Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 580: Chuyển Hóa Thể Chất (1)

Giang Bắc Nhiên gật đầu lại rồi đứng dậy rời khỏi đình nghỉ mát, nhìn Lâm Du Nhạn biến mất trong đêm tối.
Sư huynh...
Lâm Du Nhạn cắn chính mình ngón út, khuôn mặt lộ ra vẻ ửng hồng, hai con ngươi như lóe sáng.
Giang Bắc Nhiên trở kết giới bản tâm ở Kim Dao trấn, sau khi tiến vào, trước tiên hắn thay thế linh thạch đã bị hút khô thành một viên linh thạch mới.
Giang Bắc Nhiên cầm linh thạch cũ, suy tư hồi lâu, không biết nên khắc bảy trận pháp lên đây kiểu gì.
Giang Bắc Nhiên ngồi lên một cái ghế trúc, hấp thụ linh khí nồng nặc do kết giới bản tâm phát ra rồi suy nghĩ tới chuyến đi tới Trung Nguyên này.
Từ điểm mị lực đột nhiên xuất hiện này, Giang Bắc Nhiên có lý do để tin điểm kỹ nghệ hẳn đã đổi mới. Cộng với chuyến đi này, đoán chừng hắn có thể phát động được mấy chục nhiệm vụ a.
Nhưng một vấn đề mới lại tới.
Dù việc hệ thống đổi mới ban thưởng là tốt nhưng độ khó thu hoạch chẳng lẽ không tăng?
Theo những gì Lâm Du Nhạn chia sẻ, cộng với Trung Nguyên có linh mạch cỡ lớn, dù không có Huyền Tôn đi đầy đất thì Huyền Tông cũng không bằng chó, số lượng cường giả nhất định rất nhiều.
Hệ thống có thể giúp hắn vượt qua làn “thiên kiếp” này không vẫn còn là một ẩn số.
Dưới loại tình huống này, Giang Bắc Nhiên cần đem hết của cải của mình theo. Ba tháng qua hắn đã luyện được không ít linh dược cực phẩm cùng bùa và ngọc giản các loại, năng lực tự bảo vệ cũng tăng thêm một bậc.
Hy vọng có thể sớm xác định được vị trí vị tiểu cô kia.
Sáng sớm hôm sau, Cố Thanh Hoan được sư huynh gọi đi tới Kim Dao trấn, sau một loạt thanh âm lấy lòng của thị nữ cùng quản gia, hắn tiến vào hậu viện.
Cố Thanh Hoan ngậm một lá bùa trong miệng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, toàn lực mở ra huyền thức.
"Mở!"
Theo Cố Thanh Hoan quát khẽ một tiếng, không gian đen kịt trước mặt xuất hiện một Thanh Loan Trận.
Nâng tay phải lên, Cố Thanh Hoan dùng ngón tay cái bấm bốn ngón tay còn lại, thì thầm.
"Con."
"Dần."
“Dậu” ...
Cứ thế liên tiếp bảy lần, lá bùa bị Cố Thanh Hoan ngậm trong miệng phát lên kim quang.
Ngay sau đó hắn lại nhớ tới những gì sư huynh từng nói.
Bắc Đẩu, bên trong đấu là tinh, bên dưới là Cửu Linh, Y Linh đi tới, chín bước chân, thôi tinh cương.
Xác định xong phương vị của mình, Cố Thanh Hoan bước một bước về hướng đông nam.
“Ba bước chín dấu, dấu thành Khảm. Ly Quái, đạp” Một hơi bước chín bước, Cố Thanh Hoan chỉ cảm thấy thần thức chấn động, sau đó đã tiến vào kết giới của sư huynh.
Cố Thanh Hoan chậm rãi mở mắt ra, hít sâu một hơi, không khỏi thán phục:
"Không ngờ linh khí nồng nặc như vậy."
Lúc Giang Bắc Nhiên dựng kết giới, Cố Thanh Hoan từng tới nơi này mấy lần, mỗi lần đều nghĩ linh khí nơi này đã nồng đậm đến cực hạn, nhưng lần tiếp theo đều bất ngờ.
"Tới rồi."
Lúc này Giang Bắc Nhiên mới đi ra từ hoa phong, hắn nhìn Cố Thanh Hoan.
"Bái kiến sư huynh."
Cố Thanh Hoan cung kính hành lễ nói.
Giang Bắc Nhiên xoa xoa bùn trên tay, hắn đi tới bên cạnh bàn trà, cầm ấm trà nói:
"Lần này gọi ngươi tới là vì ta cần đi xa một chuyến, kết giới này tạm thời để ngươi tới duy trì."
"Xin sư huynh yên tâm."
Cố Thanh Hoan lập tức chắp tay.
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên rót chén trà, nhìn Cố Thanh Hoan vẫy vẫy tay:
"Đến, nếm thử trà ta mới trồng."
"Vâng."
Cố Thanh Hoan hành lễ xong thì đi tới nhận lấy chén trà của sư huynh.
Hắn thổi khí hai cái rồi giơ lên nhấp một ngụm.
Trà vừa vào miệng, Cố Thanh Hoan liền cảm giác được một cỗ linh khí đặc thù tràn vào cổ họng.
Cố Thanh Hoan uống hết ly trà, cảm thấy vùng đan điền nóng lên, như có một cỗ lửa vô danh đang thiêu đốt.
"Cảm giác thế nào?"
Giang Bắc Nhiên lại rót một chén.
"Như trời hạn gặp mưa, dòng linh khí kia ngày càng thấm vào ruột gan, chỉ sợ trên thế gian này chỉ có sư huynh mới trồng được trà tốt như vậy.” "Ha ha ha."
Giang Bắc Nhiên cười vài tiếng, lại hỏi:
"Có thể nhận ra được linh khí này đặc thù không?"
"Nhận ra, chỉ là không biết đặc thù chỗ nào thôi, vẫn xin sư huynh chỉ giáo."
"Trà ngươi uống gọi là Chúc Dung, cỗ linh khí tiến vào cơ thể ngươi là Hỏa linh khí."
"Hỏa linh khí! ?"
Cố Thanh Hoan chấn kinh.
Giang Bắc Nhiên đưa một bao lá trà cho Cố Thanh Hoan:
"Từ hôm nay trở đi, một ngày ba chén, một tháng sau ta sẽ giúp ngươi chuyển hóa thể chất."
Cố Thanh Hoan khẽ nhếch miệng, khiếp sợ tột đỉnh.
Sư huynh từng nói rõ, thể chất của hắn quá kém, nếu cưỡng ép chuyển hóa chỉ sợ sẽ nguy tới tính mạng, cho nên hắn không nghĩ tới chuyện này nữa, nghe lời sư huynh luyện tập tốt cơ sở rồi nói.
Nhưng không ngờ nhanh như vậy sư huynh đã tìm ra cách giải quyết.
"Đa tạ sư huynh!"
Cố Thanh Hoan trực tiếp quỳ một chân trên đất, nếu không phải hắn biết sư huynh không thích bộ dáng này, lúc này hắn sớm đã cúi đầu xuống đất để bày tỏ tâm tình sùng bái của mình.
"Đứng lên đi."
Giang Bắc Nhiên nói xong lại lấy một đôi xích viêm văn chùy từ trong Càn Khôn giới ra đưa cho Cố Thanh Hoan:
"Đôi này là Liệu Nguyên Chùy ta chế tạo cho ngươi, dùng Sí Diễm Chi Tâm được tìm thấy vào hôm đó chế tạo thành. Thời gian này ngươi tập làm quen đi, sau này nó sẽ thành pháp bảo của ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận