Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 245: Nói Chuyện Phiếm

"Đùng, đùng!"
"Đùng, đùng!"
"Bình an ! vô sự ! ".
Nghe tiếng báo canh, Khổng Thiên Thiên đang liếm láp mứt quả bèn hỏi:
"Tiên sinh, đã canh hai rồi vẫn không về khách sạn nghỉ ngơi sao?"
"Ừm, một lát nữa."
Lúc này Mộc Dao nhịn không được phàn nàn:
"Đã trễ thế này rồi, làm sao mà họ về chứ."
"Ngươi buồn ngủ lắm à?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Mộc Dao.
"Không."
"Vậy đợi thêm một lát nữa đi."
Thấy Mộc Dao không kiên nhẫn được nữa, Giang Bắc Nhiên cười nói:
"Cũng đang rảnh rỗi, hay là nói chuyện phiếm đi?”
"Hừ! Ai muốn nói chuyện phiếm với ngươi."
Mộc Dao nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nhưng rất nhanh lại bổ sung:
"Cơ mà nếu ngươi đã muốn, cũng không phải không có khả năng ta trò chuyện với ngươi."
"A, không cần, ta cũng không nghĩ ra gì để trò chuyện."
Nghe Giang Bắc Nhiên trả lời như vậy, Mộc Dao phát hiện bản thân lại không tức giận, rõ ràng ở trong giáo đâu ai dám dùng thái độ này để đối xử với nàng chứ.
"Tiên sinh, ngươi tâm sự với ta đi nè, ta rất muốn biết vì sao ngài biết làm nhiều thứ như vậy?"
"Vì ta không biết tu luyện a, dư thời gian học những thứ này.”
Mộc Dao nghe xong thì nhịn không được chen miệng vào:
"Ngươi thật sự chưa từng tu luyện?"
"Từng tu luyện rồi nhưng không có thiên phú, vẫn kém hơn các sư huynh đệ khác, về sau dần từ bỏ.”
"Ngươi cũng tự biết..."
Mộc Dao nói được một nửa, cuối cùng vẫn dừng lại.
Nhưng nghĩ đến đối phương là người đánh bại đại ca mình, lại không có thiên phú tu luyện, Mộc Dao không hiểu sao bỗng tức giận.
Bất quá Mộc Dao cũng không nói, Khổng Thiên Thiên không chút cố kỵ nói:
"Thế nhưng rõ ràng tiên sinh thông minh như vậy, không có đạo lý gì lại không có thiên phú tu luyện a."
"Chưa có ai nói người thông minh sẽ có thiên phú tu luyện a, việc này chỉ có thể ngộ không thể cầu."
Khổng Thiên Thiên cảm thấy bản thân đâm trúng chỗ đau của Giang Bắc Nhiên, nghĩ một hồi lại đưa một xâu hồ lô cho hắn:
"Tiên sinh, cái này cho ngươi ăn."
Giang Bắc Nhiên vừa tính cự tuyệt thì nghe cách đó không xa có tiếng người hô lớn.
"Ma Vân song hiệp về rồi! Ma Vân song hiệp về rồi!"
Giang Bắc Nhiên đi theo dòng người, rất nhanh đã tới lối vào Lạc Hà trấn, cũng thấy được hai vị Ma Vân song hiệp được cư dân trấn vây quanh.
Lại là hắn... ? Con mẹ nó trùng hợp vậy.
Đôi Ma Vân song hiệp này một người mặc áo khoác đen, một người mặc áo trắng, người mặc áo khoác đen thì Giang Bắc Nhiên không biết, nhưng người mặc đồ trắng áo không ai khác chính là nguyên mẫu nhân vật chính Lịch Phục Thành!
Thiếu công tử Ma giáo lắc mình biến hoá, trở thành Ma Vân song hiệp nổi tiếng khắp Giang Bắc. Vở kịch này biến ảo khiến Giang Bắc Nhiên khó lòng tiếp thu nổi.
Bình tĩnh... Bình tĩnh lại... .
Sau một trận trùng kích tinh thần, Giang Bắc Nhiên đã làm xong phán đoán sơ bộ.
Đầu tiên, hắn biết vị Tam công tử Huyết Viêm giáo này là nhiệt tình chân thật, lại có tinh thần hiệp nghĩa, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp tuyệt đối là phong cách của hắn.
Nhưng vì sao một người tu luyện chỉ có Luyện Khí lại chấn nhiếp được Hoàng bang, Giang Bắc Nhiên nghĩ tới hai lý do.
Một là cha ruột Lịch Phục Thành... Không đúng, Tam thúc của Lịch Phục Thành vẫn đi theo hắn, giúp hắn cản bớt không ít tai họa.
Hai là người của Hoàng bang nhận ra Lịch Phục Thành là Tam công tử Huyết Viêm giáo, vì thế cố kỵ thân phận đối phương, không dám quá mức đụng chạm con hàng này. Từ đó khiến hắn đi đường thông thuận, trở thành song hiệp một phương.
Trừ cái đó ra, còn một chuyện khiến Giang Bắc Nhiên khó hiểu, lần trước hắn thấy Lịch Phục Thành, đối phương đánh không lại cả Luyện Khí tam giai, nhưng bây giờ đã đột phá Huyền Giả rồi.
Con mẹ nó, đây là hào quang của nhân vật chính à?!
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài, sau đó nói với hai người sau lưng:
"Quay về khách sạn thôi."
Mộc Dao nghe xong ngơ ngác hỏi:
"Ngươi thật sự chỉ muốn nhìn một chút a?"
"Đúng vậy, trước nhận thức nhân vật phong vân mới nổi ở Giang Bắc này. Hiện tại dù ta có đi lên nhận người, có khi người ta còn chẳng để ý tới ta nữa.”
"Đây không phải uổng công đợi một ngày à."
Mộc Dao nói xong không khỏi mân mê miệng:
"Nếu nghe ta, khẳng định đã tra ra manh mối rồi."
Mộc Dao vừa dứt lời, trước mặt Giang Bắc Nhiên nhảy ra ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Mỉa mai Mộc Dao.
Ban thưởng: Bạch Long trận đồ (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Phản bác Mộc Dao.
Ban thưởng: Hoa Vân U Quyển (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Không để ý Mộc Dao.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Nhìn thoáng qua ba lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên liền hiểu vì sao bản thân vẫn chưa thuần phục được yêu nữ này, chỉ cần hơi kích thích nàng một chút, vài phút sau nàng sẽ lao ra “gây hạo” ngay.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên trực tiếp quay người về khách sạn.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm âm luật.
"Sư tỷ, đi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận