Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 361: Sáng Sớm

Giang Bắc Nhiên ngồi trên một góc mái hiên của Huyền Thính điện, đùi phải lắc lư giữa không trung. Tay trái cầm la bàn thỉnh thoảng chuyển động một chút, nhìn mặt trời mọc ở phương xa, hắn bắt đầu suy nghĩ về những vấn đề chưa rõ đêm qua.
Tuy nói trong cung này, trong bất kỳ canh giờ nào, Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận thật sự đã phát huy hiệu quả rất tốt, đủ để đối phó với Huyền Sư.
Nếu lựa chọn đã nói phải cường hóa Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận, chứng tỏ ít nhất sẽ có người cấp thấp nhất là Huyền Sư vào cung gây sự với hắn.
Mà Đại Huyền Sư dù ở Yểm Nguyệt tông cũng xem như loại tồn tại cấp cao, có thể khiến họ thực hiện nhiệm vụ tự sát vô cùng khó khăn.
Tựa như Anh Kiệt Hội, triều đình cùng tên hoàng đế khốn kiếp chuẩn bị mười năm, bất quá chỉ có được vài Đại Huyền Sư tới thực hiện kế hoạch châm ngòi ly gián mà thôi.
Dù sao người tu luyện có thể đạt tới Đại Huyền Sư, chứng tỏ đối phương có thiên phú hơn người, sao mà không tiếc mạng cho được.
Giang Bắc Nhiên dùng tay che ánh nắng dần le lói, một suy nghĩ bỗng xuất hiện.
Lúc trước, hắn nghĩ dù Ân Giang Hồng ngoài miệng yên tâm về mình, cam đoan tuyệt đối không ai dám động đến hắn, có lẽ đã âm thầm để lại một hoặc vài cao thủ hộ vệ trong cung.
Khi ý nghĩ này vừa dâng, Giang Bắc Nhiên vô cùng khinh bỉ Ân Giang Hồng, lão hồ ly này đang muốn làm gì đây?
Quả thực là tự tin một cách mù quáng mà.
Mà bây giờ, chẳng lẽ lại cần người của Ân Giang Hồng ra tay ư?
Từ khi biết Ân Giang Hồng tới nay, Giang Bắc Nhiên có thể cảm nhận được từ đầu đến cuối Ân Giang Hồng đều nghi ngờ thực lực hắn không chỉ dừng ở Luyện Khí cảnh đơn giản như vậy, từng nhiều lần dùng lời nói thăm dò hắn.
Nhưng vì Ân Giang Hồng từng tự tay đo huyền khí cho Giang Bắc Nhiên nên hẳn đối phương cũng tự hoài nghi bản thân là đang cả nghĩ.
Bây giờ hắn đã được làm hoàng đế, Ân Giang Hồng hồ ly kia hẳn muốn hợp tác với hắn, cơ mà trước đó cần phải thăm dò nội tình của hắn trước đã.....
Lão già này đúng là thích nghi thần nghi quỷ...
Dựa theo suy nghĩ này mà tính tới, Giang Bắc Nhiên dần hiểu ý của nhiệm vụ vừa rồi.
Sở dĩ Ân Giang Hồng luôn hoài nghi hắn che giấu thực lực là vì hắn có biểu hiện quá tốt. Có thể “vô tình” hóa giải nguy cơ cho phong Châu lại chỉ là thiếu niên làm đệ tử ký danh ở Quy Tâm tông sáu năm, am hiểu kỳ nghệ mà thôi?
Ân Giang Hồng không tin.
Cho nên lão hồ ly thăm dò mấy lần không có kết quả, từ đó muốn đổi cách thăm dò? Chơi cứng đối cứng?
Cho nên ý nghĩa của nhiệm vụ lần này là vì Ân Giang Hồng.
Để đối phương nghĩ thứ hắn cất giấu là khả năng bày trận cao siêu này.
Khác với cờ vây, người bày trận chỉ cần có đủ thời gian, muốn giết người tu luyện đẳng cấp thế nào đều được. Trước khi thực lực đủ, ẩn giấu át chủ bài là vô cùng bình thường.
Mà trận pháp cũng gian nan như tu luyện vậy, kiến thức cần học rất nhiều. Chỉ trong sáu năm có thể tiện tay hoàn thiện Nhị Thập Bát Tú Tỏa Quỷ Trận cao cấp tuyệt đối được coi như là thiên tài.
Nhiêu đây đã đủ để Ân Giang Hồng nghĩ hắn nắm rõ lá bài tẩy của Giang Bắc Nhiên.
Hy vọng sau lần này, lão gia hỏa kia có thể yên tĩnh hơn.
Đối với dạng hành vi thăm dò này của Ân Giang Hồng, Giang Bắc Nhiên cũng rất hiểu. Giống như khi hắn thu tiểu đệ vậy, phải tìm hiểu kỹ, thông qua nhiều tầng lớp, được hệ thống khẳng định mới thu vào dưới trướng.
Ân Giang Hồng cũng thế, hắn muốn xây dựng nghiệp lẫy lừng cùng mình, khẳng định sẽ phải tìm hiểu tỏ tường.
Nhưng mấy cái như át chủ bài, chỉ có mỗi mình Giang Bắc Nhiên biết mới gọi là át chủ bài, thêm người khác biết sẽ thành minh bài rồi.
Giang Bắc Nhiên cảm thấy mình đã đoán đúng tám chín phần mười nên cất la bàn đi, nhảy xuống khỏi mái hiên, lặng yên không tiếng động về tẩm cung.
Sau một đêm bận rộn, Giang Bắc Nhiên không những không mệt, ngược lại thần thái còn sáng láng, dứt khoát không cần ngủ bù, hắn lấy một bản Điển Luận từ trong Càn Khôn giới ra, bắt đầu nghiên cứu.
Mãi đến giờ Thìn, một tên hoạn quan mới tới trước cửa hô:
"Bệ hạ, nên dùng điểm tâm sáng rồi."
"Vào đi."
Giang Bắc Nhiên khép sách lại hô.
Kẹt một tiếng, cửa gỗ lim to lớn nặng nề được đẩy ra, bốn cung nữ đi theo hoạn quan cùng vào, trong đó có cả Khổng Thiên Thiên nữa.
"Thất thần làm gì, còn không hấu hạ bệ hạ thay quần áo?"
Hoạn quan thấy bốn cung nữ đều thất thần, vội thúc giục.
"Vâng."
Bốn cung nữ đồng thanh đáp, tới bên cạnh Giang Bắc Nhiên.
Đế bào có phần phức tạp, nhất là lúc thắt đai lưng, nếu thắt không tốt, mỹ quan là chuyện nhỏ, lên triều mà lôi thôi mất thể diện, cung nữ mất đầu như chơi.
Giang Bắc Nhiên thấy Khổng Thiên Thiên cầm đai lưng nghiên cứu bèn đoạt lấy:
"Ngươi ra ngoài đợi đi, nơi này không cần ngươi."
Thấy tiên sinh không tín nhiệm mình, Khổng Thiên Thiên có chút ủy khuất, nhưng vẫn nghe lời lui ra ngoài.
Giang Bắc Nhiên thuận thế đưa đai lưng cho cung nữ bên trái, đột nhiên hứng thú hỏi:
"Ngươi tên gì?"
Cung nữ kia nghe xong lại sững sờ, tiếp đó tim đập rộn lên, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Hoàng thượng hỏi tên ta! Hoàng thượng hỏi tên ta!
Nhưng kích động xong, cung nữ lập tức thi lễ vạn phúc rồi đáp:
"Hồi bệ hạ, nô tỳ tiện danh là Tình Nhi."
"Ừm, tên không tệ, đã ở trong cung mấy năm rồi?"
"Hồi bẩm hoàng thượng, nữ tỳ 6 tuổi đã vào cung."
Đậu má!
Bạn cần đăng nhập để bình luận