Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 399: Người Bí Ẩn

Giang Bắc Nhiên cầm bánh bao chay còn nóng hé miệng cắn một cái, hương vị thật sự không tệ.
Thấy Giang Bắc Nhiên bắt đầu ăn, ba cô nương còn lại cũng nhao nhao ăn theo.
"Đồ ăn ngươi làm không tệ.” Giang Bắc Nhiên vừa lột vỏ khoai lang vừa nói với Lưu Nha.
Lưu Nha vội bái tạ:
"Tạ ơn bệ hạ khích lệ, bệ hạ thích ăn là phúc của chúng ta."
Lúc này, một vị đại nương bưng đĩa đi tới đình nghỉ mát, Lưu Nha thấy thế thì vội giới thiệu:
"Bệ hạ, bánh hấp này là món sở trường của Cung đại nương, bánh hấp nàng làm vừa mềm vừa thơm, mười tám dặm quanh đây ai ăn cũng khen không dứt miệng."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhìn về phía đại nương:
"Ồ? Ăn ngon vậy à? Vậy trẫm cũng phải nếm thử."
Đây là lần đầu Cung đại nương tới gần hoàng đế như thế. Hiện tại hoàng đế còn nói chuyện với nàng. Vì khẩn trương mà tay Cung đại nương hơi rung, Lưu Nha thấy thế vội tới cầm lấy đĩa bánh.
Giang Bắc Nhiên nhìn bánh hấp được rắc một ít hạt vừng phía trên, cầm lấy cắn một cái, hương vị khó lòng tưởng tượng nổi, xứng đáng được xưng tụng là mỹ vị khó có được.
"Ăn ngon nha."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nhìn về phía Cung đại nương nói:
"Đại nương, tay nghề thật tốt a."
Cung đại nương nghe xong thì kích động không thôi, liên tục cúi người:
"Hoàng thượng thích ăn là phúc lão thân tu luyện mấy đời a."
Thấy tiên sinh nhà mình khen như thế, Khổng Thiên Thiên đang ăn khoai lang vội cầm lấy bánh hấp, hai ba miếng đã nuốt hết khoai lang vào miệng, vô cùng mong đợi cắn một miếng bánh hấp "Ăn ngon! Đây là bánh hấp ngon thứ hai mà đời này ta từng ăn!"
Hai mắt Khổng Thiên Thiên sáng lên.
Mộc Dao nghe thế thì hiếu kỳ nói:
"Vậy cái đầu tiên thì sao?” "Là cái bánh hấp tiên sinh cho ta khi còn ở trong lao.” Khổng Thiên Thiên vừa dứt lời thì sửng sốt một cái, không nhịn được toàn thân run lên, vì nàng phát hiện một ánh mắt đáng sợ quét qua.
"Trong lao?"
Mộc Dao có chút sửng sốt:
"Trong lao nào?"
Khổng Thiên Thiên vừa định giải thích là không phải trong lao thì lời đến khóe miệng lại trở thành:
"Chính là..."
Khổng Thiên Thiên cảm thấy không thích hợp lắm, vội nâng tay chặn miệng mình lại. Dưới cái nhìn đáng sợ của Giang Bắc Nhiên, Khổng Thiên Thiên lắc đầu như trống tỏi.
"Hoàng thượng, ta..."
"Được rồi, im lặng ăn cơm đi."
"Tuân chỉ."
Thấy Khổng Thiên Thiên ăn bánh hấp tiếp, Giang Bắc Nhiên cảm thấy có chút kỳ quái.
Khoảng cách từ chuyện Lan Châu đến nay đã hơn nửa năm, theo biểu hiện của Mộc Dao, Khổng Thiên Thiên hẳn giữ bí mật rất tốt, sao nay bỗng nói hớ rồi.
Cho nên, vừa rồi khi Khổng Thiên Thiên vừa nói hai chữ trong long, Giang Bắc Nhiên còn tưởng nàng vốn đã lộ ra chuyện đó.
Nhưng sau khi nhận ra sai lầm của mình, nàng vẫn thiếu chút nói ra hai chữ Lan Châu, điều này khiến Giang Bắc Nhiên khẳng định, nàng hẳn đã trúng ngôn linh nên mới nói thật.
Kỳ quái, nha đầu này trúng chiêu lúc này, rõ ràng trước đó ta đâu có làm gì.....
Giang Bắc Nhiên nhớ lại đoạn đối thoại vừa rồi, lập tức khóa chặt mấy chữ, tiên sinh ghét nhất người không nói thật.
Khả năng cao vì câu này bí mật mang theo hiệu ứng của ngôn linh nên Khổng Thiên Thiên mới không tự chủ hớ mồm như thế.
Ngôn Linh sẽ được phát động trong lúc không cẩn thận...
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng ngôn linh cần tập trung tinh thần mới có thể phát động, nhưng hiện tại xem ra không phải, có lẽ một câu nói nào của hắn cũng có thể phát động hiệu ứng ngôn linh.
Là vì ta chưa đủ thuần thục sao? Hay là nói... Vừa rồi trong lúc vô tình ta đã phát động từ ngữ đặc thù nào đó?
Trong lúc Giang Bắc Nhiên suy nghĩ, Mộc Dao thật sự bất ngờ!
Vừa rồi lần đầu nghe Khổng Thiên Thiên nói, nàng vẫn chưa kịp nhận ra, nhưng bây giờ dựa vào biểu hiệu dị thưởng của Khổng Thiên Thiên, nàng đã hiểu rõ hơn một chút!
Trừ lần bị bắt vào lao kia, Khổng Thiên Thiên nào còn lần nào bị bắt vào lao nữa?
Trong lúc nàng ngồi tù, Giang Bắc Nhiên từng cho nàng bánh hấp? Khi ấy hắn cũng ở Lan Châu! ? Cũng tham gia vào chuyện đó! ?
Vô số câu hỏi được đặt ra trong đầu Mộc Dao.
Tin tức này đối với nàng mà nói thật sự quá đột ngột.
"Thiên Thiên, đến cùng đã xảy ra chuyện gì!"
Mộc Dao bắt lấy tay Khổng Thiên Thiên hỏi.
"Ô ô ô!"
Khổng Thiên Thiên liều mạng chặn miệng mình lại, hung hăng lắc đầu. Hiện tại nàng căn bản không dám nói chuyện, vì nàng không biết khi hé miệng ra mình sẽ nói cái gì.
Đặng Tương Hàm ở bên cạnh có chút kỳ quái nhìn Mộc Dao, không rõ tại sao đối phương lại đột nhiên kích động như vậy.
"Mau nói! Nhanh nói cho ta!"
Mộc Dao dùng sức lay tay Khổng Thiên Thiên.
"Đủ rồi! Còn ra thể thống gì nữa."
Giang Bắc Nhiên thấy Khổng Thiên Thiên sắp nhịn không nổi nữa thì quát to một tiếng.
Thấy hoàng thượng tức giận, Mộc Dao lập tức thu tay về, nhưng trong lòng đã thầm quyết định nhất định phải hỏi cho rõ việc này.
Vì hiện tại nàng có một suy đoán vô cùng quan trọng!
Thấy sư tỷ bình tĩnh lại, lúc này Khổng Thiên Thiên mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận từng li từng tí nhìn hoàng thượng, thấy hắn không giống đang trách tội mình, lúc này mới lặng lẽ vươn tay lấy thêm bánh hấp.
"Khổng Thiên Thiên, ra đây với trẫm, những người còn ở yên tại chỗ."
Khổng Thiên Thiên vừa nhét bánh hấp vào miệng thì toàn thân run lên, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo hoàng thượng.
Khi đi tới một con sông nhỏ, không đợi Giang Bắc Nhiên mở miệng, Khổng Thiên Thiên đã thuần thục quỳ xuống đất hô:
"Bệ hạ, nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ thật sự không cố ý nói ra, vừa rồi như có gì đó khống chế nô tỳ vậy, bệ hạ! Cầu ngài nhất định phải tin nô tỳ a!"
Thấy Khổng Thiên Thiên nước mắt nước mũi tùm lum, Giang Bắc Nhiên mới nói:
"Lần này trẫm sẽ nghĩ cách giúp ngươi vượt qua, nhưng nếu có lần sau, ngươi đừng trách trẫm tâm ngoan."
Đối với chuyện Khổng Thiên Thiên lở miệng, chỉ cần hệ thống không nhắc nhở, chứng tỏ không sao, nhưng cảnh cáo thì vẫn phải có.
"Đa tạ bệ hạ, đa tạ bệ hạ, nô tỳ không dám nữa!"
"Ngươi nói, vừa rồi có gì đó khống chế ngươi, là sao?"
Khổng Thiên Thiên nghe xong thì nhớ lại:
"Ta cũng không rõ... Nhưng lúc nói chuyện, cảm giác chỉ trong nháy mắt, miệng... Không đúng, toàn bộ thân thể đều không thuộc về ta nữa."
Ừ...
Nghe Khổng Thiên Thiên miêu tả, Giang Bắc Nhiên cũng không biết làm thế nào nàng lại trúng ngôn linh, chỉ có thể thử giải trừ ngôn tinh cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận