Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 244: Hỏi Chuyện

"Ha ha ha, xem ra đã lâu rồi tiểu huynh đệ không tới chỗ ta. Trước kia trong trấn này thật sự có người của Hoàng bang, cơ mà từ khi Ma Vân song hiệp tới thì người của Hoàng bang đều bị dọa chạy cả rồi.” "Ma Vân... Song hiệp?"
Giang Bắc Nhiên ngơ ngác, hắn lăn lộn ở Giang Bắc lâu như vậy, chưa từng nghe qua có nhân vật thế này.
"Đúng a! Ma Vân song hiệp! Là một đôi huynh đệ đặc biệt lợi hại, họ đi khắp nơi bênh vực kẻ yếu, chỉ cần gặp được người của Hoàng bang đều chưa từng nương tay. Bác tính nơi này của chúng ta vô cùng cảm tạ họ.” "Thì ra là thế, đa tạ hai vị lão ca chỉ điểm, vậy ta cũng yên tâm hơn."
"Ai, đúng rồi ! yên tâm đi, có Ma Vân song hiệp ở đây, những bách tính như chúng ta rốt cục cũng có cuộc sống tốt."
Trò chuyện với hai vị lão ca về Ma Vân song hiệp xong, khi Giang Bắc Nhiên quay lại bàn mình thì thấy Khổng Thiên Thiên đang dựng lỗ tai về phía chỗ ngồi khi nãy của mình.
"Hồi thần."
Giang Bắc Nhiên vỗ đầu Khổng Thiên Thiên một cái.
"Nha."
Khổng Thiên Thiên đáp ứng một tiếng rồi vội ngồi thẳng lên.
Mặc dù cảm thấy khả năng không cao nhưng vì để phòng vạn nhất, Giang Bắc Nhiên vẫn hỏi Mộc Dao:
"Trong ma giáo, ngươi từng nghe qua danh hào Ma Vân song hiệp chưa?"
Mộc Dao nghe xong thì suy nghĩ một lát, cuối cùng lắc đầu nói:
"Chưa từng."
"Vậy được rồi, đi thôi, tới một trấn nhỏ khác."
"Ta vẫn chưa điều tra qua gì mà, mới ngồi uống trà được một chút thôi."
"Nhớ kỹ cha lớn đã nói, lần này ta phụ trách điều tra bằng đầu óc, ngươi phụ trách điều tra bằng khí lực, cho nên phải nghe ta, đi."
Nghe Giang Bắc Nhiên nói thế, Khổng Thiên Thiên hiếu kỳ hỏi:
"Sư huynh, vậy ta phụ trách cái gì a?"
Giang Bắc Nhiên nhìn nàng một cái, khẽ cười:
"Ngươi phụ trách ăn là được rồi."
"Hắc hắc, cái này ta am hiểu nhất!"
Khổng Thiên Thiên ngu ngơ cười nói.
Giang Bắc Nhiên dẫn theo hai người rời khỏi Tuy Đồng trấn, quay lại chỗ xe kéo Mẫn Ngưu.
"A...? Giang công tử nhanh như vậy đã trở lại?"
"Ừm, tới chỗ khác."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì mở địa đồ ra, chỉ vào một vị trí trên đó:
"Lần này chúng ta tới đây, Lạc Hà trấn."
Đây là tin tức Giang Bắc Nhiên vừa nghe ngóng được. Ma Vân song hiệp thường xuất hiện ở gần Lạc Hà trấn, cho nên hắn dự tính tới đây tìm vận may.
"Được rồi, mau lên xe."
Lạc Hà trấn cách đó không xa, trước khi trời tối họ đã tới nơi.
Lạc Hà trấn là nơi Giang Bắc Nhiên dẫn đám Liễu Tử Câm tới làm nhiệt vụ.
Nghe được tiếng rao ngân hạnh nướng, Khổng Thiên Thiên lập tức lôi kéo tay áo Giang Bắc Nhiên:
"Tiên sinh, tiên sinh, ta muốn ăn nướng ngân hạnh."
"Đi."
Vào Lạc Hà trấn rồi thì không vội, tiếp đó phải xem vận khí thế nào, có gặp được Ma Vân song hiệp không.
Giang Bắc Nhiên mua một bao ngân hạnh nướng đưa cho Khổng Thiên Thiên, Khổng Thiên Thiên nói một tiếng tạ ơn tiên sinh rồi cùng sư tỷ của mình thưởng thức.
Quả nhiên không bình thường a...
Giang Bắc Nhiên nhớ tới ban đầu khi hắn vừa tới đã có mấy nhiệm vụ được phát động, vậy mà bây giờ đi hồi lâu lại chẳng thấy động tĩnh gì.
Sau khi biết về nội tình của Hoàng bang, Giang Bắc Nhiên rất ngạc nhiên, rốt cuộc phải là dạng song hiệp gì mới dám đụng vào Hoàng bang chứ.
Giang Bắc Nhiên lại mua thêm chút cao hoa mai và khoai lang cho Khổng Thiên Thiên, sau đó hắn tìm một quán rượu nhỏ ngồi xuống, bắt đầu nghe mọi người trong Lạc Hà trấn nói chuyện phiếm.
Quả nhiên, tiểu nhị vừa đem bình rượu hoa mơ lên đã nghe được chuyện mình muốn nghe.
"Ai, nghe chưa, nghe nói hôm nay song hiệp sẽ trở về."
"Ngươi nghe được ở đâu?"
"Huynh đệ của ta nói ta biết, tin tức rất đáng tin."
"Vậy phải nghênh đón các ngài ấy nha. Nhờ có song hiệp mà ta mới lấy lại được ruộng đất của mình. Bằng không mùa đông năm nay chắc chết đói mất.” "Ta nói ngươi cũng chính là ý này mà.” "Được rồi, đứng đây nói lung tung nãy giờ làm gì, còn không đi mau.” Chờ hai người rời đi, Giang Bắc Nhiên mới kéo tiểu nhị đang dọn bàn hỏi:
"Ai, tiểu nhị ca, ta vừa tới từ An Thông trấn, vẫn luôn muốn thấy phong thái của song hiệp, nghe nói họ thường xuyên đến đây đúng không."
Tiểu nhị nghe xong lập tức kiêu ngạo:
"Chứ còn gì nữa! Lạc Hà trấn chúng ta chính là nhà của Ma Vân song hiệp, họ thường xuyên đến chỗ chúng ta uống rượu đó, nói không chừng nếu vận khí tốt ngươi sẽ gặp được.” "Ôi, vậy tốt quá rồi, ta vừa nghe người ta nói hôm nay song hiệp sẽ trở về, thật không?"
"Vậy thì chưa chắc, tin tức này ngày nào cũng có người nói, bất quá cách đây ba ngày, song hiệp từng về một chuyến, lúc này vừa vặn là ba ngày, nói không chừng lại về thật đấy.” "Thì ra là thế, đa tạ tiểu nhị ca."
“Chỉ là việc nhỏ thôi, không cần tạ ơn, mời khách quan dùng."
Nghe tiểu nhị nói xong, Giang Bắc Nhiên quyết định ôm cây đợi thỏ, dù sao nơi này cũng là quê nhà của đôi song hiệp kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận