Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 235: Nấu Ăn

Khổng Thiên Thiên hát tới tận trưa lập tức hưởng ứng:
"Ừm, ăn cơm đi, ta đói quá."
Sau đó bắt sâu kéo Mộc Dao rời khỏi xe.
Giang Bắc Nhiên xuống xe, hít một hơi sâu. Quang cảnh nơi này không tệ, ánh mặt trời phản xạ xuống dòng suối nhỏ, trông rất đẹp mắt.
Từ lúc tới nơi này, quang cảnh xinh đẹp như trước mắt, Giang Bắc Nhiên nhìn lần nào đều hưởng thụ lần đó.
Giang Bắc Nhiên luôn cảm thấy ở xã hội hiện đại, dưới sự quản lý của nhân loại, quang cảnh cũng không tệ, dù sao cũng có người quét dọn cùng quản lý.
Nhưng đến sau này, Giang Bắc Nhiên phát hiện dù ở nông thôn hiện đại, nơi đó cũng là bùn đất, cứt trâu đầy đường, khắp nơi toàn là rác, thỉnh thoảng còn có máy móc xây dựng cùng xác thú các loại.
Không có nơi này thật sự có thể xưng là sơn thanh thủy tú, trời xanh mây trắng, cây cối xanh tươi.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên thưởng thức dòng suối nhỏ, Khổng Thiên Thiên ấy một cái nồi từ trong Càn Khôn giới ra, thậm chí dựng lên một cái bếp lò.
Khổng Thiên Thiên múc một gáo nước từ dòng xuống rồi hô to với Giang Bắc Nhiên:
"Tiên sinh ! ngươi muốn ăn gì, ta đem theo rất nhiều đồ ăn ngon đó.”
Thiên Thiên này bắt đầu hiểu chuyện hơn rồi...
Sau khi Mộc Dao hứa hẹn xong, Giang Bắc Nhiên cũng không muốn đá Khổng Thiên Thiên ra nữa, hắn cười nói:
"Chính các ngươi ăn liền tốt, chính ta chuẩn bị ăn uống."
"Tiên sinh, đừng khách khí nha, ta..."
"Thiên Thiên!"
Lúc này Mộc Dao hô:
"Ai bảo ngươi mời hắn."
"Nha..."
Khổng Thiên Thiên bị giáo huấn đành phải đi nhặt rau trước.
Thưởng thức quang cảnh xong, Giang Bắc Nhiên cũng bắt đầu nhóm lửa, chuẩn bị đồ ăn.
Khổng Thiên Thiên vẫn luôn âm thầm quan sát Giang Bắc Nhiên bèn hô:
"Tiên sinh cũng thích tự làm cơm sao?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhẹ gật đầu.
Mộc Dao ngồi trên một băng ghế nhỏ nhìn Giang Bắc Nhiên, thầm suy nghĩ.
Hừ, khoe khoang , đợi lát nữa Thiên Thiên làm đồ ăn ngon, cho ngươi thèm chết.
Giang Bắc Nhiên đặt thịt heo lên thớt, đang suy nghĩ xem hôm nay nên ướp đồ ăn thế nào cho ngon thì nghe Mẫn Ngưu thú nói:
"Cái này cỏ thật non, không tệ."
Giang Bắc Nhiên nghe xong nhịn không được cười một tiếng, lấy một cái túi căng phồng từ trong Càn Khôn giới ra.
Mẫn Ngưu thú thấy Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị đồ ăn bỗng đi tới chỗ mình thì ụm bò một tiếng rồi lùi về sau.
Âm thanh vào tranh tay Giang Bắc Nhiên trở thành, tới nữa ta húc chết ngươi!"
Đối với Mẫn Ngưu thú đang thủ thế, Giang Bắc Nhiên mở túi vải khiến hương vị bên trong bay ra.
“Món ngon gì đây!”
Mẫn Ngưu thú lung lay cái đuôi, có chút do dự nhìn Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên từ từ đi đến phía trước, đổ đồ ra.
"Ăn đi."
Mẫn Ngưu thú nghe xong thì bắt đầu ăn như lang thôn hổ yết.
A Ngưu ở bên cạnh ngạc nhiên nói:
"Công tử, ngươi cho hắn ăn gì vậy? Bình thường con trâu này rất kén chọn, trừ cỏ non ra cái gì cũng không chịu ăn. Đây là lần đầu ta thấy nó ăn thứ khác đó.”
Giang Bắc Nhiên cười đáp:
"Chỉ là chút ngũ cốc thôi."
"So với ăn cỏ xanh thì trâu vẫn thích ăn lúa mì, rơm rạ, cây ngô hơn.”
Nghe vậy, lỗ tai Mẫn Ngưu đột nhiên nhúc nhích, dùng đôi mắt tròn nhỏ nhìn Giang Bắc Nhiên một lúc mới tiếp tục ăn.
Khổng Thiên Thiên đang vo gạo nghe vậy thì nhịn không dược chảy nước bọt:
"Nghe cũng ngon ha.”
Giang Bắc Nhiên lấy một tờ giấy có hai hàng chữ ném cho Khổng Thiên Thiên:
"Dựa theo cách trên này làm thức ăn, trâu sẽ thích lắm.”
"Đa tạ tiên sinh!"
Khổng Thiên Thiên xoa tay nhận lấy giấy, thấy thế Mộc Dao bèn nói:
"Sư tỷ, ngươi nhìn, ngươi nhìn nè! Chữ của tiên sinh rất đẹp a!”
Mộc Dao liếc qua, có hơi kinh ngạc hưng vẫn đi tới bóp má Khổng Thiên Thiên:
"Để ta nghe ngươi gọi hắn là tiên sinh nữa thì biết! Còn nữa, chữ của Cửu Nhật ca đẹp hơn hắn nhiều."
"Ôi nha nha !"
Khổng Thiên Thiên bị bóp tới đau nên kêu lên hai tiếng, hàm hồ nói:
"Đương nhiên chữ của Cửu Nhật sư huynh cũng đẹp, cơ mà chữ của tiên sinh cũng đẹp lắm. Tỷ nhìn...”
"Còn nói!"
Mộc Dao bóp mạnh hơn.
"Ôi nha ! không nói, không nói."
"Còn không mau làm đồ ăn đi."
Giang Bắc Nhiên thấy thế thì nhịn không được nói với Mộc Dao:
"Ngươi cũng đừng khi dễ Thiên Thiên nữa.”
"Ai cần ngươi lo!"
Nói xong Mộc Dao làm mặt quỷ với Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên khẽ cười một tiếng, quay lại bên cạnh đống lửa tiếp tục làm đồ ăn.
Sau nửa canh giờ, A Ngưu đang uống rượu tính nằm xuống nghĩ chút thì mũi run run.
Hắn dùng sức ngửi mấy lần, bỗng ngồi dậy nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
"Ừng ực..."
Dù vừa rồi hắn đã ăn nhưng ngửi được mùi hương này vẫn nhịn không được mà thèm thuồng.
Chờ A Ngưu lấy lại, hắn phát hiện mình đã đi tới bên cạnh Giang Bắc Nhiên.
A Ngưu hít hít, Giang Bắc Nhiên bên cạnh bắt đầu nêm nếm gia vị, mùi hương ngày càng nồng này khiến hắn ra sức nuốt nước bọt.
Giang Bắc Nhiên đang nấu ăn thấy thế cười nói:
"A Ngưu ca, muốn nếm thử không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận