Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 351: Gặp Quần Thần

Qua ba tuần trà, Ân Giang Hồng đứng lên nói:
"Chênh lệch thời gian không nhiều lắm, còn lại trong hoàng cung thì tự ngươi đi dạo. Hiện tại nên làm chính sự rồi."
Chính sự?
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt hèn mọn của Ân Giang Hồng trong Dục Tú cung, Giang Bắc Nhiên có chút không xác định chính sự trong miệng hắn... có phải chuyện đứng đắn không.
Trừ Ngự Hoa viên, đi thêm một đoạn nữa là tới cung điện hùng vĩ nhất hoàng cung.
"Về sau nơi này là nơi tảo triều mỗi ngày của ngươi, Huyền Thính điện."
Tên cái kiểu gì vậy...
Giang Bắc Nhiên cảm thấy cái tên này có ý vị cảnh cáo sâu xa, vì thế nhịn không được mà thầm mắng.
"Đi thôi, bách quan đã đợi ngươi trong điện hồi lâu."
Giang Bắc Nhiên đi theo Ân Giang Hồng tới trước Huyền Thính điện thì thấy thái giám sớm đã quỳ đợi ở đây cao giọng hô:
"Hoàng thượng giá lâm!"
Sau khi âm thanh này vang lên, phía trên cầu thang cao chừng trăm mét cũng vọng lại một câu y chang vậy.
Tiếp đó kiệu 10 người được nâng tới chỗ Giang Bắc Nhiên.
Đồng thời, một tên hoạn quan quỳ đã tê chân nay ráng đứng dậy đi đến chỗ Giang Bắc Nhiên:
"Bệ hạ, mời trèo lên kiệu."
Giang Bắc Nhiên nhìn tên hoạn quan kia, lại nhìn cái kiệu lớn, phất tay xua đuổi:
"Có một khúc mà ngồi kiệu làm gì. Lui ra đi, tự trẫm đi được.”
Hoạn quan nghe xong tựa hồ có lời muốn nói nhưng cuối cùng vẫn cung kính lui sang một bên.
Thấy hoàng thượng từ cửa chính đi đến, quần thần đợi sẵn trong Huyền Thính điện thật sự không quen, vì đây là con đường mà bình thường bách quan đi, hoàng thượng vào triều sẽ có đường khác.
Bất quá không quen thì không quen, họ vẫn quay về phía cửa chính Huyền Thính điện, xếp chỉnh tề ba hàng, khi Giang Bắc Nhiên chào được một nửa thì hoạn quan cao giọng hô:
"Quỳ!"
Bách quan lập tức quỳ xuống.
"Vạn tuế!"
"Vạn tuế!"
"Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Giang Bắc Nhiên nghe được âm thanh vạn tuế từ xa vang lên, vẫn như cũ không nhanh không chậm đi lên, mãi tới lúc thấy một đám bách quan đang quỳ trước mặt.
Nha, quan phục này loè loẹt ghê.
Chỉ thấy quần thần mặc quan phục đỏ lam tím vàng xanh đủ loại.
Giang Bắc Nhiên không cẩn thận thầm nghĩ.
Hắn liếc nhìn một chút thì phát hiện dù màu sắc bắt mắt nhưng không loại, tím đứng một loạt, đỏ đứng một loạt, vàng đứng một loạt, phân rõ ràng như chia cấp bậc.
Triều đình này tốt hơn ta tưởng nhiều nhỉ.
Giang Bắc Nhiên vốn cho rằng triều đình không được coi trọng này sẽ rất tùy ý. Bây giờ xem ra cũng không tệ.
"Bình thân, theo trẫm vào."
Bước vào Huyền Thính điện, Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Khá lắm... con mẹ nó, rất tốt a.
Mấy cung điện Giang Bắc Nhiên từng đi qua vốn đã rất xa hoa rồi, nhưng so với Huyền Thịnh điện này thì vẫn kém xa.
Từ gạch đến vật trang trí, thậm chí là cây cột trên Huyền Thính điện đều được làm từ vàng nguyên chất.
Trong đại điện không chỉ có tục vật như vàng, còn được trang trí bằng mấy bức tranh vô cùng xinh đẹp. Phải biết, về hội họa, Giang Bắc Nhiên thuộc cấp Đại Sư a. Có thể khiến hắn khen đẹp, tuyệt đối không phải phàm phẩm.
Không sai, làm hoàng đế cũng rất thú vị nha.
Giang Bắc Nhiên giẫm lên bậc thang bằng cẩm thạch, đi tới chỗ cao nhất cùng Ân Giang Hồng. Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang do dự có nên ngồi lên long ỷ chăng thì Ân Giang Hồng khẽ nói:
"Ngồi đi, hiện tại bắt đầu, ngươi là chủ, ta là khách, không cần quá bận tâm mặt mũi của ta."
Thân mật như thế... khiến ta có chút luống cuống a.
Vừa rồi lúc chỉ có hai người thì Giang Bắc Nhiên tùy ý chút cũng không sao. Nhưng hiện tại trước mặt bách quan, nếu là hắn ngồi xuống, Ân Giang Hồng đứng bên cạnh sẽ khiến Ân Giang Hồng như bảo tiêu vậy. Được rồi, bảo tiêu thì hơi quá phận, xem như hộ pháp đi.
Tóm lại vẫn thấp hơn Giang Bắc Nhiên một cái đầu.
Ân Giang Hồng chẳng để ý, khiến Giang Bắc Nhiên chỉ thầm nghĩ đối phương quá rộng lượng, đổi lại thành Quan Thập An, Giang Bắc Nhiên đảm bảo không đẹp mặt.
Chờ Giang Bắc Nhiên khiêm nhượng vài câu, Ân Giang Hồng đã đè hắn xuống long ỷ.
Bách quan trong điện rõ ràng đều biết Ân Giang Hồng, cũng biết hắn là người có tiếng nói gần như đệ nhất trong Phong Châu, thấy hắn như hộ pháp đứng bên cạnh Giang Bắc Nhiên, đám bách quan thầm kinh ngạc.
Thể diện của vị tân hoàng này thật lớn, có thể khiến ma đầu kia cam tâm đứng một bên.
Hẳn là vị tân hoàng đế này có quan hệ thân mật gì đó cùng ma đầu rồi?
Lai lịch tân hoàng còn lớn hơn chúng ta từng đoán..... vẫn nên ít chuyện lại thì hơn.
Thấy bách quan đều cúi đầu, Giang Bắc Nhiên chưa từng làm hoàng đế lần nào nhất thời không biết nên nói gì tiếp.
Có chuyện thì nói, không chuyện bãi triều?
Nhưng Giang Bắc Nhiên lại cảm thấy Ân Giang Hồng dẫn hắn tới đây không chỉ có thế. Vì thế, sau một trận an tĩnh quỷ dị, Giang Bắc Nhiên quyết định tự do phát huy.
"Đều ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn xem ái khanh của trẫm dài ngắn ra sao.”
Bách quan không dám chần chừ, nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
Nha, thật trẻ.
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng có thể lăn lộn trên triều đình đa phần đều là mấy lão già, không ngờ có không ít người trẻ tuổi nha.
Bình thường tới nói, tuổi còn trẻ có thể làm đại quan sẽ phân ra hai trường hợp.
Một là triều đình cực kỳ mục nát, chức quan được mua, chỉ cần có tiền thì dù là con rùa cũng làm quan được.
Hai là triều đình được khai sáng, người có tài sẽ đặc biệt được đề bạt, tuyệt đối không phân biệt đối xử, cũng tuyệt không cậy già lên mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận