Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 460: Mộc Dao Và Ba Tỷ Muội Ngu Gia (1)

Quản gia trung niên đứng trước cửa cao giọng hô.
Chỉ một thoáng, Thần Hữu sảnh lập tức an tĩnh lại, chỉ còn mấy hài đồng đang tự chơi đùa.
"Cung nghênh bệ hạ."
Một khắc khi Giang Bắc Nhiên bước vào, tất cả tộc trưởng và thành viên trong tộc cùng nhau hành lễ.
Quỳ là không thể, tộc trưởng những gia tộc này có không ít đều là Huyền Sư thậm chí là cường giả Huyền Linh cảnh, hành lễ với Giang Bắc Nhiên đã xem như cho Quy Tâm tông đủ mặt mũi. Đương nhiên, nếu tông chủ tự mình ra lệnh cho bọn họ quỳ, bọn hắn vẫn sẽ quỳ, chỉ là trong lòng tuyệt đối không phục.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, mở miệng nói:
"Hoan nghênh các vị tộc trưởng đã tới, trên đường tàu xe mệt mỏi, vất vả rồi."
Nghe Giang Bắc Nhiên nói xong, các tộc trưởng cũng nhẹ nhàng thở ra, dù sao họ từng nghe không ít lời đồng về vị tân hoàng này, cường ngạnh được xem là một trong số những đặc tính của hắn, họ vốn còn lo vừa gặp đối phương đã cho bọn hắn một cái hạ mã uy, khi đó họ phải đối phó thế nào cũng là một vấn đề a.
Cứng đối cứng thì ai làm chim đầu đàn đây? Không ai muốn cả, nhưng nếu tân hoàng này thật coi bọn họ là quả hồng mềm tùy tiện bóp thì nên làm gì.
Bây giờ, thấy thái độ tân hoàng đối với bọn họ vẫn rất hiền lành, phần xoắn xuýt trong lòng cũng coi như buông xuống.
Nói xong, Giang Bắc Nhiên đi tới chủ vị.
Trên đường đi, hắn đột nhiên thấy ba gương mặt giống nhau như đúc căng thẳng ngồi một chỗ, bộ dáng hoàn toàn không quan tâm tới hắn, chỉ là ngay sau đó cả ba nhịn không được liếc hắn một cái, bộ dáng thì làm bộ ngắm cảnh.
Nhìn thấy ánh mắt Giang Bắc Nhiên quét tới, đối phương lập tức quay đầu lại, ba người vốn nhìn cùng một hướng nay nhìn ba hướng khác nhau.
Ai !
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài, việc ba tỷ muội Ngu gia xuất hiện ở chỗ này cũng xem như nằm trong dự liệu của Giang Bắc Nhiên.
Dù sao trước đó khi hắn tới Đinh Lan thủy tạ liền biết từ chỗ Vu hộ pháp là năm đóa kim hoa cùng xin nghỉ, nguyên nhân đều là cha tới, cho nên muốn đi thăm hỏi một phen.
Trước kia Giang Bắc Nhiên còn lo năm đóa kim hoa này có "vẽ vời thêm chuyện" chăng, bây giờ thấy bộ dáng tị hiềm của các nàng, hắn cảm thấy các nàng cũng xem như trẻ nhỏ dễ dạy.
Giang Bắc Nhiên ngồi lên chủ vị, hắn mở miệng nói:
"Các vị tộc trưởng, mời ngồi."
đám tộc trưởng chắp tay một cái với rồi nhao nhao ngồi xuống.
Dựa vào vị trí ngồi của Ngu gia, Giang Bắc Nhiên biết được đối phương nằm ở núi Bắc Lĩnh, cả thành trấn nơi đó đều như thiên lôi, gia tộc này sai đâu đánh đó.
Đại biểu của Ngu gia là một vị trung niên, hắn đứng lên chắp tay với Giang Bắc Nhiên:
"Bỉ nhân là Ngu Khang An, bái kiến bệ hạ, bỉ nhân thật sự bội phục chính sách được thi hành từ khi bệ hạ đăng cơ, luôn muốn tìm cơ hội diện kiến thiên nhan, bây giờ nhìn thấy, bệ hạ quả nhiên anh minh thần võ, khí độ bất phàm."
Nghe Ngu Khang An vuốt mông ngựa, Giang Bắc Nhiên tự nhiên mông ngựa này là mông của tông chủ. Trong mắt các tộc trưởng này, hắn chỉ là người phát ngôn của tông chủ thôi. Dù sao người họ thật sự tôn trọng cũng là tông chủ.
Bất quá mặc kệ mông này là mông ai, ít nhất cũng chứng tỏ Ngu Khang An không muốn chủ động gây sự, tuyệt đối an phận.
"Nguyên lai là Ngu tộc trưởng, ta từng nghe Chử bạch phiến nói rất nhiều về ngươi, nói ngươi làm việc rất thỏa đáng, những năm này tông môn phát triển đều nhờ cống hiến của ngươi rất nhiều a."
"Chư bạch phiến thật sự quá khen rồi, nếu không có tông môn nâng đỡ, tiểu gia tộc của ta sợ là đã sớm lưu lạc đầu đường."
"Ngu tộc trưởng thật sự khiêm tốn, về sau trẫm có rất nhiều chỗ trẫm cần ngươi hỗ trợ , đến lúc đó hi vọng Ngu tộc trưởng có thể tận hết sức."
"Đây là tự nhiên, làm con dân Thịnh quốc, có thể cống hiến sức lực vì hoàng thượng là vinh hạnh của chúng ta."
Oa... Đây là lần đầu thấy sư huynh làm hoàng đế a.
Mặc dù ba tỷ muội Ngu gia biết sư huynh tuyệt không giống mặt ngoài, chỉ là đệ tử ký danh mà thôi, nhưng dù sao hắn vẫn là người đồng lứa với họ. Bây giờ thấy phụ thân giỏi giang vậy mà không ngừng vuốt mông ngựa đối phương, điều này khiến nhất thời, hình tượng sư huynh trong lòng ba người đã cao to hơn rất nhiều.
Bất quá theo những gì sư huynh cùng phụ thân nói, lực chú ý của ba tỷ muội từ từ chuyển đến nơi khác.
Hiện tại ánh mắt Ngu Quy Thủy đã dừng trên thân Mộc Dao.
Trong hoàng cung, mỹ nhân quả nhiên thật nhiều a... Ngay cả nha hoàn cũng xinh đẹp như vậy, vậy phi tử trong hậu cung còn đẹp đến mức nào?
Rất nhanh Mộc Dao cũng chú ý tới ánh mắt của Ngu Quy Thủy, nàng có chút kỳ quái nhìn lại, khi hai ánh mắt giao thoa, Ngu Quy Thủy đột nhiên cảm thấy Mộc Dao có chút quen mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận