên đời giấy trong di tích cổ. Đừng đi theo đường cũ mới có thể chấn hưng gia tộc."
‘Chân tướng thế gian giấu trong di tích cổ.....’ Câu nói này không hiểu sao lại khiến Giang Bắc Nhiên cứ bùi ngùi mãi không thôi.
Khi hắn còn là hoàng đế, từng thông qua đủ các loại thư tịch để tìm hiểu vì sao gia tộc lại xuống dốc và quá trình quật khởi của tông môn.
Nhưng kỳ thật đa phần các thư tịch đều rất mơ hồ, cứ được một đoạn mất một đoạn khiến Giang Bắc Nhiên tưởng Thịnh quốc rất thiếu các loại thư tịch thế này.
Nhưng sau khi hắn vào Thi gia thì phát hiện thư tịch nơi này cũng rất ít ghi chép chuyện về thời cổ.
Mà trong chuyến đi lên Kim Đỉnh đảo này đã cho Giang Bắc Nhiên câu trả lời của hai việc mà hắn thắc mắc đã lâu.
Một là vì sao Huyền Đế đột nhiên biến mất, tại sao Huyền Thánh lại có thể xưng vương tại Huyền Long đại lục.
Hai là đám người tu luyện thời kỳ đầu... . thật sự là nhân loại tu luyện mà thành sao?
Từ khi tiến vào tòa cung điện kia xong, Giang Bắc Nhiên vẫn luôn cảm thấy tòa cung điện này còn cổ xưa hơn cả lịch sử Huyền Long đại lục, chỉ là trong đó có một đoạn ghi chép biến mất, cho nên mới xuất hiện một đoạn thời kỳ người tu luyện bỗng nhiên quật khởi mà thôi.
Hết thảy những điều này chỉ là phán đoán của Giang Bắc Nhiên, nhưng vừa rồi nghe vị lão nhân kia nói chuyện xong, Giang Bắc Nhiên lại cảm nhận được thâm ý trong lời nói của đối phương.
Có lẽ Thượng Cổ từng phát sính chuyện mang tính tiệt duyệt dành cho nhân loại. Mà chuyện như vậy có lẽ không chỉ xảy ra một lần mà có khi đã xảy ra rất nhiều lầm rồi. Mấu chốt ngăn cản chuyện này là đi tìm chân tướng lịch sử.
"Bắc Nhiên, Bắc Nhiên?"
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang suy nghĩ thì hai tiếng kêu kéo hắn trở về hiện thực.
Thấy Giang Bắc Nhiên rốt cục cũng lấy lại tinh thần, Thi Nguy Dịch vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói:
"Thú vị, lần đầu tiên đọc tộc quy ta cũng không nghiêm túc như ngươi đâu. Ngươi còn giống người Thi gia hơn cả ta nữa.”
Nghe Thi Nguy Dịch nói thế, Giang Bắc Nhiên cũng kỳ quái vì sao bản thân lại ngộ ra được nhiều ý tứ chỉ trong mấy câu nói ngắn ngủi của vị lão nhân kia như vậy, cứ như đang có người dẫn dắt hắn vậy.
'Là vì huyền thức của vị lão giả kia sao?' Không nói cũng biết thân phận của vị lão giả kia là người Thi gia, tu vi chắc chắn cũng rất cao. Dù là tàn thức trong ngọc giản cũng đã chứa đựng lực lượng mà người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng từ lời nói của Thi Nguy Dịch, hình như không phải ai cũng có cảm ngộ sâu sắc với lời nói của vị lão giả kia.
'Ai, phiền quá!' Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm mắng rồi đứng lên.
‘Đã là chuyện quan trọng thì nói thẳng ra luôn đi, úp úp mở mở làm gì a!’ Bầu trời dần sáng lên, rốt cục Bích Tiêu hội đã hạ màn.
Bất quá khác biệt ở chỗ, sau khi đưa một đám Huyền Vương rời đảo xong, rất nhiều Huyền Tôn, thậm chí bao gồm cả Huyền Thánh đều ở lại Kim Đỉnh đảo.
Bởi vì, quá nhục!
Ngay cả Thạch Linh cũng có thể nghiên cứu ra cách cho Huyền Hoàng trở lên tiến lên Kim Đỉnh đảo, mắc mớ gì họ lại thua kém.
Còn chuyện gì mất mặt hơn như vậy không?
Thi Hồng Vân cũng ở lại, bên cạnh là Giang Bắc Nhiên và một vị nam tử trung niên mặc áo choàng gấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận