Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 827: Yêu Cầu (2)

"Không thích hợp..... Không thích hợp a..."
Đã là ngày thứ 7 đi vào Kim Đỉnh đảo, mỗi ngày Giang Bắc Nhiên chạy khắp nơi nhưng chẳng thấy dị tộc nào cả.
Có câu mọi sự bất thường tất có chuyện.
Dị tộc chắc chắn sẽ không vì nhớ lầm thời gian mà không lên đảo. Cho nên, đến cùng là lý do gì khiến họ không lập tức vào Kim Đỉnh đảo thì rất đáng được suy nghĩ.
Bất quá vì hệ thống không nhắc nhở nên Giang Bắc Nhiên cũng chỉ thấy hơi kỳ quái một chút chứ không quá mức lo lắng.
Mặt khác, so với chuyện dị tộc, hiện tại chuyện không tìm thấy bất kỳ dấu tích trận pháp trên đảo lại càng khiến Giang Bắc Nhiên đau đầu hơn.
"Hẳn là... thứ đang bảo vệ Kim Đỉnh đảo không phải trận pháp ư?"
Nhưng Giang Bắc Nhiên cũng mới đoán mò thôi, dù sao Kim Đỉnh đảo cũng là sự tồn tại quá siêu việt với hắn.
Hiện tại hắn thậm chí còn không biết rốt cuộc mình có thật sự đang ở trong Kim Đỉnh đảo không chứ nói chi mà tìm hiểu hộ trận.
'Có lẽ chỉ có khi toàn bộ điểm kỹ nghệ đều tối đa mới có thể phá giải được những dị tượng này.'.
Trước đó Giang Bắc Nhiên nhờ vào Cao Lan Văn có thể hiểu được một chuyện, chỉ một điểm kỹ nghệ của hắn đã áp chế được Luyện Ngọc sư bát phẩm là nàng. Trước đó hắn còn nghi hoặc hệ thống cho ra điểm kỹ nghệ ‘phiên bản mới’ để làm gì, cơ mà bây giờ đã dần hiểu.....
Huyền Long đại lục rất lớn, có rất nhiều chỗ giống như Kim Đỉnh đảo, có lẽ cần có kỹ năng huyền nghệ cao cấp hơn mới phá giải được.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi nghĩ tới một chuyện.
‘Khi chưa thu hoạch được đạo cụ mấu chốt thì không thể phá băng vòng này.’.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên nhớ tới việc chơi game mà bị kẹt vòng hắn từng rất ghét.
Bất quá Giang Bắc Nhiên cũng không tính từ bỏ. Dù sao hắn cũng rảnh, cẩn thận lục soát là được, nói không chừng phát hiện được chỗ kỳ lạ nào đó thì sao.
Giang Bắc Nhiên nghĩ xong, lần nữa ung dung hành tẩu trong sơn cốc.
"Oanh!"
Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ kịch liệt, Giang Bắc Nhiên đã sớm quen với cảnh này chẳng thèm để ý mà tiếp tục đi đường của mình.
Nhưng rất nhanh, tiếng nổ ngày càng gần, mấy đạo thân ảnh đáp xuống trước mặt hắn.
"Các ngươi đi trước, ta chặn họ là được."
Phía trước Giang Bắc Nhiên là một nam tử cao tám thước.
"Ồ?"
Giang Bắc Nhiên nhìn nam tử mặc trường bào màu chàm, ống tay có thuê hoa văn đám mây bằng tơ bạc, bỗng cảm thấy khá là thú vị.
Vì tướng mạo, hoặc nói đúng hơn là khí chất người này rất đặc biệt, rất khiến người khác muốn hô một tiếng đại sư huynh, thật sự rất có khí chất lãnh tụ.
"Sư huynh, chúng ta không đi!"
"Các ngươi bị thương quá nặng rồi, ở lại chỉ khiến ta phân tâm thôi, đi mau đi!"
"Chúng ta..."
“Sư huynh đã nói thế thì chúng ta đi mau đi. Bây giờ ở lại chỉ gây thêm phiền phức cho sư huynh mà thôi.”
"Thế nhưng..."
"Đi đi!"
Nam tử mặc trường bào màu chàm lần nữa quát.
"Vâng! Sư huynh bảo trọng!"
Một đám sư đệ sư muội thi lễ với nam tử mặc trường bào thật sâu rồi lập tức rời đi.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đoán tu vi vị nam tử là gì thì một chuyện khiến hắn hoàn toàn không ngờ tới xảy ra.
Chỉ thấy kia nam tử mặc trường bào màu chàm quay đầu lại, nhìn về phía hắn hô lên:
"Vị tiểu huynh đệ kia, trong này nguy hiểm lắm, ngươi vẫn nên rời đi mau đi, bằng không sẽ bị liên luỵ đó."
'Hắn vậy mà thấy được ta! ?'.
Giang Bắc Nhiên thật sự không ngờ tới chuyện này. Phải biết hiện tại hắn cũng mặc Mẫn Nhiên Sáo Trang, hơn nữa còn là Mẫn Nhiên Sáo Trang đã qua cải tiến. Theo lý thuyết thì trên đảo này không ai có thể nhìn thấy hắn mới đúng chứ.
Càng khiến Giang Bắc Nhiên ngạc nhiên là thái độ của đối phương khi thấy hắn vô cùng tự nhiên, không giống dò xét được bằng huyền thức.
'Kỳ quái...'.
Giang Bắc Nhiên thầm than rồi chắp tay nói với đối phương:
"Đa tạ huynh đài đã nhắc nhở."
Nói xong, hắn liền tìm một nơi để ẩn núp, chuẩn bị tiếp tục quan sát vị ‘đại sư huynh’ này một chút.
Dù sao người này có thể nhìn ra hắn khi đang mặc Mẫn Nhiên Sáo Trang, chứng tỏ có thành tựu khác người. Nếu bỏ qua lỡ có chuyện gì ngoài ý muốn thì sao.
Chờ Giang Bắc Nhiên núp tốt, tựu nghe kia nam tử mặc trường bào màu chàm mới nhìn lên trời hét to:
"Cư Tử Dân của Vô thượng tông ở đây! Xuống đây chiến một trận đi!"
Nhìn theo hướng mắt của Cư Tử Dân, chỉ thấy bảy người từ trên trời đáp xuống, phân ra bốn người đuổi theo đám sư đệ bị thương vừa rồi, ba người đối đầu với Cư Tử Dân.
"Chỗ nào!"
Cư Tử Dân chợt quát một tiếng, bay lên không trung, lại bị bốn người kia gắt gao ngăn lại.
Chỉ chốc lát sau, những sư đệ sư muội vừa đào tẩu cũng chạy về, trong miệng hô hào:
"Sư huynh cứu ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận