Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 142: Thanh Cương Lệnh

Buổi trưa, toàn bộ đệ tử đã bò tới đỉnh Tề Vân phong, đối với thanh niên rất ít tham dự hoạt động tập thể như Giang Bắc Nhiên mà nói. Lần leo núi này nói theo một nghĩa nào đó thì thật sự rất mệt.
Quả nhiên mặc kệ nơi nào thì chỉ có một mình vẫn là thoải mái nhất.
Giang Bắc Nhiên thầm cảm khái một câu rồi lặng yên không tiếng động đi tới đội ngũ của Lam Tâm đường.
Dưới sự răn dạy của các vị đường chủ, đệ tử hai mươi tư đường đứng xếp hàng trước bài vị được thờ phụng của các đời chưởng môn trong Quy Tâm điện.
"Keng!"
Theo tiếng chuông trong điện vang lên, một nam tử trung niên mặc cẩm bào màu bụi có hoa văn đi ra.
"Bái kiến Tần hương chủ!"
Tất cả đường chủ, hộ pháp và đệ tử đồng loạt hô.
Tần Nguyên đứng trước đám người gật đầu, hất tay áo dài lên, hô lớn trong Quy Tâm điện:
"Bái!"
Tất cả đường chủ cùng đệ tử nghe xong đều quỳ xuống, nhìn về phía Quy Tâm điện bái ba bái.
"Nhập điện!"
Nghi thức xong, hai mươi tư đệ tử ngay ngắn trật tự đi vào trong Quy Tâm điện.
Quy Tâm điện là công trình kiến trúc mang tính tiêu chí trong Quy Tâm tông, được tu kiến cực kỳ xa hoa, dài 56 mét, rộng 34 mét, cao 26 mét, tổng diện tích gần 2000 mét vuông, đủ để chứa mấy trăm người.
Trong điện có 16 tòa tượng đồng, ở giữa là Bảo Tọa Cửu Thú Kim Tất, hai bên bảo tọa có bốn pho tượng, phân biệt là Lỏa Ngư, Bạch Trạch, Vũ Hạc cùng Thủy Kỳ Lân.
Lỏa Ngư tượng trưng cho tông phái vững chắc, Bạch Trạch là loài thú may mắn, Vũ Hạc đại biểu cho tâm tiến về phía trước, Thủy Kỳ Lân đại biểu cho truyền thừa.
Xung quanh bốn pho tượng là một hàng chín trụ lớn điêu khắc các loại dị thú Thượng Cổ. Mỗi một cây đều sinh động như thật, khiến người ta không khỏi kính sợ.
Giang Bắc Nhiên gia nhập Quy Tâm tông đã năm năm, lúc mới nhập môn từng tới đây bái sư tổ một lần. Lúc ấy từng bị khí tức xa hoa của đại điện này làm chấn kinh không nói nên lời.
Bây giờ trở lại chốn cũ, hắn vẫn có thể cảm nhận được rung động như trước.
Chờ đệ tử hai mươi tư đường tiến vào xong, hương chủ Tần Nguyên đứng phía dưới Cửu Thú Kim Tất Bảo Tọa cao giọng hô:
"Cung nghênh tông chủ!"
Tất cả đường chủ cùng đệ tử lập tức cúi đầu chắp tay, đều nhịp hô:
"Cung nghênh tông chủ!"
Lúc ngẩng đầu lên, một vị nam tử trung niên mặc mãng bào gấm có hoa văn Thương Kỳ Lân từ trên trời giáng xuống, rơi vào trước Bảo Tạo Cửu Thú Kim Tất. Người vừa đến chính là tông chủ Quy Tâm tông, Lục Dận Long.
"Bái kiến tông chủ!"
Mọi người đồng thanh hô.
"Ha ha ha ha, được! Hôm nay được thấy các đệ tử ưu tú nhất Quy Tâm tông ta tề tụ một chỗ, bản tọa rất cao hứng a."
Nói xong, Lục Dận Long ngồi lên Bảo Tọa Cửu Thú Kim Tất.
Lục Dận Long liếc nhìn các đệ tử một lần, tiếp tục cười nói.
"Lần này Quy Tâm tông ta cho ra một đệ tử kiệt xuất chưa tới 19 đã đạt Huyền Sư. Có thể nói là đệ nhất đệ tử của Quy Tâm tông trong gần ba mươi năm nay!"
Lục Dận Long nói xong, ánh mắt mọi người liền hướng về phía Ngô Thanh Sách.
Sau khi Ngô Thanh Sách đoạt được khôi thủ trong đại hội luận võ khu Giang Bắc, thanh danh đã nhanh chóng khuếch tán trong tông. Bây giờ người chưa tới 19 tuổi đã đột phá Huyền Sư thật sự khiến đám đệ tử đã hơn tuổi mà vẫn kẹt ở Huyền Giả chấn kinh tới không ngậm được mồm.
"Ngô Thanh Sách, ra khỏi hàng."
Nghe tông chủ đột nhiên gọi tên mình, Ngô Thanh Sách lập tức ra khỏi hàng:
"Đệ tử có mặt!"
"Chuyến đi này tới Yểm Nguyệt tông, ta bổ nhiệm ngươi làm đệ tử đứng đầu, nhận Thanh Cương chi lệnh, trong ra ngoài, các đệ tử đều thuộc quyền quản lý của ngươi."
"Đệ tử lĩnh mệnh!"
Ngô Thanh Sách đã sớm biết mình sẽ làm đội trưởng, bây giờ chỉ là chứng thực mà thôi, vì thế hắn cũng chẳng quá kinh ngạc hay kích động gì.
Chờ Ngô Thanh Sách hành lễ xong, Tần Nguyên cầm một khối lệnh bài màu tím đi tới.
"Ngô Thanh Sách tiếp lệnh."
"Vân!"
Ngô Thanh Sách cung kính duỗi hai tay ra, nhận lấy Thanh Cương lệnh.
Trong Quy Tâm tông, phía trên thiết ấn là hoa quan, phía trên hoa quan là thanh cương, cũng là chức vị cao nhất trong chúng đệ tử. Từ trước đến giờ phải có danh vọng cùng thực lực đủ mạnh mới có thể đảm nhiệm. Tuy thiên phú Ngô Thanh Sách cao, nhưng bây giờ danh vọng và thực lực vẫn chưa không tính là đỉnh tiêm, vì thế lần này chỉ là bổ nhiệm lâm thời mà thôi.
Nhưng dù chỉ là bổ nhiệm lâm thời, cũng chứng tỏ kỳ vọng mà tông chủ dành cho hắn rất cao.
Trong lúc Ngô Thanh Sách nhận lấy Thanh Cương lệnh thì Giang Bắc Nhiên bất động thanh sắc, dùng tinh thần lực điều tra biểu lộ của chúng đệ tử một lần, phát hiện trên mặt đại đa số các nữ đệ tử đều là sùng bái, một phần nhỏ nam đệ tử thì bội phục cùng hâm mộ, nhưng càng nhiều... hơn là không phục cùng ghen ghét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận