Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 287: Kết Quả Của Người Nói Dối

“Ngươi là Lam Viêm sứ mà chỉ biết chút chuyện như thế?” Giang Bắc Nhiên hỏi liên tiếp mấy vấn đề nhưng tên đầu trọc trước mặt chỉ biết lắc đầu, luôn miệng bảo trước giờ hắn làm việc không hỏi nguyên do, cấp trên kêu gì làm đó.
"Tiền bối! Tiểu nhân thật sự không biết, chúng ta làm việc từ trước tới giờ... .” "Đủ rồi! Đừng có làm máy thu âm nữa!"
Dù không biết máy thu âm là gì nhưng Đồ Giang vẫn cúi đầu nhận sai, đồng thời hai mắt không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Đừng nhìn nữa, đang nghĩ vì sao tên mặt thẹo chưa dẫn viện binh tới đúng không? Không cần chờ , chờ cũng không đến."
Đồ Giang nghe xong thì toàn thân run lên, vì phòng ngừa Hồng gia tìm cao thủ Tứ Phương tông đến, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn. Mà mặt thẹo trong miệng Giang Bắc Nhiên cũng là Lam Diễm sứ như hắn, chuyên về ẩn thân chi thuật, phối hợp với hắn am hiểu trận pháp, bình thường dù là Huyền Linh cũng rất khó phát hiện hắn.
"Tiền bối đã giết hắn?"
"Ta có nói ngươi được hỏi ta à?” Giang Bắc Nhiên trừng mắt Đồ Giang hỏi.
"Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám."
Dù Đồ Giang cũng rất biệt khuất nhưng ngọn lửa tức giận cũng đang không ngừng thiêu nướng lý trí của hắn.
Hắn rất muốn buông tay đánh cược một lần, liều mạng với người trước mắt, nhưng hắn không dám, hơn nữa không dám là vì hắn biết người trước mắt này mạnh hơn hắn rất nhiều.
Từ khi đối phương xuất hiện, người này chưa từng tỏa ra chút huyền khí nào, chỉ dùng nhục thể đã có thể đánh bại hắn, thực lực thế này khiến Đồ Giang thật sự muốn mắng to.
Rốt cuộc đệ đệ hắn đã đụng nhằm vào nhà nào rồi?
Thấy không hỏi được gì nữa, Giang Bắc Nhiên chỉ vào những nữ nhân bị trói, hỏi:
"Các nàng là sao?"
Đồ Giang lắc đầu:
"Trại này là chúng ta giành được, những nữ nhân này có từ trước, không liên quan gì tới chúng ta."
"Thật sao?"
Giang Bắc Nhiên nói xong tới đá một nữ nhân bị trói, cười hỏi:
"Hắn nói có đúng không?” Nữ nhân này chỉ biết hoảng sợ trừng to mắt, há miệng tính nói gì đó nhưng lại chẳng thốt ra được lời nào.
Nhìn theo ánh mắt hoảng sợ của nữ nhân, Giang Bắc Nhiên phát hiện Đồ Giang đang hung tợn trừng mắt với nàng.
Thế là Giang Bắc Nhiên cười càng thêm rạng rỡ, đi thẳng tới móc mắt Đồ Giang.
"A! ! !"
Đồ Giang đau đớn điên cuồng kêu gào, hai tay che mắt không ngừng lăn lộn.
Giang Bắc Nhiên lắc lắc ngón tay dính máu:
"Hẳn nãy giờ ngươi đều đang nói dối rồi, chúng ta nói chuyện lại lần nữa.” "Tên điên! Ngươi đúng là tên điên! Có gan ngươi thì giết lão tử đi! Đến a! ! !"
Tinh thần Đồ Giang đã hoàn toàn hỏng mất, hắn đứng lên, toàn thân phát ra ngọn lửa màu xanh. Đây là công phát cao cấp của Thương Viêm giáo, Thanh Nguyên Minh Hỏa. Đồ Giang đã luyện tới đại thành, nhiệt độ lửa cao tới mức không khí xung quanh bị bóp méo, đám nữ nhân cảm giác được tóc mình sắp bốc cháy thì liên tục lùi về sau, trốn tới phía sau cột đá.
Hồng Nhã Tuyên cũng cảm nhận được cỗ nhiệt lượng này mà thở hổn hển, nàng thấy được Đại Huyền Sư đang nằm dưới đất dần tan chảy.
Đây chính là sức mạnh của Đại Huyền Sư à... Thật đáng sợ.
Một giây sau, Hồng Nhã Tuyền cảm thấy mắt mình hoa lên, Đại Huyền Sư vừa rồi còn khí thế kinh người chuẩn bị đứng dậy đã bị Giang Bắc Nhiên đánh chết.
"Ừng ực..."
Hồng Nhã Tuyền nuốt ngụm nước miếng, căn bản không tưởng tượng ra được rốt cục đối phương mạnh đến cỡ nào.
Chụp chết Đồ Giang xong, Giang Bắc Nhiên vẫy vẫy tay nói với Bành Tinh:
"Nhìn đi, đây là kết quả của người nói dối. Ngươi cũng muốn vậy?” Bành Tinh cảm nhận được khí tức Đồ Giang không còn thì liên tục lắc đầu:
"Cái gì ta cũng nói, cái gì ta cũng nói, cầu ngài tha cho ta một mạng."
"Những nữ nhân kia là sao?"
"Đều là nữ nhân chúng ta bắt được trong thôn gần đây. Còn có vài nữ tu là tới cứu họ, có hai nữ nhi của Nho Lâm Lang ở Trường Hà trấn.” "Được, vậy chúng ta tiếp tục vấn đề chính, rốt cuộc các ngươi bắt người Hồng gia để làm gì?"
"Chúng ta thật sự chỉ là phụng mệnh làm việc..."
Thấy Giang Bắc Nhiên trừng mắt, Bành Tinh vội nói:
"Ta... Ta, ta đoán, có lẽ giáo chủ của chúng ta chuẩn bị đối phó với Tứ Phương tông nên muốn khai đao với Hồng gia trước. Đúng thế, chính là như vậy, giaspo của chúng ta và Mãn Nguyệt giáo có hợp tác, gần đây..."
Nghe Bành Tinh nói không ngừng, Giang Bắc Nhiên đợi xem có nhiệm vụ được phát động không.
Hắn biết khả năng cao Bành Tinh vì mạng sống mà bịa chuyện, hoặc cùng lắm chỉ biết chút râu ria mà thôi.
Thế là trong lúc Bành Tinh còn đang cố gắng miêu tả, Giang Bắc Nhiên đột nhiên đứng dậy vỗ một chưởng lên trán hắn.
Bành Tinh xụi lơ ngã trên mặt đất, Giang Bắc Nhiên quay người đi về phía Hồng Nhã Tuyền.
"Ầm!"
Giang Bắc Nhiên một quyền đánh vào vách tường bên cạnh Hồng Nhã Tuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận