Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 974: Không Cam Lòng

Sau khi biết về sự tồn tại và cách tu luyện đặc thù của quỷ tu, hôm nay Giang Bắc Nhiên lại phát hiện ra một cách tu luyện hoàn toàn mới, cổ tu.
Lần đột phá này của Khúc Dương Trạch vượt xa sự tưởng tượng của Giang Bắc Nhiên, Mà cường độ của 32 quyền vừa rồi chẳng khác nào của Huyền Vương đỉnh phong, nếu để Khúc Dương Trạch thích nghi với thân thể mới, nói không chừng đánh luôn được cả Huyền Hoàng.
‘Sâu độc thật lợi hại.....’ Vừa rồi Giang Bắc Nhiên thật sự muốn tự mình đo xem rốt cuộc thân thể mới của Khúc Dương Trạch lợi hại cỡ nào, nhưng lại sợ bản thân không cẩn thận đánh chết đối phương.
Sở dĩ vừa rồi Giang Bắc Nhiên dám để Cố Thanh Hoan đánh Khúc Dương Trạch là vì có hắn bên cạnh, cũng không tạo lên chuyện ngoài ý muốn gì.
Nhưng nếu hắn đánh Khúc Dương Trạch, lỡ mà ra tay quá nặng thì không ai có thể cản được cả.
Giang Bắc Nhiên suy nghĩ xong, quyết định loại bỏ hành động nguy hiểm để Tiểu Thất tới thử cũng Khúc Dương Trạch.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên tự hỏi xem hạn mức cao nhất của thân thể Khúc Dương Trạch là bao nhiêu thì bỗng phát hiện trên mặt Cố Thanh Hoan lóe lên một chút cảm giác cô đơn.
'À... chẳng lẽ tổn thương lòng tự trọng của tiểu tử này sao.' Tuy đại đa số thời gian biểu hiện của Cố Thanh Hoan đều vô cùng tỉnh táo, xưa nay cũng sẽ không thể ngoại vật ảnh hưởng tới phán đoán cá nhân. Thế nhưng trong phương diện tu vi, Giang Bắc Nhiên nhìn ra được đối phương có khát vọng rất mạnh. Nhưng loại thiên phú của hắn thật sự quá hiếm, nhất thời Giang Bắc Nhiên không tìm ra cách để giúp.
Hiện tại chỉ có thể giúp thân thể của hắn hóa thành hỏa linh thể tinh thuần, tới lúc đó nói không chừng thiên phú của hắn cũng được cải thiện.
Nhưng chuyện này không dễ, cho nên hiện tại Cố Thanh Hoan chỉ có thể chờ.
Giang Bắc Nhiên suy nghĩ xong thì hô lên:
"Thanh Hoan."
"Vâng."
Cố Thanh Hoan lên tiếng xong thì đi tới trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Giúp ta làm một chuyện."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một tờ địa đồ từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Cố Thanh Hoan.
Cố Thanh Hoan nhận lấy địa đồ của sư huynh, quan sát một hồi lâu thì không khỏi lộ ra thần sắc nghi ngờ, vì hắn hoàn toàn không biết đây là địa đồ của nơi nào.
Vào lúc hắn chuẩn bị mở miệng hỏi thì Giang Bắc Nhiên đã đi trước:
"Đây là bản đồ của Nhậm Võ quận, Vân Châu, Đàm quốc. Ta cần ngươi tới đó điều tra về một loại bảo vật có tên là Trảm Nhật Lưu cho ta.”
Vì trước đó Giang Bắc Nhiên lo tu vi Cố Thanh Hoan quá thấp nên không muốn phái hắn tới lục quốc thu thập tình báo.
Dù sao lục quốc khác Thịnh quốc, nếu Cố Thanh Hoan gặp vấn đề gì, hắn khó mà giúp được, nơi đó có rất nhiều ngưu quỷ xà thần.
Phải là tu vi Huyền Tông như Hoắc Hồng Phi thì Giang Bắc Nhiên mới dám dùng.
Nhưng hiện tại Giang Bắc Nhiên đã thay đổi suy nghĩ, cũng như khi hắn nói với Hoắc Hồng Phi vậy, trước giờ những sư đệ này được Giang Bắc Nhiên bảo vệ quá tốt, một mực để họ chơi đùa trong tân thủ thông Thịnh quốc này, vì cứ mãi như thế nên tu vi của họ khó mà thăng tiến nổi.
Mà hiện tại hắn chỉ cần có tin tức về Trảm Nhật Lưu mà thôi, không có yêu cầu gì cao về mặt tu vi, chỉ với năng lực của Cố Thanh Hoan tuyệt đối đủ để đảm nhiệm nhiệm vụ này.
Vì thế suy nghĩ xong, Giang Bắc Nhiên quyết định giao chuyện này cho Cố Thanh Hoan.
Thứ nhất, rất nhanh đã hết kỳ hạn ba năm, thời gian có phần cấp bách. Thứ hai, hắn cũng không đủ người, trong số tất cả các tiểu đệ thì Cố Thanh Hoan là người thích hợp với việc này nhất.
Thứ ba... Là Giang Bắc Nhiên không muốn để Cố Thanh Hoan cảm thấy hắn là "phế vật" .
Khi nghe tới hai chữ Đàm quốc, Cố Thanh Hoan có phần không khống chế nổi cảm xúc, trừng to mắt nhìn về phía sư huynh:
"Đàm quốc ở Trung Nguyên, cường giả nhiều như mây, ta chỉ sợ..."
"Không sao."
Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Có thể làm được chuyện này chỉ có ngươi, đây là tín nhiệm của ta cho ngươi."
Cố Thanh Hoan nghe xong thì không khỏi nắm chặt song quyền, lớn tiếng đáp:
"Vâng! Ta nhất định không cô phụ sự kỳ vọng của sư huynh!"
"Thời gian cấp bách, chuẩn bị sẵn sàng lên đường cho sớm đi."
"Vâng!"
Giờ khắc này, Cố Thanh Hoan cơ hồ áp chế không nổi nội tâm kích động.
Từ khi Cố Thanh Hoan được sư huynh giao cho nhiệm vụ duy trì kết giới bản tâm, hắn luôn cảm thấy bản thân như bị sư huynh quên mất. Sư huynh không còn kêu hắn đi thu thập tài bảo nữa, càng không giao cho hắn bất kỳ nhiệm vụ gì.
Dần dà, Cố Thanh Hoan cũng hiểu nguyên nhân.
Nơi sư huynh tới đã sớm không còn là Thịnh quốc mà là một nơi cao lớn hơn, cao tới mức hắn không nhìn thấy được.
Hắn chỉ là Huyền Linh, hẳn chẳng thể giúp được gì cho sư huynh nữa rồi.
Mà bây giờ, cái hắn có thể làm được chỉ là giữ nhà cho sư huynh.
Tuy Cố Thanh Hoan biết mình chỉ có thể làm như vậy nhưng trong lòng vẫn không cam lòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận