Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 229: Bái Sư

Sáng hôm sau, Yểm Nguyệt tông cử hành nghi thức bế mạc như trong kế hoạch, Giang Bắc Nhiên lên đài nhận khen thưởng.
Bất quá qua miệng của Quan Thập An, món pháp bảo hộ thân của Ân Giang Hồng thưởng cho Giang Bắc Nhiên nay trở thành của hắn. Dù sao như thế mới hợp logic, hắn là người đứng đầu chính phái, lo khôi thủ cờ vây bị người ám toán nên cho đối phương một kiện pháp bảo hộ thể.
Kể từ đó, vấn đề quanh quẩn trong lòng mọi người rốt cuộc cũng được giải quyết, dù sao đệ tử Luyện Khí trúng một chưởng toàn lực của Đại Huyền Sư mà không chết thì lạ thật đấy.
Sau khi nghi thức bế mạc kết thúc, các tông các giáo chuẩn bị quay về, dù sao lần này họ ở lại Yểm Nguyệt tông cũng khá lâu rồi.
Buổi chiều, Ngô Thanh Sách chọn xong phần thưởng từ bảo khố lập tức đi tìm sư huynh, cũng giao cho sư huynh nhẫn càn khôn chứa đủ đồ huynh ấy cần.
Xem xét xong, Giang Bắc Nhiên phát hiện đồ hắn cần nay đều đã đủ.
Không hổ là Yểm Nguyệt tông, thật sự rất giàu có a.
Nhưng mấu chốt nhất là than Dung Viêm hắn đang cần, nhiệt độ của than Dung Viêm này so với than Lôi Công chỉ cao hơn chứ không giảm, hơn nữa còn có hiệu quả giảm độc tính của đan dược, có thể nói là một loại than vừa hiếm vừa tốt.
Thiết lô đỉnh, than lửa, phụ dược dùng để luyện chế Hồn Anh Quả đều được lấy từ chuyến đi tới Yểm Nguyệt tông lần này. Xem như bù đắp cho tổn thương tâm lý của Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên cất Càn Khôn giới vào rồi nói với Ngô Thanh Sách:
"Lần này ta sẽ về hơi trễ. Sau khi về tông ngươi nói với Thanh Hoan đang ở sau núi một tiếng, thuận tiện chỉ hắn cách tu luyện. Hắn vừa học được một môn công pháp. Nếu không có gì thì hẳn hiện tại đã luyện thành rồi.” "Vâng."
"Mặt khác, chính ngươi cũng tu luyện cho tốt, bây giờ thân thể ngươi đã được cải tạo bằng Lôi Viêm Tôi Thể Đan nên càng thêm bền bỉ. Khi ta về, ngươi còn chưa được tam giai thì chờ bị ăn đập đi.” "Tam giai? Sư huynh, ngươi đi bao lâu thì về a..."
"Ừm?"
Giang Bắc Nhiên trừng Ngô Thanh Sách rồi hừ một cái.
"Vâng! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ sư huynh giao."
"Ừm, trở về đi."
Chờ đến giờ Dậu, người của các đại tông môn cùng ma giáo đa phần đều đã rời đi. Đệ tử của Quy Tâm tông cũng tập kết ngoài đại môn.
Diệp Hân Thải được các sư huynh bao vây vừa cười nói vừa tìm kiếm Giang Bắc Nhiên.
A... Giang sư huynh chạy đi đâu rồi.
Từ khi nhân khí Giang Bắc Nhiên tăng vọt, Diệp Hân Thải vẫn chưa tìm được cơ hội một mình đi gặp hắn. Mà hai ngày nay, theo sự nổi tiếng của Ngô Thanh Sách, nàng cảm thấy Giang sư huynh bị mọi người vắng vẻ hẳn sẽ rất cô đơn, lúc này nàng nên quan tâm tới hắn một chút...
Chiêu này thì dễ quá rồi.
Nhưng cả ngày hôm nay nàng không tìm được Giang sư huynh, thậm chí khi mọi người tập kết hắn vẫn không xuất hiện.
Kỳ quái... Sư huynh đi đâu rồi?
Mặt khác, đám Liễu Tử Câm không biết nội tình cũng đang tìm Giang Bắc Nhìn. Các nàng nhìn hết nhìn đông lại nhìn tây vẫn chẳng thấy sư huynh đâu cả.
Cả đám hai mặt nhìn nhau, Phương Thu Dao chủ động lên tiếng:
"Lần này về tông, ta muốn bái Phương chấp đường là vi sư, Tứ Thủy kiếm pháp của nàng đã luyện đến cực hạn, cực kỳ lợi hại."
Ba tỷ muội Ngu gia nghe xong lập tức hưởng ứng.
"Đúng đúng đúng, ta từng chứng kiến Tứ Thủy kiếm pháp của Phương chấp đường, thật sự xuất thần nhập hóa, rất đặc biệt.” "Nhưng đệ tử nội đường muốn nhận Phương chấp đường làm vi sư không tí. Chúng ta làm được sao?” "Trở về thử một chút thì biết!"
Trong lúc bốn người đang thảo luận, Liễu Tử Câm suy nghĩ lại nói:
"Kỳ thật ta biết một người lợi hại hơn so với Phương chấp đường."
"Ai?"
Bốn khuôn mặt xinh đẹp cùng nhìn phía Liễu Tử Câm.
"Vu hộ pháp, theo ta được biết, trừ đường chủ ra, Vu hộ pháp là người lợi hại nhất trong Thủy Kính đường."
"Thế nhưng... ta chưa bao giờ nghe Vu hộ pháp sẽ thu đồ đệ cả."
Phương Thu Dao nhớ lại một chút rồi nói.
Khi ấy năm người đều được Vu Mạn Văn đề cử cho Giang Bắc Nhiên, cho nên cảm thấy khá thân thiết với vị hộ pháp này.
"Vậy chúng ta cố gắng cầu nàng đi. Dù sao muốn trở thành đệ nhất đệ tử trong Quy Tâm tông cần phải vượt qua ngọn núi lớn là Ngô sư huynh, nếu không có sư phụ lợi hại chỉ giáo rất khó mà hoàn thanh.” Ba tỷ muội nghe xong đồng thời gật đầu.
"Ừm! Tử Câm tỷ nói có đạo lý."
"Vậy chúng ta trở về tìm Vu hộ pháp."
"Vu hộ pháp rất tốt, ta tin chỉ cần chúng ta thành tâm, nhất định có thể đả động nàng."
Phương Thu Dao nhìn Bạch Hồng Bảo Kiếm trong tay một chút, sau đó nắm thật chặt và nói:
"Đúng, Tử Câm tỷ nói không sai, người chúng ta phải vượt qua là đệ nhất đệ tử Phong Châu, nếu không dùng hết toàn lực mà nói, căn bản không thể làm được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận