Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 511: Dị Ngữ

Oanh một tiếng, tráng hán dị tộc phun ta một cỗ huyền khí màu xanh sẫm nồng đậm. So với Mạnh Tư Bội mà nói, hắn có thể tuỳ tiện hấp thụ linh khí trong chướng khí xung quanh, hơn nữa hắn càng thêm cẩn thận hơn Mạnh Tư Bội.
Dù hiện tại hai người chỉ còn 50% ‘pin’ nhưng một người chỉ có thể tự xài pin của mình, người còn lại thì có sạc dự phòng.
Nếu không có Giang Bắc Nhiên hỗ trợ, Mạnh Tư Bội căn bản không thể thắng nổi hắn.
Bây giờ, đối mặt với tráng hán dị tộc chuẩn bị liều chết đánh cược, dù Mạnh Tư Bội đã chiếm thượng phong cũng chẳng dám phớt lờ chút nào. Nàng cũng chẳng giữ lại gì, bộc phát toàn bộ huyền khí trong cơ thể.
Huyền khí màu đỏ rực hóa thành hồ ly chín đuôi ở sau lưng nàng, cực kỳ hoa lệ.
Đây chính là lý do nàng được gọi Hoàng Tiên à...
Giang Bắc Nhiên thầm nghĩ.
Ở một bên, theo huyền khí màu xanh sẫm ngày càng nồng đậm, tráng hán dị tộc đột nhiên hú lên một tiếng quái dị rồi nhảy tới giữa không trung.
Mạnh Tư Bội vừa muốn điều động hồ ly chín đuôi đuổi theo liền thấy tất cả chướng khí giữa không trung đều bị huyền khí màu xanh sẫm đồng hóa, cứ như Thái Sơn áp đỉnh đè xuống nàng.
Hỏng bét rồi!
Trong nháy mắt khi vừa hấp thụ linh khí trong chướng khí, Mạnh Tư Bội cảm thấy choáng váng buồn nôn, mức độ khó chịu không khác gì hắc vụ lúc trước.
"Ầm!"
Không đợi Mạnh Tư Bội vận công giải độc, tráng hán dị tộc đã điều khiển chướng khí màu xanh sẫm lao tới, một quyền hung hăng đánh lên mặt Mạnh Tư Bội.
Mạnh Tư Bội trúng chiêu, trong lúc lơ đãng lại hút vào nhiều chướng khí màu xanh sẫm hơn. Trong lúc nhất thời cảm thấy tứ chi của mình có chút cứng ngắc.
"Đi thôi, Tiểu Hoàng, ăn sạch chúng."
Giang Bắc Nhiên vừa dứt lời, một Kim Tằm Cổ mập mạp như mũi tên rời cung xông vào trong chướng khí màu xanh sẫm.
Lúc này, Mạnh Tư Bội có dấu hiệu bại trận. Nàng cũng hết cách, chướng khí màu xanh sẫm quá độc, nếu chỉ dựa vào tu vi, căn bản không thể chống cự được.
"Ầm!"
Phần bụng Mạnh Tư Bội lại bị đá trúng một cước, vào lúc nàng đầu váng mắt hoa thì đột nhiên phát hiện chướng khí vậy màu xanh sẫm đang dũng mãnh lao tới một hướng khác.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Mạnh Tư Bội vừa đánh vừa lui, phát hiện tất cả chướng khí màu xanh sẫm đều bị hút vào thân thể một con sâu.
Cùng lúc đó, tráng hán dị tộc cũng trông thấy dị tượng, nháy mắt biểu hiện trở nên kinh ngạc tới cực điểm.
"Cách!"
Trong lúc hai người đang ngây ra thì Kim Tằm Cổ đã hút sạch hết tất cả chướng khí màu xanh sẫm, tiện thể còn ợ một cái.
"Ong ong ong..."
Dưới sự quan sát của Mạnh Tư Bội và tráng hán dị tộc, Kim Tằm Cổ béo hơn một vòng bay trở về bên người Giang Bắc Nhiên, thuần thục chui vào trong cổ áo thiếu niên.
Mạnh Tư Bội nhịn không được há to miệng, vừa rồi nàng còn tưởng người bịt mặt này là cường giả Phong Châu nào đó, nhưng bây giờ thấy hắn có thể sai sử sâu độc cường đại như thế, tâm nàng lại loạn hơn.
Người này... Rốt cuộc là địch hay bạn?
Tráng hán dị tộc cũng có chút ngơ ngác, không quan tâm chướng khí màu xanh sẫm đã bị hút mất mà rống lên vài câu dị ngữ với Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nghe xong, trong nháy mắt nghĩ ra cách. Hắn vòng tay trước ngực:
"Trước bánh xe không chuyển sau bánh xe chuyển nghĩ mật đạt!"
Câu nói này khiến Mạnh Tư Bội lẫn tráng hán dị tộc đều ngớ ra, chỉ là lý do khác nhau mà thôi.
Hắn quả nhiên là dị tộc! ?
Hắn đang nói cái quéo dì dị? !
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên tiếp tục nhìn tráng hán dị tộc mà nói:
"Ngõa đạt tây ngõa tạp mật điệt tê!"
Tráng hán dị tộc càng thêm ngơ ngác.
Hình như hắn đang nói chuyện với ta? Nhưng sao ta nghe chẳng hiểu gì cả? Chẳng lẽ là tộc nhân ở khu vực khác?
Đại khái là sợ đánh nhầm người nhà, tráng hán dị tộc khoa tay múa chân nói một chuỗi dị ngữ dài, tựa hồ đang biểu ý tứ thân mật.
"Ẩu hải yêu quốc tắc ni mã tử..."
Giang Bắc Nhiên tiếp tục chững chạc đàng hoàng đáp lại.
Giang Bắc Nhiên quay đầu nhìn Mạnh Tư Bội đang sửng sốt bèn hung hăng trừng nàng một cái:
"Cơ hội tốt như vậy mà ngươi không xông lên! Còn đứng đó thất thần cái gì nữa? Bộ ngươi nghe hiểu chắc.” Mạnh Tư Bội bị dạy dỗ một trận lập tức cảm thấy có chút ủy khuất.
Ai biết đến cùng ngươi đang giúp ai! ?
Mà Giang Bắc Nhiên dường như cũng hiểu ý nàng, bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hô:
"Bản vương muốn giết ngươi thì ngươi đã sớm chết 800 năm rồi, đúng là không biết thời thế?” Dù Mạnh Tư Bội không rõ người bịt mặt trước mắt này đến tột cùng là thần thánh phương nào nhưng nàng vẫn cảm thấy hắn nói cũng rất có đạo lý, thế là lần nữa ngưng tụ huyền khí màu đỏ rực.
Cảm giác khó chịu đã hết rồi! ?
Mạnh Tư Bội không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức triệu hồi cửu vĩ hồ, huyền khí đỏ rực bao bọc toàn thân, xông về phía tráng hán dị tộc.
Tránh hán đang bị Giang Bắc Nhiên đánh lạc hướng nay quay người chuẩn bị phòng thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận