Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 598: Tin Tức

"Tám lá bạc, nếu Lập Cường huynh vẫn không chịu, ta chỉ có thể tìm người khác hỏi thử."
Không cho Thạch Lực Cường cơ hội suy tính thiệt hơn, Tiểu Thất trực tiếp nâng giá, cũng biểu thị bản thân vẫn còn đối tác khác.
"Vậy... Được rồi! Nê mặt Tiểu Thất ca, ta nhận!"
Đối mặt với sự dụ hoặc của tám lá bạc, cuối cùng Thạch Lực Cường vỗ bàn một cái, đồng ý việc này.
"Sảng khoái! Nếu Lập Cường huynh đã cho Tiểu Thất ta mặt mũi như vậy, ta cũng không thể bạc đãi ngươi. Ta để thêm hai lá bạc, làm phiền ngươi triệu tập nhân thủ nghe ngóng lời đồn ở các bí cảnh ở Hoàng Bình quận một lượt. Chỉ cần là tin tức của người tu luyện ta đều muốn.” "Đúng rồi! Cái này dễ thôi, đa tạ Tiểu Thất ca đã chiếu cố."
So với điều tra cụ thể tung tích tông môn nào đó thì điều tra tin đồn về các bí cảnh mà có thêm hai lượng bạc thì có lời rồi.
"Thời hạn tới khi nào?"
Thạch Lực Cường hỏi.
"Trong ba ngày, càng nhanh càng tốt."
"Được, ngươi chờ tin tốt của ta."
Thạch Lực Cường nói xong vỗ Tiểu Thất bả vai rồi rời khỏi cây cầu.
Chờ Thạch Lực Cường biến mất trong dòng người, Tiểu Thất mới cấp tốc về phòng trong tửu lâu.
Lúc này Lâm Du Nhạn vừa ăn cơm xong, đang ngồi ngắm cảnh ở cửa sổ.
"Đại tẩu, người của ta đã bắt đầu tra xét, trong vòng ba ngày khẳng định sẽ có tin tức."
Vò phòng, Tiểu Thất chắp tay nói.
Lâm Du Nhạn gật đầu:
"Được, ta sẽ truyền tin này cho sư huynh."
"Ngoài ra, ta đã đặt một phòng chữ Thiên trong khách sạn Vinh Khánh cho đại tẩu. Nếu ngài mệt có thể trực tiếp tới đó nghỉ ngơi."
"Biết."
"Vậy ta đi hỏi thăm thêm, mau chóng điều tra rõ việc này."
"Tốt, đi đi."
"Tiểu đệ cáo từ."
Chờ Tiểu Thất rời đi, Lâm Du Nhạn lấy lệnh bài ra, truyền âm:
"Sư huynh, Tiểu Thất nói hắn đã bắt đầu điều tra."
"Đã biết."
Giang Bắc Nhiên trả lời.
A ! truyền âm với sư huynh, đây chính là sinh hoạt tân hôn ngọt ngào sao, ôi hạnh phúc quá đi.
Lâm Du Nhạn lại cọ mặt vào lệnh bài, bắt đầu suy nghĩ có nên điều động nhân thủ trong Hoàng Bình quận chăng.
Ba ngày sau, Tiểu Thất lần nữa đợi Thạch Lực Cường trên cầu hình vòm.
"Đều đã điều tra xong."
Thạch Lực Cường chống tay lên thành cầu.
"Trước tiên nói về Ngũ Lý câu đi."
Tiểu Thất dựa lưng vào lan can đáp lại.
"Xích Nhật tông phái người tới là vì phía bên Ngũ Lý câu lại phát sinh dị tượng, đây là ta phí hết công phu mới tra được tin đó."
"Phát sinh dị tượng?"
Hai mắt Tiểu Thất sáng lên, cảm giác chuyện rất nhanh sẽ có manh mối.
"Nói rõ hơn đi."
"Một tuần trước Ngũ Lý câu có thiên thủy giáng lâm, có đại khí vận giáng xuống."
"Lại là thất thải mang, thiên thủy, Ngũ Lý câu đúng là phúc địa a."
Dù chưa từng thấy thiên thủy nhưng Tiểu Thất nghe tới nhiều rồi. Kỳ thật là trời mưa, chỉ là cơn mưa này chỉ có trong một khu vực rất nhỏ, có một lúc là ngừng. Nếu ai gặp được, toàn thân sẽ hấp thu được sự sống trong nước mưa.
"Tin tức này tin được không?"
Tiểu Thất lại hỏi.
"Cam đoan đáng tin."
Nói xong, Thạch Lực Cường nhìn hai bên một chút, nháy mắt ra hiệu cho về phương xa:
"Nơi này nói chuyện không tiện, tới nhà ta lại nói."
"Được."
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Thất đã đi theo Thạch Lực Cường tới một căn nhà nhỏ không đáng chú ý.
"Trong nhà hơi loạn, tùy tiện tìm chỗ ngồi đi."
Thạch Lực Cường mở cửa xong thì nói với Tiểu Thất.
"Lực Cường huynh thật đúng là thỏ khôn có ba hang a. Rõ ràng có nhà cửa khang trang lại mua căn nhà nhỏ này.” Nhìn căn nhà nhỏ cũ kỹ, Tiểu Thất nhịn không được trêu ghẹo.” "Ha ha ha, Tiểu Thất ca, ngài đây là hán tử no không biết hán tử đói cơ a. Ta không gặp được vận may như ngài, một đống huynh đệ đang chờ ta kiếm cơm về đấy. Cũng nên tiết kiệm một chút.” Tiểu Thất nghe xong bèn cười, cũng không nói nữa mà tìm cái ghế tùy tiện ngồi xuống hỏi:
"Bây giờ nói được chưa?"
Thạch Lực Cường nghiêm mặt gật đầu:
"Thủ hạ của ta người tra được, hôm đó khi thiên thủy đổ xuống Ngũ Lý câu, vừa vặn có người tu luyện của Xích Nhật tông đi ngang qua, vì phòng ngừa tin tức truyền đi, trong nháy mắt giết sạch hết thảy bách tính xung quanh."
"Hít..."
Tiểu Thất nghe xong thì hít sâu một hơi, dù đây là chuyện người tu luyện làm ra được nhưng nghe vẫn thấy rùng mình.
"Vậy, tin của Lập Cường huynh này từ đâu... ?” "Ở nơi rộng lớn tất có cá lọt lưới, ta tìm được một tên may mắn đào thoát, sau đó mỗi ngày hắn đều trốn ở trong nhà, một huynh đệ dưới trướng ta phát hiện hắn dị thường mới đào ra tin này.” "Lập Cường huynh làm việc quả nhiên đáng tin."
Tiểu Thất nói xong thì đưa một cái hộp nhỏ cho đối phương:
"Đây là phần còn lại."
"Hắc hắc, đa tạ Tiểu Thất ca chiếu cố."
Thạch Lực Cường nhận hộp xong cũng không kiểm tra, trực tiếp nhét vào trong ngực.
"Còn tra được gì khác không?"
Tiểu Thất lại hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận