Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 241: Bái Sư

"Ta cũng chỉ đoán mò thối."
Thấy năm khuôn mặt hiếu kỳ, Vu Mạn Văn than nhẹ một tiếng:
"Các ngươi nhớ xem, lần này có rất nhiều đại nhân vật tới tham dự thọ yến của Quan tông chủ đúng không?"
"Ừm."
Năm nữ cùng gật đầu.
"Giang Bắc Nhiên chỉ là đệ tử Luyện Khí, lại gây ra náo động lớn như vậy, khẳng định sẽ nhận được sự chú ý của vài địa nhân vật. Khả năng cao họ đã nhận ra chỗ đặc biệt của Giang Bắc Nhiên, có lẽ hiện đang ở nơi nào đó bí mật bồi dưỡng hắn."
"A ! ".
Năm cô nương kéo dài trường âm, cảm thấy Vu hộ pháp nói rất có đạo lý.
"Cho nên các ngươi không cần lo, hắn chắc chắn không sao."
Vu Mạn Văn nói xong thì đứng lên:
"Vậy các ngươi trò chuyện tiếp đi, ta đi trước."
Nhưng Vu Mạn Văn đứng lên đã phát hiện Phương Thu Dao đi tới trước mặt nàng, trực tiếp quỳ xuống.
"Thu Dao, ngươi đang làm gì vậy?"
Vu Mạn Văn hỏi.
"Vu hộ pháp, thông qua lần Thiếu Niên Hội này, chúng ta cảm nhận sâu sắc được thiếu sót của mình, cho nên chúng ta muốn bái Vu hộ pháp làm vi sư, tu luyện cho thật tốt."
Đám Liễu Tử Câm nghe xong cũng lập tức phản ứng, vội chạy tới cùng quỳ xuống trước mặt Vu Mạn Văn:
"Cầu Vu hộ pháp thu chúng ta làm đồ đệ."
Thấy năm đôi mắt chân thành thiết tha nhìn mình, Vu Mạn Văn cười một tiếng rồi nói:
"Muốn ta nhận các ngươi làm đồ đệ cũng được, nhưng các ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện."
"Giang công tử, không xa phía trước chính là Giang Bắc địa giới, ngài muốn chúng ta tới thôn trấn nào trước?” Trên xe, A Ngưu xốc rèm lên hỏi.
Giang Bắc Nhiên có chút suy nghĩ:
"Trước tới Tuy Đồng huyện đi, A Ngưu ca biết đường không?"
"Khu Giang Bắc này ta không quen thuộc lắm, để ta nhớ lại xem...” Thấy A Ngưu chần chừ, Giang Bắc Nhiên lấy một cái địa đồ từ trong Càn Khôn giới ra, chỉ vào phía trên và nói:
"Bây giờ hẳn là chúng ta đang ở đây. Tuy Đồng huyện ở chỗ này, đi về phía tây bắc 10 dặm sẽ có một con đường lớn, đi dọc theo đó là được.” "Vâng vâng..."
A Ngưu nhận lấy bản đồ từ tay Giang Bắc Nhiên:
"Địa đồ Giang Bắc sao dễ nhìn vậy.” Nghe được lời khen của A Ngưu, Khổng Thiên Thiên ngồi trong xe cũng vội tới xem.
"Oa! Đây là địa đồ sao, hẳn là do đại sư họa tác vẽ ra a.” Khổng Thiên Thiên nói xong thì ngoắc ngoắc Mộc Dao:
"Sư tỷ, sư tỷ, mau đến xem đi, địa đồ này thật đẹp."
"Chỉ là một bức địa đồ, có thể đẹp cỡ nào chứ."
"Ngươi đến xem đi! Xem rồi là biết!"
"Hết cách với ngươi."
Mộc Dao thở dài, đi tới nhìn thoáng qua địa đồ kia.
Thấy sư tỷ cũng sửng sốt, Khổng Thiên Thiên đắc lôi kéo váy nàng:
"Có phải rất đẹp mắt không, có phải rất đẹp mắt không?"
"Cũng không tệ lắm."
Mộc Dao gật đầu.
"Hắc hắc."
Khổng Thiên Thiên cười ngây ngô một tiếng rồi nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Tiên sinh, đây là ngài vẽ sao?"
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên nhẹ gật đầu.
"Oa!"
Ánh mắt Khổng Thiên Thiên như bắn ra ngôi sao:
"Tiên sinh, ngài còn biết vẽ tranh nữa! ?"
Trên đường đi, Khổng Thiên Thiên đã chứng kiến rất nhiều tài hoa của Giang Bắc Nhiên, nhưng không ngờ vẫn còn.
"Tiên sinh, ngài thật quá lợi hại, ngài thu đồ nhi đi."
Khổng Thiên Thiên nói xong tính quỳ xuống lại bị Giang Bắc Nhiên và Mộc Dao đỡ lấy.
Mộc Dao dùng lực kéo Khổng Thiên Thiên lên rồi răn dạy:
"Nói với ngươi mấy lần rồi, ngươi là người của Ma giáo! Sao có thể bái người chính phái làm vi sư, hơn nữa chỉ là một tiểu đệ tử!"
"Không sao, Giang tiên sinh không nói, sư tỷ không nói, A Ngưu ca không nói thì chẳng phải không ai biết à."
Nói xong nàng nhìn A Ngưu hỏi:
"A Ngưu ca, ngươi sẽ không nói với người khác đúng không?"
A Ngưu đang xem địa đồ cười đáp:
"Yên tâm, ta sẽ không nói với người khác."
"Hắc hắc."
Khổng Thiên Thiên ngu ngơ cười một tiếng, nhìn về phía Mộc Dao nói:
"Sư tỷ ngươi nghe đi, không có vấn đề."
"Ta đáp đồng ý không nói với người khác khi nào, không đúng! Không cho ngươi bái hắn làm thầy!"
Không để ý tới tranh cãi thường ngày của các nàng, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía A Ngưu:
"A Ngưu ca, bây giờ tìm ra đường chưa?"
"Yên tâm, đã tìm ra đường rồi."
A Ngưu nói xong lần nữa chuyên tâm đánh xe lên đường.
Khổng Thiên Thiên vừa tính cầu Giang Bắc Nhiên tiếp lại bị Mộc Dao níu lại, chỉ có thể ủy khuất nhìn Giang Bắc Nhiên, không ngừng biểu đạt nguyện vọng muốn bái sư.
Mà Giang Bắc Nhiên thì đang lo lắng về chuyện điều tra Hoàng bang.
Giang Bắc Nhiên chọn đi Tuy Đồng huyện trước không phải không có lý do. Trước đó lúc hắn để Thanh Hoan điều tra, hắn đã nắm giữ sơ về phạm vi thế lực của Hoàng bang, mà Tuy Đồng huyện là nơi ngoài rìa, thành viên Hoàng bang ở đây không nhiều.
Vì biết bối cảnh Hoàng bang không đơn giản, cho nên Giang Bắc Nhiên cũng không tiện để Ngô Thanh Sách hay Cố Thanh Hoan xâm nhập điều tra. Bằng không vạn nhất kinh động tới những đại nhân vật phía sau, chẳng phải hắn sẽ mất một phụ tá đắc lực à.
Cho nên cuối cùng hắn vẫn quyết định tự mình điều tra. Dù sao cũng có hệ thống liên tục cảnh báo. Mà hắn cũng đã lập quân lệnh trạng với hai đại lão, chỉ cần tra được đầy đủ tin tức rồi bàn giao là được.
Bất quá cũng may dọc đường hắn cũng sắp thuần phục được Mộc Dao, trên cơ bản chỉ cần hắn mở miệng, nàng cùng lắm chỉ chống cự bằng miệng một chút, cuối cùng đều đồng ý.
Dù sao cũng cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn. Dọc đường này Mộc Dao ăn không tí đồ ngon do hắn làm, thậm chí càng về sau còn nói muốn học làm để mai mốt làm cho cha lớn nàng ăn.
Hi vọng lát nữa đến địa bàn Hoàng bang... Nàng cũng có thể nghe lời như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận