Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 445: Bảo Bối

Giang Bắc Nhiên gật gật đầu:
"Nếu sư phụ ngươi không đồng ý thì sao?"
"Ta sẽ đưa bản kế hoạch của hoàng thượng cho sư phụ.” "Rất tốt, xem ra ngươi đã hiểu, những thứ trẫm muốn, ngươi đã nhớ kỹ chưa?"
"Nhớ kỹ, nhớ kỹ."
"Được rồi, bất quá để bảo đảm lúc ngươi gặp lại sư phụ mình cũng sẽ nói vậy, trẫm sẽ làm chút thủ thuật với ngươi, yên tâm, sẽ không đau, ngươi không để ý chứ?"
Nghe Giang Bắc Nhiên nói thế, Tô Bộ Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Nếu vừa rồi hắn còn cảm thấy vị hoàng thượng này đang trêu chọc mình thì hiện tại hắn đã cảm thấy đối phương sẽ thả mình thật.
Hy vọng sống của hắn lần nữa cháy lên. Chỉ cần có thể rời đi, hắn sẽ có cơ hội lật bàn! Mặc kệ hoàng thượng này làm gì, hắn tin mình đều có thể tìm người phá giải được.
Tô Bộ Thanh cảm thấy mình vừa nhặt về một cái mạng, hắn vội nói:
"Đương nhiên được, được chứ."
"Ha ha ha, Tiểu Tô quả nhiên dễ nói chuyện."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lắc ngón tay, một con rết bỏ lên đầu ngón tay hắn.
Tô Bộ Thanh tuyệt đối không ngờ hoàng thượng lại có thủ đoạn này!
Sâu độc! ?
Vì cổ thuật quá mức bá đạo nên rất nhiều cao thủ đều đi theo lối nhỏ này. Cho nên trăm năm trước, toàn bộ đại lục đã liên hợp lại chèn ép một nhất mạch của cổ sư, dù bây giờ vẫn còn cách luyện cổ nhưng đều không có thành tựu gì nhiều.
Không ngờ mìn lại “may mắn” đúng phải một cái!
Tô Bộ Thanh hoảng sợ lùi về sau một bước, khoát tay nói:
"Hoàng... Hoàng thượng, ta có thể thương lượng một chút không, đổi cách khác đi, ta cam đoan sẽ nghe lời của ngài."
"Trẫm không quá tin cam đoan của người khác, đây là cơ hội sống sót duy nhất của ngươi. Tới đây, trẫm không muốn nói lần thứ hai."
Dù Tô Bộ Thanh không tận mắt sự lợi hại của sâu độc nhưng hắn đã nghe kể về nó rất nhiều. Một khi sâu độc nhập thể, về sau hắn sống không bằng chết.
"Hoàng thượng! Ngài đừng ép ta! Ta biết cổ độc nhập thể là phải chết không nghi ngờ! Thống khổ mà chết, không bằng ta hiện tại tự kết thúc!"
Giang Bắc Nhiên sờ nhẹ lên trán rết phệ tâm, cười nói:
"Chỉ là tin đồn thôi, chỉ có người không hiểu sâu độc mới nói vậy. Trẫm hạ cổ ngươi chỉ vì cam đoan ngươi sẽ nghe lời, sau khi thành công, tự nhiên lấy sâu độc ra."
"Ta... Ta... Ta liều mạng với ngươi!"
Tô Bộ Thanh sao có thể tin Giang Bắc Nhiên, tự biết không còn đường lui, Tô Bộ Thanh trực tiếp lấy bá tấm phù triệu Băng Sơn Phù ra.
"Nứt!"
Theo tiếng gầm thét tràn đầy tuyệt vọng, ba tấm Băng Sơn Phù bạo phát ra hào quang chói mắt.
Nhưng quang mang lấp lóe không đầy một lát lại đột nhiên ảm đạm đi, không đợi Tô Bộ Thanh hiểu rõ chuyện gì xảy ra đã có bàn tay đưa qua cướp lấy ba tấm phù triện.
"Đồ tốt cũng không phải ít, sư phụ ngươi thật sự rất thương ngươi."
Bùa màu bạc được xem như loại tốt nhất, là bảo vật hiếm có, chỉ là một Huyền Linh mà có thể tùy tay móc ra ba tấm.
Rất chiều chuộng đệ tử a!
Đáng tiếc, Tô Bộ Thanh muốn chơi bùa trước mặt Giang Bắc Nhiên hắn thì vẫn còn quá non tay rồi.
Vì nguyên lý của bùa là dẫn động linh khí nhập vào lá bùa, sau đó phát động khắc ấn trên lá bùa đó.
Nhưng ai nói chỉ có phù giả đặc biệt mới có thể dẫn động lực lượng của thiên địa tiến vào bùa, trên bùa lại không viết tên ngươi. Cho nên, chỉ cần Giang Bắc Nhiên dẫn động lực lượng thiên địa xóa động chú văn trong quá trình phát động, bùa sẽ mất đi hiệu lực.
Đương nhiên, chỉ có cao thủ mới dùng được chiêu này.
Tô Bộ Thanh trơ mắt nhìn ba lá bùa bị lấy đi, nay như một đứa nhỏ không sức đánh trả nào.
"Ai, vừa rồi còn khen ngươi biết phối hợp, xem ra không có cách nào vui sướng hợp tác nữa rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đánh một quyền vào bụng Tô Bộ Thanh.
Tô Bộ Thanh nôn ra một búng máu, lúc há mồm nôn, con rết nhanh chóng chui vào trong người hắn.
Đồng thời, Giang Bắc Nhiên cũng lấy thêm hai Kim Tằm, một cam trùng, một du diên lần lượt bắn vào trong miệng Tô Bộ Thanh.
"Đông! Đông!"
Theo hai tiếng tiếng tim đập kịch liệt, Tô Bộ Thanh thống khổ quỳ trên đất, tay phải nắm thật chặt ngực trái.
"Ráng nhịn một chút, lập tức sẽ không đau nữa."
Giang Bắc Nhiên ôn nhu cười.
Mộc Dao ở bên cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình nhịn không được hít một ngụm lãnh khí, lui về sau một bước, nghĩ tới nếu hoàng thượng thật sự động thủ với mình thì sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Hắn... Sao hắn lại có sâu độc! ?
Mộc Dao biết Giang Bắc Nhiên có rất nhiều đồ, nhưng không ngờ hắn còn có loại tà vật mà ngay cả thiếu nữ ma giáo như nàng nhìn thấy cũng tê cả da đầu a.
Sau đó một thời gian ngắn.
Làn da Tô Bộ Thanh từ trắng biến thành đen, lại từ đen chuyển đỏ, lại từ đỏ chuyển xanh.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, mồ hôi hột lớn như hạt đậu liên tục đổ xuống.
"A!"
Tô Bộ Thanh hét thảm, hai tay bóp méo đứng lên một cách quỷ dị, làn da rơi xuống theo từng khôi nhỏ, da cũ vừa rơi ra, da mới đã mộc lên.
Một màn quỷ dị này khiến lòng bàn tay Mộc Dao đổ đầy mồ hôi, nàng vẫn luôn nghe nói cổ độc rất bá đạo, rất đáng sợ, nhưng không biết có thể đáng sợ đến mức này, ngay cả Huyền Linh cũng không có chút sức chống cự.
Thời gian giãy giụa giữa sinh và tử dần kết thúc.
Mãi đến khi làn da Tô Bộ Thanh lần nữa như củ, biến hóa kinh khủng cũng kết thúc, tiếng kêu thảm thiết cũng chầm chậm ngừng lại.
"Ha... Ha... Ha..."
Tô Bộ Thanh cảm thấy rốt cục cũng bình ổn lại, hắn không ngừng thở dốc, một mắt màu tím gắt gao nhìn chằm chằm Giang Bắc Nhiên, bên trong có e ngại, cũng có oán hận.
"Đừng nhìn trẫm như vậy, khi những tiểu khả ái này tiến vào thân thể ngươi, vì tìm ổ thích hợp sẽ thô bạo một chút, về sau ngươi sẽ không cảm thấy chúng nữa, trải qua lần cải tạo này, tu vi của ngươi ít nhất nhất cũng đề cao hai giai, không tin ngươi thử cảm thụ một chút đi."
Mặc dù không tin nhưng Tô Bộ Thanh vẫn ôm suy nghĩ may mắn, hắn phát hiện vậy mà mình đã là Huyền Linh tứ giai.
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Tô Bộ Thanh, Giang Bắc Nhiên cười nói:
"Nói rồi, từ trước tới giờ trẫm không gạt người, thành kiến của các ngươi với sâu độc thực sự quá lớn, tác dụng những tiểu khả ái này rất lớn, đó đều là bảo bối của trẫm đó, tiện nghi cho ngươi, về sau hảo hảo thay trẫm làm việc, chỗ tốt như vậy vẫn còn nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận