Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 806: Quả Nhiên Có Bản Sự

Kể từ khi biết biết Kim Đỉnh đảo có loại ‘đặc sản’ thay đổi địa đồ, Giang Bắc Nhiên lại bắt đầu thay đổi nhân sự.
Trước đó, hắn tuyển ‘người làm công’ tinh anh nhất của Linh Lung phường.
Người làm công tinh anh có không ít nhưng dù sao vẫn phải sàng lọc lại rồi mới chọn được.
Theo thời gian dần trôi, đội hình Bích Tiêu hội của Giang Bắc Nhiên cũng ngày càng đủ, ngày càng khổng lồ.
Nội thành, Không Thiên Phủ.
"Đại tiểu thư."
"Đại tiểu thư."
Dưới tiếng xưng hô cung kính của thị nữ, Thi Gia Mộ một đường đi vào.
"Mẹ ơi!"
Thi Gia Mộ hô lên một tiếng, nhào vào lòng một nữ tử đang ngồi đoan trang bên cạnh cửa sổ.
Thi Nhuế Tĩnh ôm lấy Thi Gia Mộ vừa nhào tới, sờ tóc nàng rồi nói:
"Ngươi còn biết tới thăm mẹ ngươi à."
Thi Gia Mộ buồn vùi đầu vào trong ngực Thi Nhuế Tĩnh cọ cọ hai lần, vục đầu làm nũng:
"Mẹ ! ".
Thi Nhuế Tĩnh cười lắc đầu, xoa tóc đen của nữ nhi nhu thuận rồi hỏi:
"Gần đây ngươi thân cận với tiểu di ngươi hơn mẹ nhiều."
"Đâu có !"
Thi Gia Mộ ngẩng đầu nhìn về phía mẫu thân, cười nói:
"Gần đây ta bận chuyện Bích Tiêu hội, đi với tiểu di chỉ vì công vụ thôi."
"Thật sao?"
Thi Nhuế Tĩnh mỉm cười:
"Cái kia chuẩn bị thế nào rồi?"
"Chuẩn bị rất tốt! Lần này đoạt giải nhất khẳng định là Thi gia chúng ta!"
"Nói hay lắm!"
Lúc này, một nam tử trung niên đi ra từ sau tấm bình phong:
"Gia nhi a, cha chờ ngươi đem mặt mũi về cho ta.”
Thấy cha tới, Thi Gia Mộ vội vàng đứng lên hô:
"Cha."
"Ừm."
Thi Anh Phát gật đầu rồi ngồi xuống cái ghế sau lưng. Tiếp nhận chén trà thị nữ đưa tới, Thi Anh Phát mở nắp chung trà, hớp hai ngụm rồi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thi Gia Mộ hỏi:
"Giang Bắc Nhiên kia thế nào?"
"Chính là... một quái nhân."
Thi Gia Mộ đáp.
"Quái chỗ nào?"
Thi Anh Phát hứng thú hỏi thêm.
"Rõ ràng hắn bản lĩnh đầy mình nhưng lại tỏ ra như bản thân vô dụng lắm.”
Thi Anh Phát nghe xong thì cười hai tiếng:
"Vậy ngươi cảm thấy thế nào mới là người có bản lĩnh?"
"Khiến người ta tự cảm thấy kính sợ, tựa như cha vậy."
"Ồ? Ha ha ha ha."
Thi Anh Phát cười to một trận rồi nói:
"So với những người trông bản lĩnh thì những vào những thời khắc mấu chốt, người không có bản lĩnh sẽ đáng tin hơn. Ngươi đã quen thân với hắn như thế thì bình thường đi theo học tập nhiều hơn đi. Ta tin ngươi sẽ nhận được ích lợi không nhỏ đâu.”
Thi Gia Mộ nghe xong, nhịn không được nói:
"Cha ! rõ ràng ngươi chưa từng gặp vị đại thúc kia, sao đánh giá hắn cao thế?"
"Chỉ bằng việc hắn là khách do đích thân lão tổ tông mời tới cũng đủ để ta có vài phần kính trọng với hắn."
Thi Anh Phát nói xong thì nhấp một hớp trà nóng:
"Mặt khác, ngươi chọn được người tham gia Bích Tiêu hội chưa? Hôm nay Lục bá ngươi vừa vặn nhắc tới việc này, Vĩnh Nguyên ca của ngươi là ma quyền sát chưởng, đang đợi ngươi đến tìm hắn đó."
"Cái này..."
Thấy Thi Gia Mộ rời ánh mắt sang chỗ khác, Thi Anh Phát hỏi:
"Thế nào, đã tuyển đủ chưa?"
"Ừm... Xem như thế đi."
Thi Gia Mộ gật đầu nói.
"Xem như thế là sao, sao hôm nay đứa nhỏ này nói chuyện mơ hồ thế.”
Thấy cha có chút không vui, Thi Gia Mộ vội giải thích:
"Danh sách đã có, chỉ chưa chọn thôi."
"Trong danh sách có Vĩnh Nguyên ca của ngươi không?"
"Ờ thì... Không có."
"Ồ?"
Thi Anh Phát hơi kinh ngạc:
"Lần trước Vĩnh Nguyên ca của ngươi vượt cảnh giới, đánh bại một tên Huyền Hoàng của Chúc Long bảo, xem như là người nổi bật nhất trong lứa các ngươi, vậy mà không lọt nổi mắt xanh ngươi sao? Cha thật sự có chút hiếu kỳ về người các ngươi chọn, ngươi có đem danh sách theo không?"
"Mang theo thì có ạ..."
Nhìn bộ dáng do do dự dự của nữ nhi, Thi Anh Phát trực tiếp đưa tay ra nói:
"Lấy ra đây."
"Vâng..."
Thi Gia Mộ đáp một tiếng rồi đưa danh sách người được chọn cho cha.
Sau khi Thi Anh Phát nhận lấy danh sách thì lập tức giở ra, xem xong biểu bộ có chút đặc sắc.
Sau một lúc lâu, Thi Anh Phát đóng danh sách lại:
"Đại bá của ngươi đồng ý không?"
"Ừm, đồng ý."
"Ha ha ha ha!"
Thi Anh Phát nghe xong thì cười lên ha hả:
"Quả nhiên Giang Bắc Nhiên là rất có bản sự."
Thi Gia Mộ cũng không ngốc đến mức hỏi cha vì sao biết danh sách này do Giang Bắc Nhiên chọn, vì điều này đã quá rõ ràng rồi.
Thi Anh Phát trả danh sách lại cho Thi Gia Mộ, vừa cười vừa nói:
"Bất quá ngươi phải chú ý, qua mấy ngày nữa hẳn ngươi sẽ đau đầu lắm đây.”
Tong nháy mắt Thi Gia Mộ liền hiểu ý tứ của cha, cười khổ đáp:
"Nếu không ta vẫn nên ở trong nhà tránh mấy ngày đi."
"Khó lắm, trốn tránh là vô dụng, đến lượt ngươi xử lý vấn đề thì vẫn phải xử lý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận