Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 381: Công Chúa Tiền Triều

Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Giang Bắc Nhiên nhìn thông báo liền biết chuyện đã xong.
Lại cứu vớt Thịnh quốc lần nữa, làm hoàng đế thật buồn tẻ a...
Nói xong chính sự, Ân Giang Hồng nhấp một ngụm trà rồi nói:
"Tình huống thế nào chắc ngươi cũng rõ, trận vây quét này còn lâu mới xong. Có thể nói là phiền toái không nhỏ, nếu cần hỗ trợ chỗ nào, ngươi cứ nói, ta sẽ phân phối nhân thủ cho ngươi."
Quan Thập An đi tới giữa hai người, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Như lão đầu kia nói thì có gì tốt, nếu thật sự gặp khó khăn, cứ trực tiếp nói cho bản tọa là được."
"Trẫm đã biết."
Giang Bắc Nhiên chắp tay với hai vị lão đại trong lòng cũng hiểu hai người này đã tự phân địa bàn cho mình xong.
Quan Thập An cũng không đôi co, mà Ân Giang Hồng thì đứng dậy đi đến trước tủ sách, nhìn thư tịch nói:
"Để ngươi làm hoàng đế quả nhiên là lựa chọn chính xác, so trong tưởng tượng của ta, ngươi còn thích ứng tốt hơn, mặt khác..."
Ân Giang Hồng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, ý vị thâm trường:
"Cách cục của hoàng cung dường như đã được ngươi thay đổi?” Tới, tới rồi.
Ân Giang Hồng vừa hỏi tới vấn đề này, Giang Bắc Nhiên càng xác định, nhiệm vụ cường hóa Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận trong hoàng cung lần trước là do con hàng này.
Sau đêm cường hóa Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận, cách vài hôm đã có người xông tới.
Nhưng vì Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận là mê trận, cho nên không làm bị thương đám người kia, họ xông vào mấy lần, biết không phá trận được chỉ có thể hậm hực rời đi.
Bây giờ, Ân Giang Hồng trực tiếp mở miệng hỏi, đơn giản là để Giang Bắc Nhiên có cơ hội thừa nhận.
Ách... Ta rất thích ánh mắt tự tin vì đã biết được chân tướng của ngươi a.
Vì phối hợp với Ân Giang Hồng, Giang Bắc Nhiên đột nhiên lộ vẻ mặt chân kinh, như muốn hỏi, sao giáo chủ ngươi biết.
Ngoài miệng thì vẫn đáp:
"Trẫm xác thực đã thay đổi một chút bố cục xui xẻo trong hoàng cung."
Ân Giang Hồng rõ ràng rất hài lòng về ánh mắt của Bắc Nhiên, hắn gật đầu:
"Không ngờ Bắc Nhiên ngươi còn hiểu về bố cục phong thuỷ, trước kia sao không nghe ngươi nhắc tới chứ."
"Chỉ là chút chút tài mọn thôi, không đáng giá nhắc tới."
Ân Giang Hồng cười ha ha một tiếng:
"Bắc Nhiên quả nhiên khiêm tốn, ta thấy đây không chỉ là chút tài món đâu, đây là tuyệt học tự thân của ngươi mới đúng.” Quan Thập An ở một bên nghe xong cảm giác mình thành người ngoài cuộc, thế là cường thế tham gia:
"Giang tiểu hữu hiểu phong thuỷ?"
"Có biết một hai."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
Tiếp đó Quan Thập An nhìn về phía Ân Giang Hồng:
"Ngươi cũng hiểu về phong thủy từ khi nào?"
Ân Giang Hồng mỉm cười đáp:
"Thứ ta biết nhiều hơn so với ngươi tưởng tượng nhiều.” Nói xong, Ân Giang Hồng đẩy cửa lớn thư phòng ra, quay đầu nói với Giang Bắc Nhiên:
"Lần này chúng ta tới có mang theo chút lễ vật cho ngươi, đi theo ta.” Lễ vật? Ta tin ngươi mới là lạ... Lão già hom hem này rất hư.
Chửi xong, Giang Bắc Nhiên thầm nghĩ Ân Giang Hồng sẽ không hành động đơn giản như vậy. Đoán chừng đợi Quan Thập An rời đi, hắn sẽ tự tìm mình để giải thích về việc ban đêm có thích khách xông vào hoàng cung.
"Thiếu chút ta đã quên việc này rồi. Ha ha, tiểu hữu a, ngươi chắc chắn sẽ thích lễ vật này."
Quan Thập An nói xong cũng rời khỏi thư phòng.
Đuổi theo bước chân của hai người, Giang Bắc Nhiên đi không bao xa đã phát hiện Ân Giang Hồng đang dẫn hắn tới tẩm cung phía tây.
Phanh một tiếng, Ân Giang Hồng đẩy cửa ra, Giang Bắc Nhiên nhìn vào trong thì thấy 12 nữ hài, mập ốm có đủ, mỗi người một vẻ.
Thấy Ân Giang Hồng đẩy cửa tiến đến, mười hai nữ hài bị hù đến lùi về sau, nữ hài ở giữa tiến lên một bước, nhìn Giang Bắc Nhiên phía sau lưng Ân Giang Hồng, quỳ nói:
"Bái kiến bệ hạ."
Những nữ hài khác thấy thế cũng nhao nhao quỳ theo, chỉ có một tiểu nữ hài còn nhỏ tuổi là mở to mắt đánh giá ba người.
"Linh Nhi, mau quỳ xuống."
Lúc này, một nữ hài bên cạnh hô.
"Tê..."
Hít vào một hơi, Giang Bắc Nhiên nhìn Ân Giang Hồng hỏi:
"Giáo chủ, các nàng là... ?"
Ân Giang Hồng nghe xong thì biểu lộ y như lúc ở Dục Tú cung, cười nói:
"Ta nghe Dao Dao nói, ngươi không có hứng thú với nữ nhân của Đặng Bác. Ta nghĩ ngươi thích nữ nhân hoàn bích, nên giúp ngươi vơ vét khắp nơi. Làm sao, thấy ta tốt với ngươi không?” "Ân giáo chủ đừng đùa, các nàng đến tột cùng là ai?"
Ân Giang Hồng dù biểu lộ rất hợp lý, ngữ khí cũng rất chân thành, nhưng mười hai nữ hài nhỏ nhất chỉ 3 tuổi. Súc sinh nào mới có thể có ý nghĩ xấu với con bé chứ?
Thấy Giang Bắc Nhiên không mắc mưu, Ân Giang Hồng sách một tiếng nói:
"Sớm biết vậy ta giấu nha đầu nhỏ nhất kia đi rồi. Mười hai nữ nhân này đều là nữ nhi của Đặng Bác. Trước kia các nàng là công chúa, nhưng bây giờ thì tùy ngươi."
Thấy Giang Bắc Nhiên vẫn chưa hiểu, Ân Giang Hồng giải thích:
"Lúc chúng ta dẫn Đặng Bác đi, cũng dẫn nhi nữ của hắn đi luôn. Bây giờ Đặng Bác đã đền tội, những nữ nhi này hẳn cũng nên đi theo hắn.” Nói đến đây, Ân Giang Hồng nhìn Quan Thập An ở bên cạnh.
"Kết quả lão đầu này lại bắt đầu phát thiện tâm lung tung. Nói gì mà họa không liên quan tới người nhà, nhưng hắn vẫn biết nhi tử của Đặng Bác là không tha được, vì vậy chỉ giữ lại những tiểu công chúa này, xử trí các nàng thế nào thì ngươi cứ xem mà làm.” Công chúa tiền triều.....
Giang Bắc Nhiên quét mắt nhìn mười hai nữ hài đang quỳ, hắn có chút khó hiểu, Đặng Bác tại vị hơn 10 năm, tuổi của nữ hài lớn nhất cũng mười mấy.
Hẳn là ra đời lúc Đặng Bác còn làm thái tử nhỉ?
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang suy đoán, Quan Thập An ở bên cạnh lên tiếng:
"Cái gì gọi là phát thiện tâm lung tung? Ta nói có sai đâu?” Ân Giang Hồng nhún vai, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Làm sao, có muốn không? Có mấy người dáng dấp rất ổn, ngay cả bản tôn nhìn còn có chút động tâm."
Phi! Già mà không đứng đắn, buồn nôn!
"Nếu hai vị đã đưa các nàng tới đây, vậy cứ để các nàng ở trong cung đi."
Giang Bắc Nhiên vừa dứt lời, nữ hài cầm dầu lập tức dập đầu nói: "Đa tạ bệ hạ."
Những nữ hài khác cũng nhao nhao bắt chước hô:
"Đa tạ bệ hạ."
Thấy Giang Bắc Nhiên không tính đụng vào đám tiểu công chúa kia, Ân Giang Hồng trực tiếp đóng lại, quay về thư phòng.
Ân Giang Hồng mở miệng nói:
"Kỳ thật trừ số tiểu công chúa này vẫn còn chuyện khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận