Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 149: Khẩn Trương

Đi tới một chỗ không ngờ, Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực kiểm tra xung quanh không có ai xong mới truyền âm nhập mật nói với Ngô Thanh Sách:
"Ở đây đi."
Nghe sư huynh nói, Ngô Thanh Sách lập tức xoay người đi tới trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Tìm ta có chuyện gì?"
Giang Bắc Nhiên mở miệng hỏi.
Ngô Thanh Sách chắp tay nói với Giang Bắc Nhiên:
"Tông chủ nói rõ ngày mai sẽ dẫn ta tới chúc thọ tông chủ Yểm Nguyệt tông."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì gật đầu, điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn, mừng thọ tông chủ là chuyện cần phải làm. Nhưng vì sao lại dẫn thì Ngô Thanh Sách thì... rất đơn giản nha, giữ thể diện chứ sao.
"Chuyện tốt, nói rõ tông chủ ngày càng coi trọng ngươi."
"Nhưng ta rất khẩn trương a..."
"Khẩn trương cái gì?"
"Sư huynh nhìn đi, một đường đi vào nơi này, rõ ràng có thể cảm nhận được tông chủ Yểm Nguyệt tông quan trọng mặt mũi thế nào, mà tông chủ chúng ta cũng chẳng khác gì... Ngươi nói xem, ngày mai đến cùng ta nên biểu hiện thế nào đây?"
"Ngươi là đệ tử Yểm Nguyệt tông, hay là Quy Tâm tông?"
Ngô Thanh Sách nghe xong thì sững sờ, đáp:
"Đương nhiên là Quy Tâm tông."
"Vậy tông chủ Yểm Nguyệt tông thích sĩ diện thì liên quan gì đến ngươi?"
"Thế nhưng..."
"Nhưng cái gì mà nhưng, người ta đường đường cường giả cấp Huyền Tông, thèm so đo với loại tiểu bối như ngươi? Nên kiêu ngạo cứ kiêu ngạo, nếu ngươi sợ hãi rụt rè chỉ khiến tông chủ chúng ta không cao hứng thôi."
Ngô Thanh Sách nghe xong như không ra gì đó, thở dài:
"Sư huynh nói phải!"
"Mặt khác, ngày mai bồi tông chủ đi chúc thọ nhớ kỹ chú ý biểu hiện của cao tầng các tông, sau đó trở về báo cáo từng người cho ta."
"Vâng!"
Đáp ứng xong, Ngô Thanh Sách cẩn thận hỏi:
"Ta nên chú ý gì đây?"
"Ngươi ngươi kỹ mỗi câu mỗi hành động của họ là được.” Ngô Thanh Sách nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó cảm nhận được cái trán nhức nhối vì bị gõ.
"Chuyện ngươi nên làm không phải thở phào, mà là cảm thấy xấu hổ, nếu ngươi có thể phân tích giúp ta, ta còn cần phiền toái như vậy làm gì?"
"Sư huynh bớt giận, ta sẽ cố gắng học cách nhìn mặt nói chuyện."
"Hi vọng ngươi nói được làm được, còn có chuyện gì khác không?"
"Không có... Chỉ muốn tìm sư huynh hỏi thôi."
"Ừm, vậy ngày mai ngươi biểu hiện tốt chút, ta đi trước."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì quay người biến mất trong màn đêm.
Hôm sau, đám đệ tử Giang Bắc Nhiên vẫn hoạt động tự do như trước, có thể tùy ý tham quan trong Yểm Nguyệt tông.
Dù Mặc Hạ cực lực mời Giang Bắc Nhiên tới phòng mình đánh cờ nhưng Giang Bắc Nhiên với trách nhiệm cứu vớt tông môn tất nhiên không thể nhàn hạ thoải mái như vậy, hắn nhã nhặn từ chối Mặc Hạ rồi đi tới cửa ra vào của Nghênh Tân quán.
Từ sự náo nhiệt tại Nghênh Tân quán có thể nhìn ra, Quy Tâm tông cũng không phải tông môn tới sớm nhất. Mặt khác, đoán chừng các đệ tử tông môn khác hẳn cũng đã đến gần hết rồi.
Bước ra Nghênh Tân quán, Giang Bắc Nhiên đang nghĩ muốn đi đâu trước thì thấy bốn lựa chọn nhảy ra.
Lựa chọn một: Đi tới ngõ nhỏ ở sườn tây.
Ban thưởng: Nguyệt Lãnh Phiên (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đi tới đường lớn ở hướng Đông Nam.
Ban thưởng: U Doanh Đinh (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Đi tới đường nhỏ phía nam.
Ban thưởng: Xích Tiêu Trượng (Hoàng cấp trung phẩm).
Lựa chọn bốn: Đi tới đường lớn hướng bắc.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
Chỉ con mẹ nó mới tới đây thôi mà...
Loại tình huống vừa ra đường đã gặp phiền phức Giang Bắc Nhiên từng trải nghiệm khi vừa tới Quy Tâm tông. Chẳng ngờ sau vài năm nay lại được ôn tập.
Chọn số bốn, Giang Bắc Nhiên quay người đi tới phía bắc.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tinh thần.
Trên đường đi, Giang Bắc Nhiên tự hỏi rốt cuộc nguy hiểm tới từ đâu, là các đệ tử tông môn khác hay trong Yểm Nguyệt tông có nguy hiểm gì ẩn tàng.
Dù sao đây cũng là địa bàn của Yểm Nguyệt tông, các đệ tử tông môn khác sẽ không dám làm càn mới đúng. Khi nghĩ tới đây, Giang Bắc Nhiên nghe được tiếng đối thoại truyền tới từ cách đó không xa.
"A? Thiên Hạc sơn trang các ngươi mà cũng xứng được mời? Thật sự đúng là cười rơi răng hàm mà."
"Ngươi nói gì! ?"
"Lão tử nói Thiên Hạc sơn trang các ngươi đều là phế vật! Nghe không rõ? Muốn gia nói lại lần nữa?"
"Dám nhục nhã Thiên Hạc sơn trang! Nhận lấy cái chết đi!"
Giang Bắc Nhiên: Ta vẫn là đánh giá quá cao cái thế giới máu chó này...
Không nghĩ sâu xa thêm, Giang Bắc Nhiên cảm thấy việc này xảy ra không phải không có lý do. Nguyên nhân vì thí luyện không chỉ mỗi Quy Tâm tông, những đệ tử của các tông phái khác cũng phải xuống núi làm nhiệm vụ.
Chuyện đệ tử hai tông làm cùng một nhiệm vụ không phải chưa từng xảy ra, vì tranh đoạt mục tiêu mà phát sinh xung đột là không thể tránh được. Dù sao cũng đâu ai muốn trở về tay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận