Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 673: Giao Nhiệm Vụ (2)

Trong kế hoạch của Giang Bắc Nhiên, trên phương diện tu vi, năm tên dở hơi này muốn đuổi kịp Ngô Thanh Sách căn bản là chuyện không thể nào.
Dù sao họ nhập tông trễ bốn năm, Ngô Thanh Sách lại do đích thân hắn tự mình dạy dỗ, sao có thể trong lúc đang dẫn trước lại bị thụt lùi được.
Mặc dù trước đó Giang Bắc Nhiên cũng nhìn ra năm người Liễu Tử Câm các nàng cực kỳ cố gắng tu luyện nhưng Ngô Thanh Sách không cố gắng sao? Lại nói, loại chuyện tu luyện này không phải cố gắng là nhất định sẽ có hồi báo.
Phải biết, đại đa số người cố gắng cả một đời cũng chỉ có thể là một tu sĩ nhị lưu.
Bây giờ, dù là Phương Thu Dao, Liễu Tử Câm hay ba tỷ muội Ngu gia thì độ tăng trưởng về tu vi đều không hợp lẽ thường. Điều này đủ để chứng tỏ thiên phú của các nàng cực cao.
Đúng là đồ lậu không đánh lại chính bản a.
Giang Bắc Nhiên vốn cho rằng Ngô Thanh Sách dựa vào việc ăn vào Lôi Viêm Tôi Thể Đan mười thành lực cũng có thể tính là một thiên tài đỉnh cấp, nhưng bây giờ xem ra vẫn kém một chút a.
Thôi được rồi... Nghĩ cách dùng Mộc linh khí thử xem có thể giúp tu vi Thanh Sách tăng cao không.
Suy nghĩ xong, Giang Bắc Nhiên không ngừng đánh giá Liễu Tử Câm, dù sao về mặc tu vi thì người có thiên phú cao nhất trong năm người này chính là nàng.
Liễu Tử Câm cảm giác được sư huynh một mực nhìn mình, gương mặt xinh đẹp tràn đầy bất an, vì đây là lần đầu tiên sư huynh dùng ánh mắt tò mò và dò xét như thế nhìn nàng, cứ như đang tìm kiếm bí mật nàng che giấu vậy.
Nguy rồi... Chẳng lẽ chiều nay biểu hiện quá rõ ràng, bị sư huynh nhìn ra rồi... Ô ô ô! Làm sao bây giờ!
Liễu Tử Câm càng nghĩ càng khẩn trương, nhưng càng khẩn trương... lại càng khoái nhạc.
Hai loại cảm giác đan xen mãi cho tới khi ánh mắt Giang Bắc Nhiên nhìn về phía ba tỷ muội Ngu gia. Lúc này Liễu Tử Câm cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng thấy mất mát.
Lúc này Phương Thu Dao có chút không khống chế nổi.
Mắt thấy sư huynh hết nhìn Tử Câm tỷ lại nhìn ba tỷ muội Ngu gia nhưng mãi cũng không nhìn nàng, trong lòng nàng bỗng có phần thất lạc.
Thế là nàng nắm chặt hai tay, khẩn trương hô:
"Sư huynh, vừa rồi ngài nói muốn hỗ trợ hỗ trợ, không biết là chuyện gì?”
Nghe Phương Thu Dao hỏi, lúc này Giang Bắc Nhiên mới dừng suy nghĩ, mở miệng nói:
"Là thế này, ta cần các ngươi ngày thường tới tìm Lục sư huynh.”
Năm đóa kim hoa nghe xong không khỏi sững sờ, nháy nháy mắt.
Tới tìm Lục sư huynh?
Yêu cầu này đơn giản này các nàng chưa từng nghe thấy , bình thường không phải là kêu các nàng đừng tới phiền Lục sư huynh nữa mới đúng chứ?
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên đưa ra quyết định này chủ yếu là vì năm nàng này thật sự rất thích hợp với chuyện này.
Hiện tại Ngô Thanh Sách là tân tinh sáng nhất Thịnh Quốc, đột nhiên chạy đi giúp Lục sư huynh rất bất thường. Cố Thanh Hoan thì càng không cần nói, trong tông môn hắn nổi tiếng đa tài, ngày bình thường chỉ có người khác tìm hắn hỗ trợ mà thôi.
Còn năm người Liễu Tử Câm các nàng thì khác, bây giờ sư huynh cũng coi như từng chiếu cố cho các nàng, cũng có ân huệ nhất định, chỉ cần sư huynh giúp các nàng thêm mấy lần nữa, về sau các nàng có tặng pháp bảo hộ thân cảm tạ cũng họp tình hợp lý hơn. Vì vậy rất thích hợp là ‘người trung gian’.
Dù sao năm con hàng dở hơi này cũng rất có thiên phú về phương diện tu luyện, chỉ là quá ngu xuẩn, cơ mà vẫn có thể giúp được sư huynh lần nào đi.
Nhìn bộ dáng đờ đẫn của năm người, Giang Bắc Nhiên bèn hỏi:
"Nghe không hiểu à?"
Ngu Quy Miểu nhăn nhăn khuôn mặt nhỏ, nghi ngờ nói:
"Nghe thì nghe rõ đó nhưng không biết vì sao sư huynh lại muốn làm thế?"
Nghĩ đến sớm muộn gì cũng phải nói cho các nàng biết, Giang Bắc Nhiên suy tư một lát rồi đáp:
"Ta cần các ngươi thiếu sư huynh đủ ân tình, sau đó ta sẽ đưa cho các ngươi một ít bảo vật để bù đắp lại ân tình này. Đương nhiên, chỉ cần các ngươi làm tốt, ta cũng sẽ có thù lao tương ứng cho các ngươi."
Năm đóa kim hoa nghe xong thì càng thêm ngơ ngác.
Vậy sao không thể trực tiếp cho luôn đi?
Nhưng nghĩ lại các nàng mới hiểu, khẳng định là Lục sư huynh không nhận pháp bảo sư huynh cho nên sư huynh chỉ có thể nghĩ ra cách này.
Nghĩ xong, năm đóa kim hoa không khỏi thầm cảm khái, dù các nàng biết sư huynh rất tôn kính Lục sư huynh, cũng biết Lục sư huynh làm người rất tốt nhưng vẫn không ngờ sư huynh lại quan tâm tới Lục sư huynh tới mức độ này.
Hiểu được vấn đề trước mắt, Ngu Quy Thủy đi đùa mở miệng hỏi:
"Sư huynh... Ta có thể hỏi một chút... Được rồi, không có gì, không có gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận