Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 540: Uống Rượu Trò Chuyện (1)

"Đến! Uống đi!"
Đông một tiếng, Quý Thanh Lâm đặt vò rượu lên bàn.
"Trẫm không giỏi uống rượu. Quý giáo chủ, nếu không chúng ta đổi thành uống trà đi?"
"Uống trà có gì thú vị, đây là rượu tốt nhất của ta, bình thường ta còn không nỡ lấy ra uống đấy."
Quý Thanh Lâm nói xong thì mở nắp ra. Trong nháy mắt, mùi rượu say lòng người lập tức bay đầy đại trướng.
"Ngươi ngửi hương rượu này rồi, có nhịn được không?"
Quý Thanh Lâm vừa nói vừa đổ rượu đầy cái chén sứ, thuận thế đưa cho Giang Bắc Nhiên, Nhưng Giang Bắc Nhiên đang nghĩ lát nữa nên chuồn đi thế nào, bây giờ không tính uống rượu, thế là khoát tay nói:
"Quý giáo chủ, trẫm uống không được."
"Rượu ta đã rót cho ngươi, ngươi không uống là không nể mặt ta."
Quý Thanh Lâm vừa dứt lời, hai lựa chọn xuất hiện ở trước mặt Giang Bắc Nhiên.
Lựa chọn một: Nhận lấy bát sứ, một hơi cạn sạch.
Ban thưởng: Ô Kim Yêu Thư (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: "Ngài bắt trẫm uống là không cho trẫm mặt mũi rồi."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hả?
Nhìn lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên không khỏi nhíu mày.
Chuyện gì vậy? Không lẽ trong rượu có độc?
Bất quá Giang Bắc Nhiên lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Dù sao với thị giác của Quý Thanh Lâm mà nói, giết hắn không cần phiền toái thế kia, cần gì dựa vào rượu độc?
Giang Bắc Nhiên không nghĩ ra bèn chọn số hai:
"Ngài bắt trẫm uống là không cho trẫm mặt mũi rồi."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tinh thần.
"Hử?"
Quý Thanh Lâm híp mắt đánh giá Giang Bắc Nhiên, sau đó cười nói:
"Quả nhiên có năng lực, người Thịnh quốc dám nói vậy với ta không tới ba... Bốn người."
Ít vậy à...
Giang Bắc Nhiên thầm mắng rồi đáp:
"Trẫm xác thực không uống rượu, xin Quý giáo chủ rộng lòng tha thứ."
"Được được được, vậy ta xem như ngươi không may, chẳng có cơ hội uống rượu tốt."
Quý Thanh Lâm nói xong thì lần nữa nâng vò rượu lên, ngồi đối diện Giang Bắc Nhiên:
“Ngươi đã không cần rượu trợ hứng, vậy chúng ta cứ vậy tâm sự đi, ngươi nghĩ thế nào."
"Không biết Quý giáo chủ đang nói tới việc gì?"
"Tất nhiên là tương lai Thịnh quốc."
Vừa nói đã động tới chủ đề này?
Suy tư một lát, Giang Bắc Nhiên mới đáp:
"Bước đầu tiên, hiển nhiên là khiến Thịnh quốc có thêm sức sống.” "Sau đó thì sao?"
"Xa thân gần đánh, chầm chậm mưu toan."
"Cáp!"
Quý Thanh Lâm vỗ mạnh xuống bàn:
"Ta biết ngươi và sư phụ ta giống nhau mà, đều theo trường phái vững vàng, nhưng ngươi có nghĩ tới, Thịnh quốc chúng ta lấy cái gì đi ngoại giao cùng người khác đây?"
"Vậy không biết Quý giáo chủ cảm thấy đường ra của Thịnh quốc là ở nơi nào?"
"Huyền Cơ đảo!"
Thấy Quý Thanh Lâm nói tới chuyện này với vẻ mặt thành thật, Giang Bắc Nhiên bỗng có chút hiểu, hắn và Ân Giang Hồng khác nhau ở đâu.
Trên bản đồ của Huyền Long đại lục, tràn ngập đủ loại địa phương có dị tượng.
Tỉ như An Bắc bình nguyên có trọng lực cao hơn những nơi khác. Tỉ như Vương Tọa sơn một nửa là hỏa diễm một nửa là băng sương. Tỉ như Quỷ Nha lâm có độc trùng còn lớn hơn so với con người...
Nhưng nếu bàn về nổi danh là nơi có dị tượng đáng sợ nhất, trừ Huyền Cơ đảo ra không còn nơi nào khác.
Huyền Cơ đảo nằm ở nơi xa nhất phía nam Huyền Long đại lục. Ban đầu, tên của nó là Hắc Vụ đảo, vì quanh năm nó bị sương mù màu đen che phủ.
Khi ấy, vì bên ngoài không thấy bên trong khói đen là gì nên chẳng hề sợ hãi, có rất nhiều cường giả dẫn dầu xông vào.
Dù ở đâu cũng không thiếu tu sĩ hiếu chiến, Tới năm thứ hai Hắc Vụ đảo bị phát hiện, một cường giả Huyền Vương cảnh xông vào. Đáng tiếc sau đó không thấy đi ra, cũng không ai biết sống chết của hắn.
Từ đó về sau, Hắc Vụ đảo như được phủ thêm một tấm khăn bí ẩn, khiến vô số người chỉ biết ngắm từ xa mà lùi bước.
Dù Huyền Vương mất tích khiến đại đa số người tu luyện e ngại nhưng đó chỉ là một phần nhỏ thôi.
Phần lớn họ đều muốn liều mạng, không suy nghĩ nhiều mà lần lượt xông vào.
Một năm, hai năm, ba năm.
Mười người, trăm người, ngàn người.
Ngày càng nhiều cường giả kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến tiến vào Hắc Vụ đảo, nhưng chưa có ai quay về. Khi ấy đám não chỉ có chuyện tu luyện mới biết chữ sợ viết thế nào.
Bấy giờ, Hắc Vụ đảo phảng phất như một cái máy thu gặt mạng sống con người. Coi như cường giả Huyền Tông cũng thể còn sống trở về.
Nhưng vào lúc tất cả mọi người chuẩn bị liệt Hắc Vụ đảo vào vùng cấm kỵ thì người tu luyện tên Đoàn Uyên xông ra khỏi sương mù.
Việc này khiến đám cao thủ vẫn luôn thủ vững bên ngoài làn sương mừng rỡ vô cùng, không uổng công họ phí công như vậy.
Đồng thời, khi họ nghênh đón đối phương, điều khiến họ càng thêm ngạc nhiên đã xảy ra.
Đoàn Uyên vậy mà đã đột phá Huyền Tôn cảnh! Hơn nữa còn là Huyền Tôn ngũ giai! Phải biết, khi tiến vào Huyền Tôn, tăng lên một giai đều vô cùng khó khăn, Huyền Tôn ngũ giai khi ấy tuyệt đối được xưng tụng là cường giả đương thời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận