Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 841: Gặp Lại Lâm Thi Uẩn (2)

Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị dùng châm cứu kích thích huyệt vị của Tiểu Thất một chút thì đối phương đột nhiên mở mắt ra.
Nhưng Giang Bắc Nhiên chỉ nhìn một cái là phát hiện được ngay đây không phải Tiểu Thất.
Vì giờ khắc này trong mắt của Tiểu Thất hoàn toàn không có kính trọng, cũng không có sùng bái, chỉ có bình tĩnh...
"Ngươi là người của Vị Ương tinh chúng ta sao?"
Tiểu Thất đột nhiên cười khẽ.
Thanh âm này hoàn toàn khác với Tiểu Thất, rất bình thản, cũng rất thân thiết, chỉ mỗi thanh âm cũng khiến Giang Bắc Nhiên hoàn toàn buông lỏng đề phòng.
"Ngươi là... ?"
Giang Bắc Nhiên nghi ngờ hỏi.
‘Tiểu Thất’ không có trả lời, ngược lại hỏi:
"Có văn phòng tứ bảo không?"
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, lấy giấy bút mực ra.
"Có thể ta mượn dùng một chút chứ?"
‘Tiểu Thất’ đứng lên vươn tay ra với Giang Bắc Nhiên.
"Xin mời."
Giang Bắc Nhiên đưa bút lông trong tay ra.
‘Tiểu Thất’ nhúng mực, rất nhanh liền vẽ một tấm bản đồ lên tờ giấy tuyên, sau đó trả bút lại cho Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Vậy coi như đây là lễ gặp mặt ta đưa cho ngươi, mong ngươi tiếp tục chăm sóc Tiểu Thất, ta tin chúng ta sẽ còn gặp lại nhau."
Một khắc này, ‘Tiểu Thất’ khẽ giật mình rồi trừng mắt nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hô:
"Vương đại ca! Thật sự là ngươi! Ta còn tưởng chỉ là nằm mơ thôi chứ!”
Thấy Tiểu Thất lần nữa khôi phục dáng vẻ vốn có, Giang Bắc Nhiên có chút sợ run.
'Người vừa rồi là ai? Vị Ương tinh là gì? Vì sao lại bảo sẽ còn gặp lại? Ngươi con mẹ nó có rảnh để vẽ tranh thì chẳng bằng nói rõ chuyện này đi!’ "Vương đại ca... Ngươi sao vậy?"
Thấy Vương đại ca không nói gì, Tiểu Thất cẩn thận hỏi từng li từng tí.
"Không có gì."
Giang Bắc Nhiên lắc đầu, nhìn bức địa đồ kia, cẩn thận nhìn một lần xong thì xác định hắn không biết đây là nơi nào.
'Con mẹ nó!'.
'Không thể trực tiếp nói cho ta biết là ở đâu sao! ?' ‘Phiền chết đi được!’ Giang Bắc Nhiên chửi thầm xong thì nhìn về phía Tiểu Thất rồi hỏi:
"Ngươi không nhớ rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Không biết Vương đại ca nói là lúc nào? Ta chỉ nhớ lúc quái vật dị tộc kia sắp cho ta một kích trí mạng thì Vương đại ca ngươi..."
"Không phải chuyện này chứ, vừa rồi... Thôi, xem ra ngươi cũng không nhớ."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì giơ địa đồ lên trước mặt Tiểu Thất:
"Dường như trong thân thể của ngươi còn có một người khác, hắn tỉnh lại còn trước cả ngươi nữa, ngươi nhìn tấm địa đồ này đi, có liên quan gì tới bí cảnh mà ngươi từng vào trước đó không?"
"A! ?"
Tiểu Thất rõ ràng giật nảy mình:
"Trong thân thể của ta có một người khác? Ta... Ta hoàn toàn không biết chuyện này."
"Vậy ngươi biết tấm địa đồ này là vẽ nơi nào sao?"
Tiểu Thất nhìn chằm chằm địa đồ một lúc lâu rồi mới mở miệng:
"Nhìn tấm địa đồ này... Tựa hồ là ở La Vân quận."
"Ở nước nào?"
"Kê quốc."
"Địa đồ Kê quốc mà ngươi cũng nhớ kỹ?"
Trước đó Giang Bắc Nhiên từng biết Tiểu Thất thuộc địa đồ của Kỳ quốc như lòng bàn tay, nhưng dù sao hắn cũng là người của Kỳ quốc, hơn nữa còn kiếm cơm ở Kỳ quốc nữa, hiểu rõ từng nơi dù là hẻo lánh nhất của Kỳ quốc cũng là vô cùng bình thường thôi.
Nhưng Kê quốc và Kỳ quốc cũng không tính là hàng xóm, giữa hai bên còn cách nhau một cái Đồng quốc. Nếu ngay cả địa đồ Kê quốc mà Tiểu Thất cũng biết, về sau Giang Bắc Nhiên hẳn có thể xem con hàng này như người hướng dẫn rồi.
"Ừm, trước kia ta từng lui tới Kê quốc nên cũng có nhớ một chút."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, hắn cất hồi địa đồ đi rồi nói:
"Chờ sau khi rời khỏi nơi này, ngươi theo ta đi tới La Vân quận kia một chuyến đi."
Tiểu Thất nghe xong thì vô cùng mừng rỡ, lập tức lên tiếng:
"Vâng!"
Nhưng Tiểu Thất nghĩ đến Vương đại ca nói trong thân thể của hắn còn có người khác thì không khỏi lo sợ bất an.
"Yên tâm đi, người trong thân thể ngươi hẳn không có ác ý với ngươi, điểm này thì ta cam đoan với ngươi."
Tiểu Thất nghe Vương đại ca nói xong thì thở phào một hơi. Dù sao với hắn mà nói, lời của Vương đại ca chính là chân lý, tuyệt đối không sai.
Đương nhiên, trên thực tế, Giang Bắc Nhiên cũng không biết vừa rồi người kia có ác ý gì với Tiểu Thất không. Mặc dù thái độ của đối phương rất tốt đẹp cũng rất thân thiết nhưng chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên cam đoan như thế cùng Tiểu Thất chỉ vì hy vọng đối phương chớ vì chuyện này mà buồn rầu.
"Ngươi vừa nói tưởng ta cứu ngươi là nằm mơ, ý ngươi là trong lúc hôn mê ngươi đã nằm mơ à?"
"Đại ca anh minh!"
Tiểu Thất chắp tay bội phục:
"Đúng là như thế, vừa rồi ta mơ thấy... Ta mơ thấy..."
Tiểu Thất vừa nói, sắc mặt dần đanh lại.
"Ta... Mơ thấy cái gì nhỉ? Kỳ quái... Rõ ràng vừa rồi khi vừa tỉnh lại vẫn còn nhớ mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận