Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 461: Mộc Dao Và Ba Tỷ Muội Ngu Gia (2)

Ân... Sao quen quen?
Bấy giờ, Ngu Quy Thủy nhìn về phía Ngu Quy Chủy cùng Ngu Quy Miểu bên cạnh, nàng trừng mắt nhìn, dùng ánh mắt dò hỏi:
"Các ngươi có cảm thấy nha hoàn sau lưng sư huynh có chút quen mắt không?"
Trong nháy mắt, hai muội muội liền hiểu ý tỷ tỷ, đồng loạt nhìn Mộc Dao.
Mộc Dao bị ba đạo ánh mắt giống nhau y đúc nhìn, nàng cũng nhìn lại, trong lòng thầm thấy kỳ quái: “Ba người này bị gì vậy, không lo nghe hoàng thượng nói chuyện, nhìn ta làm gì?” Ngu Quy Chủy đánh giá Mộc Dao một phen, ánh mắt đột nhiên sáng lên, dùng ánh mắt ra hiệu cho hai người khác:
"Ta biết rồi, nàng không phải liền là Mộc Dao, sư muội của người bị Ngô sư huynh đánh bại trong Anh Kiệt Hội đó à."
"A !"
Ngu Quy Thủy và Ngu Quy Miểu đồng thời phản ứng lại.
Tại sao nàng lại đi cùng sư huynh?
Ngu Quy Thủy lập tức cảm thấy ngực có chút không thoải mái, luôn cảm thấy là lạ chỗ nào đó.
Lúc ba tỷ muội Ngu gia dùng ánh mắt thảo luận về Mộc Dao, Giang Bắc Nhiên dưới sự giới thiệu của Ngu Khang An cũng một lượt chào hỏi cùng các tộc trưởng của những gia tộc khác.
Làm quen xong, Giang Bắc Nhiên đứng dậy rời đi, đẫn theo Mộc Dao và Đặng Tương Hàm rời khỏi Thần Hữu sảnh.
Tiếp đó, Giang Bắc Nhiên đi gặp ba phòng tiếp khác khác theo các hướng Đông Tây Nam Bắc, cũng như dự liệu gặp được Liễu Tử Câm cùng Phương Thu Dao, chỉ có khi gặp tộc trưởng Lâm gia thì Lâm Du Nhạn không có ở đây.
Ngoài ra, khiến Giang Bắc Nhiên kinh ngạc là, trừ thân phận Lâm Du Nhạn hắn không rõ ra, ba tỷ muội Ngu gia, Liễu Tử Câm Liễu gia cùng Phương Thu Dao Phương gia vậy mà đều là nữ nhi của tộc trưởng.
Giang Bắc Nhiên kinh ngạc không phải do trùng hợp, dù sao có Thiên Đạo như vậy "chiếu cố" hắn, chút tiểu xảo này có gì lạ nữa?
Hắn kinh ngạc ở chỗ, năm đóa kim hoa vậy mà chỉ là nữ nhi của năm tiểu tộc trưởng, vậy các nàng dựa vào đâu mà có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp?
Hít... Sao ta cảm thấy năm đóa kim hoa này ngày càng phiền toái nhỉ, cơ mà cũng không liên quan tới ta.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên nghĩ đến năm đóa kim hoa thì Mộc Dao cũng thế, dù sao ba tỷ muội kia ngồi đầu sảnh, mà ai cũng hoa nhường nguyệt thẹn, lại còn tỉ mỉ đánh giá nàng, khiến nàng cảm thấy có điều bất thường a.
Thật sự là kỳ quái...
Chờ Giang Bắc Nhiên đi xa, Liễu Tử Câm lặng lẽ rời khỏi đại sảnh, đi tới hoa viên.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ?"
Liễu Tử Câm khom người nhỏ giọng hô.
"Ta ở chỗ này !"
Một thanh âm yếu ớt truyền đến từ phía sau bồn hoa.
Liễu Tử Câm vội chạy chậm qua, nói:
"Trở về đi, tỷ tỷ, sư huynh đã đi."
Liễu Thanh Hàn nghe xong lập hỏi:
"Hôm nay sư huynh mặc đồ gì?"
"Là đế bào."
Liễu Tử Câm đáp.
"Vậy sao?"
Liễu Thanh Hàn lấy ra một tờ giấy vẽ ra rồi vẽ hình dáng Giang Bắc Nhiên mặc đế bào, sinh động như bễ nghễ thiên hạ.
"Ừm, chính là vậy, ngay cả cha nhìn thấy hoàng thượng cũng phải nịnh nọt."
"Ngươi nhìn kỹ một chút, có chỗ nào không đúng không?"
Liễu Thanh Hàn chỉ vào bản vẽ.
"Ừm, ta cảm thấy không sai biệt lắm, bằng không tỷ tỷ chờ chút rồi tự mình đi xem đi, sư huynh sẽ không phát hiện ra ngươi đâu, dù phát hiện, ta tin sư huynh cũng không hẹp hòi như vậy."
"Đương nhiên sư huynh sẽ không nhỏ nhen rồi."
Liễu Thanh Hàn vừa nói vừa thưởng thức bản vẽ sư huynh, lộ ra đáng vẻ si mê tươi cười nói:
"Đây là trừng phạt với ta, ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt sư huynh."
"Ai... Đều tại ta."
Liễu Tử Câm giận dữ nói.
"Ngươi không cần tự trách a, là tại ta. Nếu ngươi cảm thấy có lỗi với ta thì nói ta biết chi tiết trên đế bào có chỗ nào không đúng không."
"Ừm, để ta xem một chút."
Liễu Tử Câm cầm lấy bức vẽ, nghiêm túc nói.
Giang Bắc Nhiên gặp tộc trưởng đến giờ thân, trong phòng nghị sự to lớn 52 tộc trưởng nhao nhao ngồi xuống. Lúc ngồi xuống lúc, họ phát hiện trên bàn trừ trà nóng còn có mấy quyển sách đặc biệt.
Kế hoạch ba năm tới của Lư Lâm quận.
Biện pháp cải cách ruộng đất của Lư Lâm quận.
Quy hoạch kinh thế Lư Lâm quận.
Ngu Khang An cầm một cuốn sách lên, nhìn nửa ngày rồi cau mày nói với các tộc trưởng khác xung quanh:
"Lần này rốt cục ta cũng hiểu vì sao vị tân hoàng này mời chúng ta tới."
Một vị tộc trưởng đã lật vài trang cũng gật đầu:
"Ta sớm nghe nói tân hoàng và Đào gia phát sinh xung đột, xem ra cũng vì những thứ này."
"Tân hoàng này không làm gì được các gia tộc bên ngoài, muốn dùng uy áp của tông chủ bắt chúng ta khuất phục?” "Suỵt, nói nhỏ chút."
"Nhỏ giọng làm gì? Ngươi xem một chút trên này viết gì đi, về sau chúng ta còn làm việc kiểu gì nữa."
“Ít nhất tân hoàng không có mượn tên tuổi tông chủ trực tiếp ra lệnh với chúng ta, còn kêu chúng ta tới, chứng tỏ hắn cũng không có ý định cứng tới cứng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận