Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 224: Đánh Cờ Với Ma Đầu

Trọng tài hiểu rõ thế cục nhảy lên ngăn khối Vạn Quân kia, cũng tuyên bố Ngô Thanh Sách đã thắng.
"Nha! ! !"
Lần này, các đệ tử chính phái triệt để bạo phát, họ vốn đã chuẩn bị tốt tinh thần thua cuộc. Ai dè Ngô Thanh Sách lại tạo ra kỳ tích.
Thấy Lục Dận Long kích động đến mức nhảy lên lôi đài ôm chầm lấy Ngô Thanh Sách, Giang Bắc Nhiên khẽ cười.
Quả nhiên Quy Tâm tông không thể thiếu ta a.
Đã có kết quả, Giang Bắc Nhiên không tính ở đây nữa, trong tiếng hoan hô, hắn yên lặng rời khỏi khán đài, quay về Nghênh Tân quán.
Ngô Thanh Sách đoạt được khôi thủ đại biểu Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này đã kết thúc.
Tiệc ăn mừng vào đêm là không thể tránh khỏi, dù chính phái chỉ lác đác thắng vài trận nhưng chỉ mỗi chiến thắng của Ngô Thanh Sách cũng đã đủ để họ cuồng hoan.
Có khôi thủ dát vàng như Ngô Thanh Sách tồn tại, khôi thủ cờ vây như Giang Bắc Nhiên tất nhiên cũng không chói mắt như trước nữa. Đây cũng là thu hoạch ngoài ý muốn của hắn.
Mà hắn có thể đoán được, thời gian tiếp theo, chủ đề các đệ tử thảo luận nhiều nhất hẳn là chức khôi thủ của Ngô Thanh Sách chứ không còn là khôi thủ cờ vây như hắn nữa.
Thật dễ chịu a.
Giang Bắc Nhiên cảm thấy mình có thể lần nữa trở thành người vô hình thì vui muốn chết, hắn nhẹ bước đi trong phòng yến hội, hưởng thụ mỹ vị.
“Bắc Nhiên a, ra ngoài một lúc đi, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi.” Trong lúc Giang Bắc Nhiên vừa khẽ hát vừa ăn một miếng các trích chiên giòn thì câu nói này được truyền âm tới, khiến tâm tình tốt đẹp của hắn biến mất trong nháy mắt.
Ân Giang Hồng.
Cái gì vậy! Có để người ta yên không!
Đồng thời, trước mắt của hắn xuất hiện ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Trực tiếp cự tuyệt.
Ban thưởng: Tiệt Không Kỳ Điển (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Nghĩ cách chạy.
Ban thưởng: Liên Hoa Đan Bản (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Đi tìm Ân Giang Hồng.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Thấy ba lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên thở dài.
Đúng vậy a, dù không có nhiệm vụ Địa cấp thì đây cũng là cường giả cấp Huyền Tông của ma giáo a. Nếu hắn trực tiếp cự tuyệt, những cố gắng trước kia của hắn sẽ hóa thành hư không.
Chọn số ba, Giang Bắc Nhiên vụng trộm rời khỏi hội sảnh, cấp tốc tìm được Ân Giang Hồng đang đứng ngẩng đầu ngắm trăng.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm nấu ăn.
"Bái kiến Ân giáo chủ."
Giang Bắc Nhiên cung kính hô.
"Theo ta đánh cờ."
Phản ứng đầu tiên của Giang Bắc Nhiên tất nhiên là muốn cự tuyệt. Mặc dù hắn cảm thấy vị giáo chủ ma giáo này làm người không tệ nhưng hắn không hy vọng đệ tử chính phái như mình đánh cờ với giáo chủ ma giáo rồi bị người khác nhìn thấy. Khi ấy chẳng biết sẽ bị đồn đại thế nào đâu.
Trong lúc hắn do dự, nhiệm vụ lần nữa được phát động. Vẫn như cũ, nếu không đồng ý sẽ là nhiệm vụ Địa cấp.
Giang Bắc Nhiên chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Thế nhưng Ân Giang Hồng vừa đi được hai bước thì một bóng người đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện.
"Ai, đây không phải Ân giáo chủ sao, không ở trong sảnh ăn tiệc, tới đây làm gì?” Thấy người kia là Quan Thập An, Ân Giang Hồng liếc mắt nói:
"Chẳng lẽ ngươi tính đi theo bảo hộ tiểu tử này cả đời à?"
"Ít nhất thì trong Yểm Nguyệt tông này, ta sẽ không trơ mắt nhìn đệ tử chính phái riêng tư đi theo ngươi.” "Ách."
Ân Giang Hồng thở dài:
"Ta tìm hắn có chính sự, trò chuyện hai câu sẽ trả hắn lại cho ngươi, được chưa?"
Cái gì vậy trời!
Nghe Ân Giang Hồng nói vậy, Giang Bắc Nhiên xanh mặt, giáo chủ ma giáo tìm hắn nói chính sự, nếu bị người khác nghe thấy rồi suy luận, vậy chẳng phải hắn sẽ bị “trừ hại cho dân” sớm sao.
Quan Thập An mỉm cười:
"Chính sự? Nếu vậy để bản tọa cùng nghe nào.” "Đây là chính sự của ma giáo, ngươi sao có thể nghe?"
"Ta không nghe được nhưng Giang tiểu hữu nghe được?"
"Hắn khác với ngươi."
Nghe xong, rốt cục Giang Bắc Nhiên cũng nhịn không được:
"Ân giáo chủ, Quan tông chủ không nghe được, vãn bối tự nhiên cũng không nghe được."
"Ha ha ha ha."
Ân Giang Hồng nghe xong đột nhiên cười to:
"Được rồi, không đùa với ngươi nữa, nếu Quan tông chủ muốn nghe thì cùng đi đi."
Trên đường, Giang Bắc Nhiên được hộ tống bởi Huyền Tông từ hai bên trái phải, hắn không khỏi thầm cảm khái.
Áp lực cuộc sống lớn quá à.
Sau khi vào phủ tông chủ quen thuộc, Ân Giang Hồng bày một bàn cờ mã não ra, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Tới đây, ta chấp ngươi trắng đi đầu, còn ngươi làm trọng tài đi."
"Vậy vãn bối không khách khí."
Giang Bắc Nhiên nói xong liền cầm hủ đựng cờ trắng để bên người.
Loại chuyện đánh cờ dỗ vui trưởng bối hắn đã được luyện tập mấy năm với Trình lễ đường rồi. Hiện tại hắn chẳng có chút cuống cuồng nào cả, vừa đi hai bước hắn đã đo được Ân giáo chủ có trình độ đánh cờ thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận