Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 616: Linh Mạch Mới (1)

Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang tính ló đầu nhìn ra thì nhận được thông báo của hệ thống.
Lựa chọn một: Tiếp tục bay về phía trước.
Ban thưởng: Yên La Tiên Bản (Thiên cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Lui về Kỳ quốc.
Ban thưởng: Long Vũ Lôi Quyển (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Trốn trong dãy núi.
Ban thưởng: Tán Dạ Thánh Điển (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn bốn: Nhanh chóng trốn xuống đất, bố trí tốt trận pháp che giấu.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Móa nó! ?
Giang Bắc Nhiên thiếu chút là chửi bậy, ban thưởng Thiên cấp hạ phẩm tới quá đột ngột. Nhưng từ đó có thể thấy được tình thế cấp bách hiện tại.
Chọn số bốn xong, Giang Bắc Nhiên khống chế tường vân cấp tốc đáp xuống đất, không để ý tới hai cô cháu vẫn chưa hiểu chuyện gì mà rút ba tấm Thổ Độn Phù ra, đưa hai cái cho hai cô cháu, mình cầm một cái rồi nói:
"Đuổi theo ta."
Nói xong hắn kích phát Thổ Độn Phù và chui xuống đất.
Lâm Du Nhạn nghe xong không chút chần chừ làm theo.
Lâm Thi Uẩn dù vẫn chưa hiểu gì nhưng lập tức đuổi theo hai người kia.
Trốn vào sâu trong lòng đất tới một khoảng cách nhất định, Giang Bắc Nhiên cảm thấy hẳn đã ổn nên dừng lại, tay phải bỗng đánh ra một quyền.
Oanh một tiếng, một cái hố xuất hiện.
Giang Bắc Nhiên kêu hai nữ nhân nhảy vào hố rồi móc ra đủ các loại phù triện và phù bảo ra, bắt đầu bố trí đại trận.
Ngũ Hành Sa, Hổ Trảo Hoa, Thiết Cốt Long Lan, Huyết Vân Lộ, Tinh La Liên, Ám Tinh Trù, Chí Cao Nham, Thanh Lôi Nhũ...
Điểm danh các loại phù triện và phù bảo xong, xác định đã đủ dùng thì Giang Bắc Nhiên vung tay lên, đặt chúng tới đúng vị trí.
"Ầm ầm..."
Lúc này, lòng đất chấn động càng thêm kịch liệt, từng trận huyền khí không ngừng xông lên.
Lâm Thi Uẩn thấy thế thì kinh hãi:
"Là linh mạch giáng thế!"
Giang Bắc Nhiên đang bày trận nghe thấy thế lập tức hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Thấy hai cô cô mình sợ hãi, Lâm Du Nhạn hỏi:
"Cô cô, linh mạch giáng thế là sao?"
"Một linh mạch mới đã thức tỉnh, rất có thể ngay dưới chân chúng ta, việc này tất nhiên sẽ khiến cường giả đỉnh cấp của lục quốc đến đây tranh đoạt. Xong, xong, xong rồi, đám Tôn Giả kia nói đánh nhau là đánh nhau, dù khiến ba chúng ta hôi phi yên diệt họ cũng chẳng để ý đâu. Nhạn Nhi, mau báo cho cha ngươi. Không đúng, chúng ta đã rời khỏi quốc cảnh Kỳ quốc! Mau trở về! Không đúng, cũng không được..."
"Đừng hoảng, nơi này rất an toàn."
Giang Bắc Nhiên cắm cờ vào trận nhãn Tụ Linh Kỳ xong thì nói.
Dù đến nay Lâm Thi Uẩn vẫn chưa biết tu vi Giang Bắc Nhiên thế nào, nhưng chỉ một câu này đã khiến nàng cảm thấy vô cùng an toàn, cứ như thật sự sẽ không sao vậy.
Bất quá nghĩ tới chuyện lát nữa có thể xảy ra, Lâm Thi Uẩn vẫn không nhịn được mà nhắc nhở:
"Linh mạch mới xuất thế sẽ dẫn đám lão quái vật kia tới, bọn hắn..."
"Ta biết."
Giang Bắc Nhiên lạnh nhạt gật đầu.
Từ khi Lâm Thi Uẩn hô lên bốn chữ "linh mạch giáng thế", Giang Bắc Nhiên bắt đầu tổng hợp lại các nhiệm vụ từng được phát động, đoán được sơ sơ chuyện gì đang xảy ra.
Linh mạch chính là gốc rễ của một nước, quốc gia càng nhiều linh mạch càng nuôi ra được nhiều cường giả, nhất là linh mạch Ngũ Hành, đó là thứ khiến tất cả tông môn đều muốn tranh đoạt.
Cho nên khi linh mạch mới thức tỉnh, tất nhiên sẽ đem tới một trận gió tanh mưa máu.
Thấy Giang Bắc Nhiên không chút rung động, Lâm Thi Uẩn cũng an tâm hơn nhiều. Đồng thời nàng cũng cảm thấy tò mò về thân phận đối phương.
Dù biết phải đối mặt với tình huống gì mà hắn vẫn bình thản ung dung như vậy, đến tột cùng hắn là ai...
Trong lúc Lâm Thi Uẩn đang nhìn chăm chú Giang Bắc Nhiên suy nghĩ thì khuôn mặt của Lâm Du Nhạn bỗng chắn ngang.
"Chẳng cần biết hắn là ai, nhưng thân phận chỉ có một, đó là ngươi cháu rể a ! ".
Nhìn nụ cười xán lạn của Lâm Du Nhạn, Lâm Thi Uẩn lui về sau một bước:
“Ta biết, ta biết, ta đã nói rồi, ta sẽ không tranh với ngươi mà, chỉ là hiếu kỳ chút thôi.”
"Ta cũng chỉ nhắc nhở cô cô chút thôi, hì hì."
Lâm Du Nhạn nói xong, lần nữa xoay người bắt đầu ngắm nhìn sư huynh anh tuấn.
Giang Bắc Nhiên lấy Như Ý Thiêm Đồng ra, thầm tụng niệm:
"Như ý, như ý, theo ta tâm ý..."
Sau đó, một vệt kim quang hiện lên, Thiên Bồng Xích xuất hiện ở trong tay Giang Bắc Nhiên.
Nếu nói phù triện và phù bảo là khung xương của trận pháp thì pháp khí chính là huyết nhục của trận pháp, chỉ là muốn có được pháp khí thật sự rất khó, hơn nữa đều là đồ xa xa, vì thế Giang Bắc Nhiên không dùng để bày trận được.
Mà bây giờ, đối mặt với đám lão quái vật đỉnh cấp, Giang Bắc Nhiên không thể không dùng. Hắn rút từ Như Ý Thiêm Đồng bốn kiện pháp khí, lại lấy thêm năm kiện khác từ trong Càn Khôn giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận