Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 623: Coi Bói (2)

"Người có bát tự như ngươi làm việc sát phạt quyết đoán, một khi mệnh cục cân bằng sẽ có thể lập thiên mệnh, thành đại nghiệp. Đây không phải điều Lâm tiểu thư vẫn muốn a?"
Lập thiên mệnh, thành đại nghiệp... Lập thiên mệnh, thành đại nghiệp...
Sáu chữ này không ngừng tuần hoàn trong não Lâm Thi Uẩn, khiến đầu nàng ong ong.
Vì sao nàng một mực tìm kiếm động thiên phúc địa? Không phải là vì nhất phi trùng thiên sao! Nàng không muốn làm tiểu phế vật trong nhà. Nàng cũng có mộng tưởng, cũng có mục tiêu, nhưng không ai hiểu nàng. Phụ thân cũng vậy, ca ca, đệ đệ cũng vậy, thậm chí ngay cả tiểu bối trong nhà cũng chẳng khác, đều xem nàng như làm người ham chơi, cả ngày không chịu làm gì, chơi bời lêu lổng.
Vậy mà hôm nay rốt cục cũng có người nhìn thấu ngụy trang của nàng, hiểu rõ suy nghĩ của nàng.
Lâm Thi Uẩn vô cùng kích động nhưng không biết nên biểu đạt tâm tình thế nào, dứt khoát đứng lên bái Giang Bắc Nhiên một cái.
"Đại sư, cầu ngài giải hoặc cho ta, ta nên đeo ấn tín và dây triện thế nào mới giúp mệnh cách cân bằng?” "Cân bằng xong không phải mọi sự hanh thông mà là chuyện ngươi làm sẽ khả quan hơn. Với mỗi sự vật sự việc cần dựa vào nhiều yếu tố mới biết kết quả."
"Tiên sinh có thể sẽ dạy ta một chút?"
"Thất Sát mang ấn, có nghĩa Thất Sát kết hợp với ấn tín và dây đeo triện sẽ khiến Thiên Can của ngươi tốt hơn. Nhưng ta chỉ giúp ngươi đoán mệnh, nói rõ mệnh cách của ngươi thế nào thôi, muốn thay đổi sẽ thành nghịch thiên, cần bỏ ra đại giới to lớn."
"Cần đại giới gì? Xin tiên sinh cứ mở miệng, cái gì ta cũng có thể cho!"
Nhìn Lâm Thi Uẩn cuồng nhiệt như thế, Giang Bắc Nhiên có thể xác định nàng hiện tại nàng đã trở thành phần tử tông giáo cuồng nhiệt. Chỉ cần hắn dạy dỗ thêm một thời gian, kêu nàng làm gì nàng cũng chịu làm.
"Được, ngươi đã nói vậy, ta sẽ cho ngươi hai điều kiện, nếu ngươi làm được, ta sẽ phá lệ thay đổi mệnh cách cho ngươi.” "Đa tạ đại sư!"
Lâm Thi Uẩn trực tiếp quỳ trên mặt đất hô.
"Không cần, hiện tại ngươi nhớ cho kĩ, ta cần hai thứ, một là Lưỡng Nghi Bí Vũ, hai là hoàng cổ, cả hai thiếu một cũng không được."
Thấy mình nhắc tới hai thứ này mà hệ thống không nhảy ra, Giang Bắc Nhiên đoán hắn đã trấn trụ được Lâm Thi Uẩn, hiện tại thả nàng về cũng chẳng sao.
Mặt khác, Lâm Thi Uẩn nghe Giang Bắc Nhiên nói xong thì lâm vào trầm tư, nhưng rất nhanh đã gật đầu:
"Xin đại sư yên tâm! Dù ta làm gì cũng nhất định lấy được hai món đó về vì ngài.” "Là vì chính ngươi."
Giang Bắc Nhiên cười nói.
"Đúng! Là ta nói sai, xin đại sư tha thứ."
Lâm Thi Uẩn sợ hãi nói.
Thấy Lâm Thi Uẩn kinh sợ, Giang Bắc Nhiên bỗng phát hiện coi bói xác thực là một môn chấn nhiếp lòng người rất tốt. Hơn nữa vì tính đặc thù nên ở thế giới này, coi bói được xem như loại tồn tại đặc biệt, trong huyền môn thập lục nghệ không có nói. Chứng tỏ nó vượt ngoài tầm hiểu biết của những người ở đây, hẳn có lực chấn nhiếp không nhỏ.
Sau đó một đoạn thời gian, thái độ của Lâm Thi Uẩn với Giang Bắc Nhiên dần trở nên cung kính hơn nhiều. Nếu nói trước đó vì sệt Giang Bắc Nhiên nên mới nghe hắn thì hiện tại hoàn toàn vì sùng bái mà nghe lời. Nếu không phải sợ chất nữ đột nhiên bạo tẩu, nàng chắc đã tới đấm lưng bóp vai cho Giang Bắc Nhiên luôn rồi.
Giang Bắc Nhiên thực hiện kế hoạch xong nay có chút buồn bực ngán ngẩm, trừ mỗi ngày dùng Thiên Nhãn Trận quan sát bên ngoài ra cũng làm chăm sóc hoa cỏ.
Lâm Thi Uẩn ăn xong bữa tối, vừa mới chuẩn bị lấy đồ đi tắm thì thấy Giang Bắc Nhiên đột nhiên móc một tấm ván gỗ lớn từ trong Càn Khôn ra, trên đó vẽ đủ thứ xanh đỏ gì đó.
"Đây là vật gì?"
Lâm Thi Uẩn hiếu kỳ hỏi.
"Một cách đánh bạc, gọi là mô phỏng giang hồ, muốn chơi chút không?"
Có mô phỏng giang hồ, thời gian trong huyệt động cũng không còn nhàm chán như trước. Không biết có phải vì trong động tràn ngập Mộc linh khí mà Giang Bắc Nhiên luôn cảm thấy nhân vật mình khắc ra đặc biệt có linh khí, thậm chí đôi khi sẽ cảm giác như chúng sống dậy.
Một ngày này, Giang Bắc Nhiên khắc xong sáu cái, vừa muốn lấy Khương Tử Nha ra liền thấy Khương Tử Nha bỗng bước mấy bước.
Cái này...
Giang Bắc Nhiên có chút ngơ ngác, hắn không có nhiều hiểu biết về Mộc linh khí, chỉ biết đặc tính của nó là sinh mệnh và trưởng thành, nhưng sinh mệnh chẳng lẽ lại là trao cho sinh mệnh sao?
Lâm Thi Uẩn cũng bị việc này làm cho giật nảy mình, nàng ngoẹo đầu nhìn Khương Tử Nha một cái, phát hiện Khương Tử Nha vậy mà cười với nàng.
"Đại, đại, đại... Đại sư! Nó cười! Nó cười!"
Lâm Thi Uẩn chỉ vào Khương Tử Nha hô.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì cầm Khương Tử Nha lên, phát hiện xúc cảm có phần khác lạ.
Khương Tử Nha là lúc trước Giang Bắc Nhiên dùng linh mộc ở phía sau núi Quy Tâm tông tạo thành, sờ vào thô ráp lại cứng rắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận