Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 608: Hủy Thi Diệt Tích

Cảm thụ được chất nữ của mình bỗng phát ra sát khí, Lâm Thi Uẩn không khỏi sửng sốt.
Đây là tiểu chất nữ vốn ngoan ngoãn nghe lời của mình à? Sao tự nhiên trở nên đáng sợ thế này?
Trong lòng Lâm Thi Uẩn, tiểu chất nữ nhà mình luôn đối xử với mọi người nho nhã lễ độ, nói chuyện tế thanh tế khí, mỗi thời mỗi khắc đều khiến người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp.
Nhưng ngay lúc vừa rồi, trên người nàng đâu còn gió xuân gì đó, đơn giản mà nói thì lạnh hơn cả gió lạnh mùa đông gấp trăm lần.
Chẳng lẽ phong ấn không đủ? Hay nói... Tình yêu thật sự sẽ thay đổi một người?
Bất quá đối với việc tiểu chất nữ "bảo vệ đồ ăn", Lâm Thi Uẩn cũng không quá để ý. Dù sao nàng ấy cũng chỉ là tiểu nữ hài vừa rơi vào bể tình mà thôi.
"Hai vị tiểu thư, trà đã được nấu xong rồi."
Lúc này, Tiểu Thất bưng một cái ấm trà cùng chén trà tới cạnh hành lễ.
Giờ phút này Lâm Du Nhạn đang ngắm sư huynh, tiện tay lắc lắc nói:
"Để bên cạnh đi, lát nữa ta uống."
"Được rồi."
Tiểu Thất gật gật đầu, nhìn về phía Lâm Thi Uẩn hỏi:
"Ngài thì sao?"
"Ừm."
Gật gật đầu, Lâm Thi Uẩn nhận chén trà nhấp một ngụm:
"Mùi vị không tệ, đây là lá trà gì?"
"Phù Lai Thanh của An Lộ thôn, nếu Lâm tiểu thư thích, ta sẽ giúp ngài mua nhiều hơn."
"Cũng không cần mua."
Lâm Thi Uẩn vừa nói vừa uống một ngụm, nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, lại nhìn Lâm Du Nhạn một chút, cuối cùng nhìn Tiểu Thất hỏi:
"Ngươi là..."
Tiểu Thất lập tức ngầm hiểu, đáp:
"Ta gọi là Tiểu Thất, là thủ hạ của Vương đại ca, bình thường giúp đại ca đi điều tra.”
"A !"
Lâm Thi Uẩn gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
Nghe Tiểu Thất nói thế, Lâm Du Nhạn vừa ngắm sư huynh vừa nói:
"Cô cô, lần này chúng ta có thể tìm được ngươi, dù chủ yếu đều nhờ vào sư huynh thần cơ diệu toán nhưng Tiểu Thất cũng góp công không nhỏ.”
"Thì ra là thế."
Lâm Thi Uẩn nhìn Tiểu Thất:
"Vậy ta nên hảo hảo cám ơn ngươi cho tốt rồi."
Tiểu Thất nghe xong thì vội khoát tay:
"Không dám không dám, tiện tay thôi, nào dám nhận lời tạ ơn của ngài."
Dù nói vậy nhưng trong lòng Tiểu Thất lại thầm nở hoa, đây chính là người Lâm gia nợ hắn một phần nhân tình a! Vậy chẳng phải sẽ dùng núi vàng núi bạc để đổi à.
"Nói mới nhớ, sao các ngươi tìm được ta?"
Lâm Thi Uẩn nghi ngờ nói.
Căn cứ không nên đáp bất loạn đáp, Tiểu Thất tiếp tục yên lặng pha lấy trà, Lâm Du Nhạn thì đáp:
"Này hãy để sư huynh nói, cho ngươi mới được, ta không thể nói."
"Tiểu nha đầu, còn chưa gả đi mà cùi trỏ đã hướng ra ngoài rồi?"
Lâm Thi Uẩn có chút tức giận đáp.
Vừa nghe đến hai chữ "gả đi", Lâm Du Nhạn thẹn thùng cúi đầu. Chỉ chốc lát sau lại nghiêng đầu nhìn Lâm Thi Uẩn:
"Mặc kệ kẻ địch của sư huynh là ai, ta đều sẽ đứng bên cạnh sư huynh a ! hì hì."
Thôi, đứa nhỏ này phế rồi.
Trong lúc đám người nói chuyện trời đất, Giang Bắc Nhiên đã xử lý xong mười bốn cỗ thi thể Huyền Vương, đi trở về.
Lấy Băng Ti Thủ Sáo xuống, Giang Bắc Nhiên nói với Tiểu Thất:
"Trở về hỏi thăm bằng hữu của ngươi một chút, đến cùng Xích Dương tông có mất đệ tử không.”
Tiểu Thất đang muốn nói "Vâng thì thấy Vương đại ca đột nhiên lắc đầu.
"Thôi được rồi."
Sau đó nhìn về phía Lâm Du Nhạn:
"Ngươi cùng với nàng phối hợp điều tra, nàng xuất tiền, ngươi chọn người, cần phải hoàn thành việc này cho thật tốt."
"Được!"
Dù Tiểu Thất vẫn cung kính như cũ nhưng trong lòng lại vô cùng mất mác.
Từ cách nói vừa rồi, hắn biết lần này tình báo xuất hiện sai lầm, dù có nguyên nhân chính đang nhưng làm việc cho đại nhân vật, người ta nào quan tâm ngươi gian khổ thế nào, chỉ quan trọng kết quả thôi.
Mà với Tiểu Thất, đánh mất cơ hội được Vương đại ca coi trọng là kết quả khiến hắn không cách nào tiếp nhận nổi.
Trong lúc Tiểu Thất lâm vào tự trách thì Lâm Thi Uẩn đứng người chắp tay với Giang Bắc Nhiên nói.
"Lần này đa tạ thiếu hiệp xuất thủ tương trợ, ân cứu mạng ngày sau sẽ báo đáp."
Lâm Thi Uẩn vừa dứt lời, trước mặt Giang Bắc Nhiên nhảy ra ba lựa chọn.
Lựa chọn một:
"Lâm tiểu thư có thể có thụ thương?"
Ban thưởng: Thanh Minh U Trận Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai:
"Tiện tay mà thôi, Lâm tiểu thư không cần khách khí như thế."
Ban thưởng: Bát Tinh Quỷ Kình (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba:
"Không cần chờ, có thể báo đáp ngay chứ?”
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở.
Nhìn lựa chọn ba, Giang Bắc Nhiên không khỏi đau eo.
Hắn cảm thấy hệ thống ngày càng bất thường, cơ mà hắn vẫn chọn số ba, sau đó mỉm cười nói:
"Không cần chờ, có thể báo đáp ngay chứ?”
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm mị lực.
Ách... Tại sao lại là nó.
Nhớ tới các điểm thuộc tính mới, Giang Bắc Nhiên lo nhất là điểm thuộc tính mị lực. Hai chữ này nghe thì đơn giản nhưng có thể gây nên vô số phiền toái. Đương nhiên, nếu mị lực của hắn đủ để khuynh đảo Thiên Đạo cũng không tệ, cơ mà xác suất này quá thấp a.
Nghe xong câu trả lời của Giang Bắc Nhiên, Lâm Thi Uẩn rõ ràng sững sờ. Nàng hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, chưa có ai nói thế với nàng, hoặc nói chỉ cần là người bình thường sẽ không nói như vậy.
Bất quá đối mặt với ân nhân cứu mạng, Lâm Thi Uẩn vẫn kiên trì gật đầu:
"Không biết vị thiếu hiệp muốn thù lao gì? Chỉ cần ta có thể lấy được đều không từ chối.”
Trong nháy mắt, ba lựa chọn nữa lại xuất hiện trước mặt Giang Bắc Nhiên.
Lựa chọn một:
"Ta cần Lưỡng Nghi Bí Vũ."
Ban thưởng: Thương Diễm Bảo Thư (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai:
"Lâm tiểu thư có biết hoàng cổ?"
Ban thưởng: Đồ Ma Bảo Bản (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba:
"Xin Lâm tiểu thư đi theo bên cạnh ta một đoạn thời gian để ta hảo hảo quan sát ngươi."
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở.
Lưỡng Nghi Bí Vũ? Hoàng cổ! ? Hệ thống a, ngươi đang điên cuồng ám chỉ cái gì vậy.
Trong lúc bất chợt, Giang Bắc Nhiên đã hiểu vì sao hệ thống muốn hắn nhất định phải nhúng tay vào chuyện này. Thì ra hai loại bảo bối để hoàn thành hai nhiệm vụ chính tuyến có liên quan tới Lâm Thi Uẩn.
Bất quá từ lựa chọn mà xem, trực tiếp đòi Lâm Thi Uẩn sẽ đem tới phiền toái cực lớn, cho nên vẫn cần bàn bạc kỹ hơn mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận