Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 565: Hệ Thống Khác Thường

"Lạc Nhật kiếm pháp! Mở khóa Mãng Hoang Chi Thể, điểm lực lượng của tăng lên 16 điểm a. Tiểu Bắc Nhiên, lần này ngươi không cách nào chống đỡ nổi đâu."
"Ta đâu có ý định chống đỡ a. Sau khi tiếp nhận 15 điểm lực lượng trở lên, ta có thể phát động Thái Cực Du Long, hoàn công kích về cho ngươi."
"A! ? Ngươi học được Thái Cực Du Long từ khi nào vậy?" Thi Phượng Lan trừng to mắt hỏi.
"Vừa rồi thôi, lúc rơi xuống núi học được."
"Sao ngươi không nói!"
"Vốn không có quy định phải nói cho người khác biết mình học công pháp gì mà. Nhanh lên, đánh đi, không thể không nói chứ, Mãng Hoang Chi Thể của ngươi thật sự bá đạo nha."
Nhìn Giang Bắc Nhiên cười giễu cợt, Thi Phượng Lan miết miệng tự cộng cho mình ba điểm máu, đang muốn kêu gào ra chiêu tiếp thì tiếng đập cửa vang lên.
Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực xem thử thì phát hiện là Vu Mạn Văn dẫn Ngũ Đóa Kim Hoa tới.
Giang Bắc Nhiên đang định đứng dậy rời đi thì hai lựa chọn nhảy ra.
Lựa chọn một: Rời khỏi đại sảnh.
Ban thưởng: Thanh Long độc bản (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Ở lại.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Giang Bắc Nhiên nhìn hai lựa chọn này, toàn thân không khỏi toàn thân chấn động, ánh mắt khó tin.
Ở lại?
Ý nghĩa của nhiệm vụ này nói rõ hắn cần chủ động tiếp xúc với năm đóa kim hoa a. Hệ thống đang làm trò gì vậy?
Năm đóa kim hoa không đủ để uy hiếp an toàn của hắn, không đến mức hệ thống phát động chứ. Một khi hệ thống phát động, chứng tỏ một trong năm đóa hoa kia sẽ gây hại cho hắn trong tương lai.
Thật phiền a...
Bây giờ, Tiểu Đóa đã chạy đi mở cửa, mà Giang Bắc Nhiên cũng ngồi yên tại chỗ.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm thể chất.
Thi Phượng Lan nhìn Giang Bắc Nhiên đứng lên lại ngồi xuống thì có chút khó hiểu. Mặc dù Giang Bắc Nhiên không nói nhưng nàng nhận ra đối phương cố ý né tránh năm nữ đệ tử kia. Vì thế hành động khác thường lần này của Giang Bắc Nhiên khiến nàng chú ý.
Kẹt một tiếng, đại môn được mở ra, Vu Mạn Văn dẫn năm người Liễu Tử Câm tới.
Lúc này, năm người mặc cùng một kiểu đồ luyện công, tóc ướt do mồ hôi khiến cả năm càng có thêm mị lực.
"Tử Câm tỷ , đợi lát nữa ta giúp ngươi kỳ lưng."
"Được ! vậy ta tới giúp ngươi khơi thông kinh lạc."
"Ta cũng muốn, ta cũng muốn ! hôm nay đùi ta thật đau."
...
Như bình thường, năm người vừa nói vừa cười đi vào phòng chính, đang muốn ngẩng đầu hành lễ với Thi Phượng Lan thì bỗng thấy sư huynh.
Trong lúc nhất thời, cả năm phảng phất như hóa đá, giữ nguyên độc tác cũ, gương mặt xinh đẹp nháy mắt đỏ lên.
Sưu một tiếng, cả năm cấp tốc trốn tới sau núi giả chải vuốt tóc tai, tiện thể lau sạch mồ hôi.
"Sư huynh về lúc nào vậy! ?"
"Kỳ kỳ kỳ... Kỳ quái, sư huynh về cũng được, sao cứ phải ngồi trong đó chứ?” "Đúng a... Trước kia khi chúng ta tới, không phải sư huynh sẽ kiếm cớ rời đi sao?"
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Tử Câm tỷ, trên người của ta có mùi lạ không?"
"Không có, mau giúp ta nhìn xem, búi tóc có rối không?"
"Có chút a, ta giúp ngươi chải."
...
Nhìn năm ái đồ luống cuống, Vu Mạn Văn thở dài, đi vào phòng chính, đánh giá Giang Bắc Nhiên:
"Trở về lúc nào?"
"Hôm qua vừa xuất quan."
Vu Mạn Văn gật đầu, tiến lên tự rót cho mình một chén trà, trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc như Thi Phượng Lan.
Bởi vì nàng biết, Giang Bắc Nhiên vẫn luôn trốn tránh năm nữ đệ tử của mình. Hôm nay đột nhiên xuất hiện thật khiến người ta ngoài ý muốn.
Chỉ là cả hai đều im lặng không nói ra ngoài.
Vu Mạn Văn uống xong một ly trà thì nhìn về phía núi giả, hô:
"Mấy người các ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Nghe sư phụ kêu, năm người luống cuống tay chân, lúc này mới nhìn lại nhau một lần rồi đi ra từ núi giả.
Cả năm đi vào phòng chính, cùng chắp tay với Thi Phượng Lan:
"Bái kiến đường chủ."
Thi Phượng Lan mặc một thân hồng y, khẽ nhấc mắt phượng, gật đầu nói:
"Đi thôi."
Ngươi... Là ai?
Nhìn Thi Phượng Lan đột nhiên thể hiện ra bá khí nữ đế. Giang Bắc Nhiên có chút không phân rõ rốt cục người vừa kéo vạt áo mình vừa xin ăn khi nãy là ai.
Đám Liễu Tử Câm lần nữa thi lễ với Thi Phượng Lan rồi xe nhẹ đường quen đi tắm thuốc. Chỉ là lúc rời đi nhịn không được nhìn Giang Bắc Nhiên thêm vài lần. Dù sao các nàng cũng không biết mình còn cơ hội gặp lại sư huynh không.
Chờ đám Liễu Tử Câm theo Vu Mạn Văn rời đi, Thi Phượng Lan phảng phất như trở thành một tiểu nữ hài, hô to:
"Tiểu Bắc Nhiên, mau mau, đến lượt ngươi ra chiêu."
Giang Bắc Nhiên cầm lấy thẻ chiêu thức của mình, không khỏi nhìn về phía năm người Liễu Tử Câm rời đi. Trước mắt mà nói, hắn vẫn chưa biết lý do của nhiệm vụ ban nãy.
Sau nửa canh giờ, Giang Bắc Nhiên lần nữa bắt Thi Phượng Lan, một chiêu đánh bại nàng.
"A !"
Thi Phượng Lan kêu thảm một tiếng, thương tâm nói:
"Còn chút nữa là ta hoàn thành nhiệm vụ rồi. Đến lúc đó nhất định có thể tuyệt địa lật bàn!"
"Ừm, ta tin."
Giang Bắc Nhiên mỉm cười nói.
Nhưng cái mỉm cười này lại khiến Thi Phượng Lan rất muốn nhào tới cắn hắn một cái.
Trong lúc Thi Phượng Lan kêu la chơi tiếp thì năm đóa kim hoa vừa tắm xong, cùng Vu Mạn Văn đi vào.
Cái gọi là phù dung xuất thủy múa sen bụi, năm nữ hài vừa tắm xong, làn da trắng nõn nà, muôn hồng nghìn tía, lộ ra vẻ đẹp riêng của từng người.
Năm người đều không ngờ khi đi ra vẫn có thể gặp lại sư huynh cho nên trong lòng tràn đầy mừng rỡ, chỉ là rất nhanh, các nàng đã bị sư phụ thúc giục rời đi.
Thấy năm người Liễu Tử Câm đang muốn rời đi, Giang Bắc Nhiên vẫn suy tư về nhiệm vụ vừa rồi. Hệ thống lần nữa xuất hiện.
Lựa chọn một: Tùy ý các nàng rời đi.
Ban thưởng: Bát Hoang Chân Trận Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Hỏi thăm gần nhất năm người tu luyện thế nào.
Ban thưởng: Cửu Thiều Đan Kinh (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Mời các nàng chơi cùng.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Hệ thống! Ngươi không thích hợp!
Ở chung với hệ thống lâu như vậy, Giang Bắc Nhiên từng thấy vô số lựa chọn không hợp thói thường, nhưng không hợp thói thường như này vẫn là lần đầu tiên.
Năm người các nàng là năm nhân vật có thể phát độn lựa chọn Địa cấp, hắn vốn nên tránh xa, vậy mà hiện tại hệ thống lại kêu hắn tiếp cận năm nàng.
Thật bất thường!
Dù không hiểu nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn chọn số 3, mở miệng nói:
"Không vội thì ngồi xuống chơi một ván đi?” Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm hội họa.
"Ầm ầm!"
Giang Bắc Nhiên nói xong, năm người như sét đánh ngang tai.
Sư... Sư huynh vậy mà chủ động mời chúng ta! ?
Từ khi thí luyện kết thúc trở đi, sư huynh đã nói rõ không muốn có bất kỳ quan hệ gì với các nàng.
Sau đó sư huynh chưa từng chủ động nói chuyện với các nàng.
Nhưng hôm nay! Sư huynh vậy mà chủ động rủ các nàng chơi cùng!
Phương Thu Dao kích động tới mức có chút chân tay luống cuống, thầm nghĩ: Chẳng lẽ vì hôm nay ta đã làm gì đả động được sư huynh sao?
Liễu Tử Câm cũng suy tư, hôm nay nàng đeo khá nhiều trang sức, không biết là món trang sức nào khiến sư huynh chú ý.
Ba tỷ muội Ngu gia quan sát lẫn nhau, cách ăn mặc của các nàng đều giống nhau. Cả ba khi ấy không khỏi dùng ánh mắt trao đổi phán đoán của riêng mình.
"Ta cảm thấy sư huynh nhất định thích kiểu tóc này.” "Hẳn không phải, trước kia chúng ta cũng cột kiểu này mà.” "Đúng nga... Vậy chắc phấn vẽ lông màu mới nè? Ta thấy màu này rất đẹp.” "Cũng có thể vì hoa điền chúng ta vừa mua, sư huynh hình như rất thích chim nhỏ, khẳng định hứng thú với thứ này.” ...
Trong lúc năm đóa kim hoa thụ sủng nhược kinh thì Vu Mạn Văn và Thi Phượng Lan cũng rất kinh ngạc, trước đó các nàng từng bảo Giang Bắc Nhiên muốn rủ thêm người chơi nhưng hắn luôn từ chối, hôm nay mặt trời mọc từ phía tây sao.
Thấy năm người hoàn toàn sửng sốt, Giang Bắc Nhiên lần nữa nói:
"Như thế nào, chơi không?"
Năm người nghe xong mới lấy lại tinh thần, cùng nhau dùng đôi mắt to ngập nước nhìn về phía Vu Mạn Văn biểu tỏ ý nguyện.
Vu Mạn Văn có chút chịu không nổi loại thế công này bèn quay đầu nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, phảng phất tại hỏi:
"Ngươi xác định?"
Giang Bắc Nhiên gật đầu xác định.
Vu Mạn Văn thở dài, quay đầu nói:
"Trước khi ăn cơm vẫn còn chút thời gian, ở lại chơi đi.” "Đa tạ sư phụ!"
"Sư phụ là tốt nhất!"
Năm người vừa hô hào vừa kéo ghế tìm chỗ ngồi, hiếu kỳ nhìn bàn cờ.
Trước kia, trong lúc ngẫu nhiên các nàng từng thấy đường chủ một mình nghiên cứu bàn cờ xanh xanh đỏ đỏ này. Chỉ là nhìn biểu lộ uy nghiêm cùng đôi mày nhíu chặt của đường chủ, các nàng không dám đi quá giới hạn, nhưng hôm nay rốt cục các nàng có thể thoải mái hỏi rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận