Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 291: Quà Tạ Lỗi

Diệp Lăng Thiên nghe xong trực tiếp vỗ bàn quát:
"Hỗn trướng! Ai cho ngươi nói chuyện!"
Tình cảnh khiến Ngô Thanh Sách không khỏi thầm hô.
Chẳng lẽ sư huynh biết coi bói a?
Ngô Thanh Sách quay người nhìn về phía Diệp Xuyên, chắp tay nói:
"Gặp qua vị thúc bá này, tiểu tử hữu lễ, gia sư tọa trấn tông môn vì đề phòng ma giáo đột kích, cũng nhờ gia sư hết thảy mạnh khỏe mới có thể chấn nhiếp đám đạo chích kia."
Diệp Xuyên nghe xong thì không biết nên đáp trả thế nào, chỉ đành gật đầu:
"Vậy vất vả cho Lục tông chủ rồi."
Giang Bắc Nhiên đoán được trong Diệp gia nhất định sẽ có người như thế, cho nên từng dặn Ngô Thanh Sách tận lực đừng dấy lên xung đột, trừ phi đối phương được đà lấn tới.
Bây giờ Diệp Xuyên không làm khó dễ nữa, Ngô Thanh Sách lấy một phong tử từ trong tay áo ra:
"Đây là thư gia sư gửi cho ngài, xin Diệp lão gia xem qua."
Diệp Lăng Thiên thấy thế thì cười nói:
"Thư này tùy tiện phái một người đưa tới là được, để Thanh Sách phải tự mình đi một chuyến, vất vả cho ngươi rồi.” "Không khổ, là chuyện vãn bối nên làm."
Ngô Thanh Sách nói xong thì đưa phong thư cho Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên mở phong thư ra, cẩn thận xem xét.
Rất nhanh, biểu lộ của Diệp Lăng Thiên ngày càng giãn ra, nội dung trong thư khiến hắn rất cao hứng.
Sau nửa ngày, Diệp Lăng Thiên mới bỏ thư xuống, không ngờ hắn mở miệng, Ngô Thanh Sách đã lấy một cái Hồng Long Mộc Hạp, mở ra.
Người ngồi đây ai cũng biết nhìn hàng, chỉ ngửi mùi hương bay ra từ trong hợp thì hai mắt đã phát sáng.
"Đây là Ngũ Long Đan thất phẩm, gia sư lệnh cho ta chuyển cho Diệp lão gia ngài, Ngũ Long Đan này không chỉ có thể giải bách độc, còn giúp Huyền Linh trở xuống tăng hai giai. Xin Diệp lão gia vui vẻ nhận lấy."
Mặc dù thất phẩm linh dược kém xa bát phẩm có công dụng thoát thai hoán cốt nhưng vẫn là bảo bối thế gian khó kiếm. Nói câu khó nghe, nếu đặt trong vài thế gia khác, một lần lui hôn được một viên đan dược thất phẩm, đoán chừng họ còn ôm chặt đùi người từ hôn nữa chứ.
"Cái này... Lục huynh thực sự quá tốn kém, không cần thiết, rất không cần thiết a."
Ngô Thanh Sách nghe xong thì vội chắp tay:
"Vẫn xin Diệp lão gia nhận lấy, trước khi xuất phát gia sư đối đã dặn đi dặn lại, nói nếu ngài không nhận, ta không cần về nữa."
"Ha ha ha, đây rất giống lời Lục huynh lời, nếu đã thế, lão phu liền mặt dày nhận vậy."
Diệp Lăng Thiên nhận lấy Hoàng Long Mộc Hạp rồi vỗ vai Ngô Thanh Sách:
"Thanh Sách a, lần này vất vả cho ngươi rồi. Thế này đi, ngươi ở lại đây nghỉ ngơi mấy ngày, cũng để ta tận tình đãi khách cho tốt a.” "Trưởng giả ban thưởng, không dám từ, vậy vãn bối làm phiền rồi."
"Đều là người trong nhà, cái gì mà quấy rầy với không quấy rầy."
"Đa tạ Diệp lão gia."
Ngô Thanh Sách nói xong nhìn người quanh một chút, hỏi:
"Không biết... Vị Diệp Phàm kia hiện tại ở nơi nào?"
"A ! Diệp Phàm hả, về phần đứa bé kia, ta sẽ nói chuyện với hắn, không làm phiền ngươi."
"Cái này... Vãn bối đi chuyến này còn cần nói chuyện với hắn một chút. Mong Diệp lão gia để ta gặp hắn một lần."
"Nếu đã thế…."
Diệp Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn bên phải một chút:
"Lão Tam a, Diệp Phàm hiện đang ở nơi nào?"
Lâm Thanh Hoa nghe xong thì đứng lên:
"Phàm nhi hắn... Lúc này hẳn đang ở sau núi tu luyện."
"Cũng vừa vặn."
Diệp Lăng Thiên gật đầu:
"Thanh Sách, ngươi là cao đồ của Lục huynh, đối với huyền khí nhất định có lý giải thâm sâu, vừa vặn chỉ điểm đám đệ tử nhà ta một chút."
"Chỉ điểm thì vãn bối không dám nhận, vãn bối cũng chỉ hiểu chút da lông thôi."
"Ha ha, ngươi đừng khiêm tốn. Được rồi, ta dẫn ngươi tới sau núi tìm đứa bé kia."
Từ sau khi Ngũ Long Đan thất phẩm, các thành viên hạch tâm của Diệp gia cười không ngớt, thái độ chân thành tha thiết, ngay cả Diệp Xuyên cũng thu liễm hơn nhiều.
Dù sao phần lớn bọn họ đều ở cảnh giới Đại Huyền Sư, có mấy người chỉ thiếu một bước là tới Đại Huyền Sư rồi. Nếu có được Ngũ Long Đan, nói không chừng họ có thể nhanh chóng đột phá Huyền Linh, coi như bước đầu bước chân vào giới cường giả chân chính.
Một đoàn người cứ thế đi ra sau núi. Bây giờ đang là thời gian hoạt động tự do của mấy đệ tử Diệp gia, họ ừa thấy tộc trưởng tới đã vội vàng xếp thành một hàng hành lễ hô:
"Bái kiến tộc trưởng!"
Diệp Lăng Thiên gật đầu, quét mắt nhìn chúng đệ tử một chút rồi hỏi:
"Diệp Phàm ở đâu?"
"Ây..."
Chúng đệ tử hai mặt nhìn nhau, một nam đệ tử cao cao chỉ vào sườn tây nói:
"Bẩm báo tộc trưởng, Diệp Phàm hẳn đang tu luyện trong rừng sâu, mấy ngày nay tới lúc này hắn đều tới đó.” "Ừm, vậy các ngươi luyện tiếp đi."
Diệp Lăng Thiên nói xong thì dẫn Ngô Thanh Sách rời đi.
Chờ Diệp Lăng Thiên đi hơi xa một chút, một đệ tử mập mạp nói:
"Đi xem một chút?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận