Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 920: Mục Đích

Hai người có mệnh cách nhân vật chính mà Giang Bắc Nhiên từng gặp, hắn hoàn toàn không thể thu, mỗi lần có suy nghĩ muốn thu người là hệ thống sẽ nhảy ra.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không dám xem hai người nọ như công cụ mà dùng. Bằng không trêu phải Thiên Đạo thì không đáng.
Nhưng Tiểu Thất thì khắc, từ lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên nhìn thấy Tiểu Thất và qua đủ loại tiếp xúc về sau, hệ thống vẫn không nhảy ra bất luận nhiệm vụ nào.
Điều này chứng tỏ Tiểu Thất sẽ không đem tới tai họa cho hắn.
Có một tiểu đệ như vậy, tâm tư Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng linh hoạt hơn nhiều.
Tiểu đệ cấp nhân vật chính a, nếu không lợi dụng việc này cho tốt thì chẳng phải phung phí của trời ư?
Cho nên, vào nhiệm vụ đầu tiên giao cho Tiểu Thất, Giang Bắc Nhiên muốn giao cho đối phương một nhiệm vụ vượt cấp một chút.
Đến lúc này đó hắn có thể đo đạc được tiềm lực của đối phương.
Hiện tại Tiểu Thất là người của Lâm gia, có quan hệ không tệ cùng hai vị đại tiểu thư. Kỳ thật cũng coi nhân vật có bối cảnh, người khác không dám tuỳ tiện động đến hắn.
Cộng với việc Giang Bắc Nhiên cũng chẳng phải người vô trách nhiệm chỉ cần Tiểu Thất xảy ra vấn đề gì, hắn sẽ đứng ra hỗ trợ ngay.
Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Thất đang nghiêm túc đọc tài liệu thì mở miệng nói:
"Gặp phải đối thủ mạnh hơn mình thì làm thế nào để chiến thắng đối phương?"
"Dùng trí."
Tiểu Thất không chút do dự đáp.
"Không sai, chỉ cần ngươi nguyện ý động não thì không vấn đề gì là không giải quyết được, ngươi cảm thấy chỗ quan trọng nhất trong nhiệm vụ này là gì?”
Tiểu Thất suy nghĩ một lát rồi đáp:
"Bảo vệ Thận đại sư chu toàn."
"Chỉ là vậy thôi sao?"
Tiểu Thất nghe xong thì đáp:
"Trong lúc đám Trận Pháp sư kia chưa được tông môn nhà mình bảo vệ thì lập tức giải quyết đối phương."
"Đây là chiến thuật của ngươi nhưng trước chiến thuật này, ngươi nhất định phải có được chiến lược hạch tâm cái đã."
"Chiến lược..... hạch tâm?"
Tiểu Thất nháy mắt hai lần, rồi chắp tay với Giang Bắc Nhiên:
"Xin Vương đại ca chỉ giáo."
"Tận lực tránh xa xung đột, đạt được vật mình muốn."
"Đây chính là chiến lược hạch tâm của ngươi."
Bàn giao cho Tiểu Thất xong, Giang Bắc Nhiên kêu hắn đi xuống dưới lầu tìm Thận Thiên Hoa.
Sau đó Giang Bắc Nhiên nâng chung trà lên, đi đến bên cửa sổ, hắn đẩy cửa sổ nhìn người qua lại trên đường. Không bao lâu sau, Thận Thiên Hoa và Tiểu Thất cũng rời khỏi quán trà, cấp tốc hòa vào dòng người.
'Đừng để ta thất vọng a, Tiểu Thất.' Giang Bắc Nhiên thầm mặc niệm.
Dù sao kỳ vọng của hắn với Tiểu Thất không chỉ như vậy, nếu ngay cả nhiệm vụ thế này mà Tiểu Thất còn cầu viện hắn sẽ khiến hắn vô cùng thất vọng.
Giang Bắc Nhiên rời khỏi trà lâu, ngồi lên tường vân đi đến Thi gia.
Bây giờ hắn đã có bài danh Hiền, có thể tự do ra vào Thi phủ.
Dưới ánh mắt tôn kính của hai thủ vệ, Giang Bắc Nhiên đi tới phủ Thánh Hiền.
Hai ngày trước hắn nhận được thư của Thi Nguy Dịch, bảo rằng đối phương đã sắp xếp xong chỗ đi cho đám đệ tử huyền phường kia.
Vì trong thư không có gì hối thúc nên Giang Bắc Nhiên làm xong việc của mình mới quay về. Mà Thi Nguy Dịch cũng nói Giang Bắc Nhiên không cần vội, từ từ quay về là được.
Giang Bắc Nhiên biết hôm nay Thánh Hiền ở trong phủ nên dưới sự dẫn đường của người hầu đã tới đình viện để gặp Thi Nguy Dịch.
"Làm xong chuyện chính chưa?"
Thi Nguy Dịch nhàn nhã ngắm hoa thì quay đầu lại nhìn về phía Giang Bắc Nhiên mà hỏi.
"Đúng vậy, thật có lỗi vì đã để Thánh Hiền đợi lâu."
"Không có gì."
Thi Nguy Dịch khoát khoát tay rồi đưa tay vuốt ve một nhánh hoa:
"Bắc Nhiên a, ngươi thấy hoa cỏ trong sân của ta thế nào?”
Giang Bắc Nhiên nhìn cảnh sắc xung quanh một vòng rồi gật đầu:
"Tiên hạc vờn quanh, muôn hồng nghìn tía, có thể nói phong cảnh nơi này tuyệt đẹp, kỳ hoa dị thảo như nạm ngọc."
"Ha ha ha ha, tốt! Tốt lắm, hay cho câu kỳ hoa dị thảo như nạm ngọ. Bắc Nhiên thật biết cách nói chuyện.”
Thi Nguy Dịch cười to vài tiếng rồi ngoắc ngoắc Giang Bắc Nhiên lại:
"Đến đây, ta dẫn ngươi đi xem bảo bối tốt hơn."
"Vinh hạnh."
Giang Bắc Nhiên chắp tay một cái rồi đi theo Thi Nguy Dịch tới chỗ sâu hơn trong vườn hoa.
Từ lần thứ nhất gặp Thi Nguy Dịch, Giang Bắc Nhiên đã phát hiện vị Thánh Hiền này vô cùng mười phần thích hoa, trong phòng bày đầy đủ loại kỳ trân dị thảo, hơn nửa số đó còn được tỉ mỉ chăm sóc.
Bây giờ thấy đình viện này, Giang Bắc Nhiên càng thêm xác định đây là người yêu hoa.
Dọc theo con đường đầy hoa đi vào sâu trong đình viện, Giang Bắc Nhiên càng phát hiện được nhiều hoa cỏ hiếm thấy hơn, thậm chí có không ít kỳ hoa có tên trên Trân Kỳ phổ.
‘So sánh mà nói, vạn hoa trong Vạn Hoa cốc trở nên thật tịch mịch nếu nói về mặt chất lượng.’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận