Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 600: Tới Ngũ Lý Câu (1)

Trong mắt sư huynh như có ánh sáng vậy.
Đối mặt với sư huynh đang suy tư, Lâm Du Nhạn ngồi đối diện nhìn ngây ngốc, khuôn mặt đầy ý cười.
Chờ Giang Bắc Nhiên tổng kết xong, lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Du Nhạn:
"Nếu hiện tại Ngũ Lý câu là nơi tiểu cô ngươi có thể tới, vậy bắt đầu tra từ đó đi.” "Vâng."
Lâm Du Nhạn lập tức lên tiếng.
"Hành động lần này ngươi và Tiểu Thất cũng làm, tùy thời giữ liên lạc."
Thấy sư huynh vẫn không xuất thủ, tuy Lâm Du Nhạn có chút thất vọng nhưng vẫn lập tức gật đầu đồng ý.
Lý do Giang Bắc Nhiên không đi cùng họ vẫn như cũ. Một khi hắn nhúng tay vào, độ khó của hành động sẽ tăng lên rất nhiều, đây cũng là lý do hắn vẫn luôn phải bồi dưỡng đám tiểu đệ.
Xác định xong bước đầu của kế hoạch, Giang Bắc Nhiên tiếp tục hỏi:
"Đã điều tra mấy bí cảnh khác chưa?” "Rồi."
Lâm Du Nhạn nói xong thì lập tức nói ra hết những nội dung mình vừa ghi nhớ.
"Ừm, trong thời gian ngắn điều tra được nhiều tin tức như vậy xem như không tệ."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
Lâm Du Nhạn thầm mừng, hành lễ nói:
"Đa tạ sư huynh khích lệ."
"Bất quá những tin này nghe có chút lộn xộn, độ tin cậy thế nào?"
Dựa theo những gì Lâm Du Nhạn vừa miêu tả, Giang Bắc Nhiên phát hiện cùng một bí cảnh và thời gian lại có hai tin đồn khác nhau.
Nghe được sư huynh hỏi thế, Lâm Du Nhạn đã sớm chuẩn bị lập tức trả lời:
"Đúng vậy, Tiểu Thất nói rồi những tin tức này đều do hắn nhờ bằng hữu các nơi tra được, vì thời gian quá vội nên nhất thời khó chọn ra được tin có giá trị.” "Thôi được rồi, trước các ngươi tới Ngũ Lý câu xem thử đi. Nếu tìm được cô cô ngươi là tốt nhất, tìm không được thì trở lại thương nghị, đi đi."
"Vâng! Vậy mời sư huynh ở lại chỗ này chờ tin tốt của ta."
Lâm Du Nhạn nói xong thì thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái rồi thối lui khỏi gian phòng.
Lâm Du Nhạn xuống lầu, rất nhanh đã được tiểu nhị dẫn tới chỗ Tiểu Thất, Lâm Du Nhạn nhìn hắn gật đầu rồi nói:
"Lên đường thôi."
"Vâng."
Tiểu Thất nói xong lập tức đi theo sau lưng Lâm Du Nhạn.
Một đường ra tới ngoại thành, Lâm Du Nhạn quay đầu nhìn về phía Tiểu Thất hỏi:
"Ngươi không hỏi Vương đại ca ngươi nói gì à?"
"Hắc hắc, việc ta ta cần làm là nghe tẩu tử phân phó, những chuyện khác đều không quan trọng."
"Ngươi cũng rất biết nhìn đấy."
Lâm Du Nhạn hài lòng gật đầu, nói tiếp:
"Ngươi cảm thấy chúng ta nên chuẩn bị những gì trước khi tới Ngũ Lý câu?"
Tiểu Thất chắp tay với Lâm Du Nhạn:
"Vẫn xin tẩu tử tha cho Tiểu Thất vô năng, bây giờ không chỉ Ngũ Lý câu, ngay cả Phượng Song thành cũng bị người của Xích Nhật tông bao vây. Ta nhiều lắm chỉ điều động được người của tiểu bang phái, mà đám người đó cũng không có can đảm thăm dò Xích Nhật tông."
"Vậy à..."
Lâm Du Nhạn suy nghĩ, cảm thấy chuyện này đúng là làm khó người bình thường như Tiểu Thất a.
"Vậy chúng ta đi xung quanh nhìn thử, xác định có người ở bên trong, chúng ta mới xông vào."
"Được, vậy nghe lời tẩu tử."
Dù không biết vị đại tiểu thư Lâm gia này làm sao xác định được người nàng muốn tìm có ở trong đó không, nhưng dù sao nàng vẫn đi ra từ đại gia tộc, họ luôn có mấy thủ đoạn bí ẩn đặc thù. Đương nhiên, đã là bí ẩn thì ngoài ngoài như hắn hỏi làm cái gì.
Ngoan ngoãn đi theo nghe lệnh làm việc là được rồi.
Trăm năm trước, Phượng Song thành từng xảy ra động đất, khiến mặt đất hạ xuống 100 thước, mười mấy thôn trang gần đó toàn bộ đều bị tiêu diệt, sau đó nước tràn vào lại thành Ngũ Lý câu.
Ngũ Lý câu có phong cảnh tú mỹ, cộng thêm truyền thuyết về bí cảnh nên quanh năm có rất nhiều du khách tới đây du lịch.
Chỉ là truyền thuyết chung quy vẫn là truyền thuyết, truyền thuyết bí cảnh trong Hoàng Bình quận nhiều vô số kể. Đại đa số mọi người nghe xong chỉ cảm thấy mới lạ, không tin là thật, vì vậy du khách tới chủ yếu là để ngắm cảnh thôi.
"Tẩu tử..."
Tới lối vào Ngũ Lý câu, Tiểu Thất đột nhiên thấp giòn hô.
"Thế nào?"
Lâm Du Nhạn kỳ quái hỏi.
"Ta bỗng thấy đau đầu và buồn nôn, càng tới gần Ngũ Lý câu, cảm giác này càng mãnh liệt."
Lâm Du Nhạn nghe xong có hơi nhướng mày, vì nàng không thấy thế, chứng tỏ có hai loại khả năng.
Một là có người này bày một loại trận pháp nào đó ở Ngũ Lý câu, trận pháp này vô hiệu với người tu luyện, nhưng sẽ khiến người bình thường cảm giác cực kỳ không thoải mái, từ đó đạt được mục đích đẩy lùi người tới.
Hai là do dị tượng tại Ngũ Lý câu đã gây nên hiện tượng này.
Lâm Du Nhạn cảm thấy khả năng cao là vế trước. Nếu là dị tượng thì không chỉ mỗi Tiểu Thất cảm nhận được mà nàng cũng cảm nhận được.
Xem ra Xích Nhật tông thật sự muốn phong tỏa Ngũ Lý câu Xác định xong điểm này, Lâm Du Nhạn lấy lệnh bài ra, bắt đầu truyền huyền khí vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận