Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 829: Muốn Mạng Ngươi

Sau thời gian một chén trà, cuộc chiến giữa hai Huyền Vương đỉnh phong đã tiến vào giai đoạn gay cấn. Dù Cư Tử Dân công thủ đều đặn nhưng công kích của tiên thiên hỏa linh thể cũng không dễ hóa giải.
Cư Tử Dân đã bị thương nhiều chỗ, có nhiều chỗ cháy đen, không có bất kỳ dấu hiệu khôi phục gì.
Bất quá tình trạng của nam tử cầm trường thương còn thảm hại hơn, mặt hắn đã ăn hết ba quyền của Cư Tử Dân. Lúc này hoàn toàn dựa vào lực ý chí mà chèo chống, nhưng uy lực của chiêu thức kém xa so với lúc bắt đầu.
"Ầm!"
Cư Tử Dân đánh một quyền chính diện trúng mặt nam tử cầm trường thương, nam tử cầm trường thương kêu lên một tiếng đau đớn, vịn thương liên tiếp lui về phía sau.
"Làm sao có thể! ? Làm sao có thể! ?"
Nam tử cầm trường thương điên cuồng hô hào, nhưng thân thể làm sao cũng không động đậy được.
Thấy nam tử cầm trường thương không còn sức phản kháng, Cư Tử Dân thân đã chịu trọng thương thở hồng hộc:
"Huynh đài, không đánh nhau không quen biết, như thế này đã dừng tay được chưa?"
"Không đánh nhau không quen biết? Ngươi cũng xứng! ?"
Nam tử cầm trường thương nhăn nhó liếc nhìn Cư Tử Dân:
"Lên cho ta! Giết chúng! Giết chúng mau! Ta muốn chúng chết!"
'Ách... tâm tính này.'.
Giang Bắc Nhiên từ xa quan sát không khỏi lắc đầu.
Tuy Cư Tử Dân thắng nhưng vừa rồi cũng bỏ ra đại giới cực lớn mới chế trụ được nam tử cầm trường thương toàn lực tiến công. Bây giờ đổi lại thành sáu người khác cùng lúc công kích, chỉ sợ chỉ có thể cố gắng chống đỡ, bảo vệ sư muội sau lưng mình.
Dù thực lực sáu người kia không cường đại như tiên thiên hỏa linh thể nhưng đều là Huyền Vương đỉnh phong. Đứng giữa sự tổng công của đám người này, Cư Tử Dân dù là trạng thái toàn thịnh cũng không cách nào dùng sức một người chống đỡ được chớ nói chi hiện tại hắn đã bị trọng thương.
Vào lúc Cư Tử Dân sắp không kiên trì không nổi, một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
"Có muốn làm một cuộc giao dịch không? Ta giúp ngươi giải quyết hết đám người này, ngươi giao mệnh của ngươi cho ta."
Cư Tử Dân không biết thanh âm này phát ra từ đâu nhưng hiện tại hắn đã lâm vào tuyệt cảnh, nhìn lại đám sư đệ sư muội không ngừng ngã xuống sau lưng bèn đáp:
"Ta nguyện ý bán mệnh cho ngươi!"
Nghe Cư Tử Dân đột nhiên hô lên một câu không ngờ, đầu tiên sáu người kia sững sờ, sau đó nhìn về phía nam tử cầm trường thương đến nay vẫn chưa cử động được.
Họ đều coi Cư Tử Dân những lời này là đối bọn hắn thiếu chủ nói.
Đương nhiên nam tử cầm trường thương cũng tưởng đối phương đang nói chuyện với mình, chỉ thấy hắn âm ngoan cười một tiếng rồi đáp:
"Ha ha ha, ta nói này! Ta muốn các ngươi chết sạch hết đi! Hơn nữa còn muốn để sư đệ sư muội của ngươi chết ngay trước mặt ngươi! Ha ha ha! Lên! Đều lên hết cho ta!"
Cư Tử Dân thấy sáu người lần nữa tấn công về phía mình, hắn như đã chấp nhận số phận thì bỗng cảm thấy có một cỗ kình phong đánh tới.
Một giây sau, Cư Tử Dân thấy sáu người trước mắt đồng loạt ngã xuống đất, chết.
"Nhớ cho kỹ, mệnh của ngươi giờ là của ta."
Cư Tử Dân nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy một người mặc áo gai vải thô, một chưởng vỗ nát đầu người cầm thương.
"Ừng ực..."
Dù kiến thức Cư Tử Dân rộng rãi nhưng đến giờ cũng hoàn toàn ngây người, thực lực sáu người này hắn đều từng lãnh giáo qua, đều là người nổi bật nhất trong số các Huyền Vương đỉnh phong.
Nhưng bây giờ lại bị một chiêu đoàn diệt, hắn thậm chí còn chẳng thấy rõ đối phương ra chiêu thế nào nữa kìa.
‘Đây... không phải chuyện mà Huyền Vương cảnh có thể làm được, nhưng nếu từ Huyền Vương cảnh trở lên thì làm sao người này lên đảo được?’.
Lúc này Giang Bắc Nhiên xoay người lại nhìn Cư Tử Dân:
"Làm sao? Muốn đổi ý?"
Câu nói này rốt cục cũng khiến Cư Tử Dân lấy lại tinh thần, vội quỳ một chân trên đất, hành lễ:
"Không dám, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, cái mạng này của tại hạ là của ngài."
Giang Bắc Nhiên mỉm cười, hỏi:
"Ngươi hiểu rõ cái gì gọi là bán mạng cho ta chưa?”
"Vẫn xin tiền bối chỉ rõ."
"Ta muốn ngươi giết ai, ngươi phải giết người đó, bao gồm cả sư đệ, sư muội, thậm chí là..... sư phụ của ngươi."
Cư Tử Dân nghe xong thì ngẩng đầu lên và nói:
"Việc này xin thứ cho tại hạ không cách nào làm được, nếu tiền bối thật sự ra lệnh như vậy, vậy tại hạ chỉ đành tự tận ở đây, trả lại mệnh cho ngài."
"Vừa rồi ngươi đã đồng ý với ta rồi, bây giờ lại muốn lật bài? Ngươi muốn làm người bất tín ư?”
"Tại hạ thà là người bất tín cũng không muốn làm người vô nghĩa!"
"Nếu đã thế, ta có muốn mạng ngươi cũng vô ích, ngươi tự vẫn đi.”
"Được rồi, nhưng vẫn xin tiền bối lấy mạng của ta sau được không, để ta bảo vệ cho đám sư đệ sư muội của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận