Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 812: Gặp Gỡ Cha Mẹ Thi Gia Mộ (1)

Trong đại sảnh, Thi Phượng Lan đang ăn mứt táo xốp giòn, nhìn Thi Gia Mộ cũng đang như mình, hỏi:
"Yêu Yêu Nhi, ngươi nói xem, lão tổ tông tìm Tiểu Bắc Nhiên để làm gì a?"
"Chuyện của lão tổ tông sao ta biết."
"Đoán thử xem."
"Đại khái là hỏi đại thúc có kế hoạch gì trong Bích Tiêu hội lần này đi."
Thi Gia Mộ đột nhiên thở dài.
Sáng hôm nay đột nhiên xảy ra một chuyện khiến nàng thập phần khó chịu, đến nay vẫn chưa nguôi.
Mọi thứ đều xảy ra đúng như lời đại thúc nơi.
Trước kia dù nàng ra ngoài chấp hành nhiệm vụ hay tìm cách đột phá, chắc chắn sẽ có các sư huynh muội tới tìm.
Nhưng lần này không ai tới tiễn nàng cả, các huynh trưởng vốn rất quan tâm nàng nay chẳng thấy bóng ai.
Thi Gia Mộ biết họ đang tức vì nàng không chịu cho họ vào đội, nhưng nàng cũng đâu nghĩ ra được cách gì vẹn cả đôi đường đâu.
Đây là lần đầu tiên nàng bị cô lập, việc này khiến nàng thật sự rất khó chịu.
"Ai..."
Thi Gia Mộ cắn một miếng mứt táo rồi nhìn về nơi Giang Bắc Nhiên khuất bóng.
'Nếu hỏi đại thúc, hẳn sẽ có đáp án nhỉ.' Trong mắt Thi Gia Mộ, mặt ngoài Giang Bắc Nhiên hiền lành nhưng trong lòng thật ra là tránh người ngàn dặm. Trừ đối với tiểu di mụ có hơi khác biệt ra thì với mọi người đều như nhau cả.
Người như vậy hẳn đã sớm quen với việc cô độc.
Hoặc nói, hắn không cảm thấy cô độc, chỉ là thích một mình mà thôi.
"Ai! Tiểu Bắc Nhiên ra rồi!"
Thi Phượng Lan một mực nhìn lên lầu ba, đột nhiên hô một tiếng rồi quơ hai tay hô:
"Tiểu Bắc Nhiên ! Tiểu Bắc Nhiên ! chúng ta ở chỗ này nè."
"Hít ! ".
Cách đó không xa, trên đầu Thi Diễm bỗng nhiên bạo khởi mấy cái gân xanh, hắn cố hết sức nắm chặt hai tay với khắc chế bản thân không nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
Thi Hoằng Phương đứng bên cạnh thấy thế vội nói:
"Được rồi, thay vì đứng đây cho khó chịu, ngươi xuống lầu uống hai chén trà với ta đi.”
Nhưng Thi Diễm động cũng không động, trầm giọng nói:
"Ta ở đây đợi."
"Ai !"
Thi Hoằng Phương giang tay ra, chỉ đành tùy ý đối phương mà thôi.
Thi Dương Hi đi xuống lầu một, đột nhiên quay đầu nói với Giang Bắc Nhiên:
"Nguy Dịch đã gánh không ít áp lực cho ngươi, nếu lần này ngươi có thể đoạt giải nhất ở Bích Tiêu hội, ngươi nên đi tạ ơn hắn đi."
Lúc nghe được hai chữ Nguy Dịch, Giang Bắc Nhiên có chút không kịp phản ứng, nhưng rất nhanh đã hiểu Nguy Dịch trong lời Thi Dương Hi chính là Thánh Hiền.
"Vãn bối đã rõ."
Giang Bắc Nhiên chắp tay nói.
Lần này hắn chọn đội hình như thế, cự tuyệt nhiều tiểu bối dòng chính thế kia. Nếu không nhờ Thi Nguy Dịch bảo chứng cho hắn, chỉ sợ hắn khó là vừa lòng đẹp ý.
'Ai... Rõ ràng không muốn nhất là thiếu nợ nhân tình lão âm bỉ kia mà.' "Biểu hiện tốt một chút."
Thi Dương Hi nói xong thì trực tiếp bước thẳng rời đi.
Chờ Thi Dương Hi rời đi rồi, Giang Bắc Nhiên bỗng cảm thấy không ít ánh mắt hướng về phía hắn, trong đó có hiếu kỳ cũng có bất mãn.
Bất mãn đoán chừng là những người có hài tử không được vào đội. Mà hiếu kỳ là những người chỉ nghe qua tên chứ chưa gặp hắn.
Dưới các loại ánh mắt chăm chú, Giang Bắc Nhiên thản nhiên trở về bên cạnh Thi Phương Lan.
"Tiểu Bắc Nhiên, lão tổ tông tìm ngươi làm gì vậy?"
Thi Phượng Lan tò mò nhìn Giang Bắc Nhiên rồi hỏi.
"Một chút việc nhỏ thôi."
Thi Phượng Lan vừa muốn nói tiếp đã thấy một đôi vợ chồng trung niên bước tới chỗ nàng.
"Nhuế Nhuế tỷ tỷ !"
Thi Phượng Lan lập tức cao hứng nghênh đón.
"Hảo muội muội của ta nha !"
Thi Nhuế Tĩnh cao hứng lên tiếng, chạy tới ôm lấy Thi Phượng Lan.
Ôm Thi Nhuế Tĩnh xong, Thi Phượng Lan mới quay đầu nói với Thi Anh Phát:
"Chào tỷ phu."
"Đã lâu không gặp."
Thi Anh Phát mỉm cười nói.
"Cha, mẹ."
Lúc này, Thi Gia Mộ cũng đi tới hô.
Thấy nữ nhi của mình dường như không cao hứng lắm, Thi Nhuế Tĩnh vươn tay sờ lên tóc của nàng, im ắng an ủi.
Hai vợ chồng họ đã lường trước loại tình huống này rồi, mà họ cũng không tính ngăn cản, vì họ cảm thấy đã đến lúc nữ nhi của mình cần trưởng thành.
Họ hiểu rõ kỳ thật Thi gia không ấm áp như Thi Gia Mộ vẫn tưởng, thậm chí còn có chút... . tàn khốc.
Thấy thê tử của mình đang an ủi nữ nhi, Thi Anh Phát cất bước tới trước mặt Giang Bắc Nhiên chào hỏi:
"Chào, ta là phụ thân của Thi Gia Mộ, trong khoảng thời gian này nữ nhi của ta đã được ngươi chiếu cố."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì chắp tay nói:
"Tiền bối khách khí rồi, ta cũng đâu làm gì."
Thi Anh Phát lắc đầu rồi trả lời:
"Ta có thể nhìn ra gần đây Gia nhi trưởng thành hơn rất nhiều, ta tin việc này liên quan tới ngươi. Thân là phụ thân nàng, ta cũng nên ngỏ ý cảm ơn ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận