Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 181: Kết Quả

Từ lúc nhận được nhiệm vụ diệt tông này, Giang Bắc Nhiên đã chuẩn bị khá đầy đủ cho nó, vì thế hiện hắn cũng có mấy phần tự tin, bây giờ chỉ xem ý trời thôi.
Điểm bói toán của Giang Bắc Nhiên không cao, nếu mỗi ngày đều coi thì mười lần hết chín lần là mất linh, nhưng nếu tích lũy một thời gian sẽ có hiệu quả cao hơn.
Tỉ như Giang Bắc Nhiên bói được vị trí của Lôi Linh Hoa vậy.
Với số vận khí tích lũy được lần này, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị dùng để cản tai.
Bình thường mà nói, quá trình bói toán sẽ là suy nghĩ điều muốn hỏi trong lòng rồi bói. Nhưng Giang Bắc Nhiên không biết có phải do đạo hạnh của mình quá thấp không mà lần nào hỏi cụ thể thì trên cơ bản đều không bói được. Chỉ có thể tùy duyên mà bói, khi ấy mới linh nghiệm được vài lần thôi.
Hôm nay cũng vậy, sau khi hoàn thành nghi thức xem bói xong, Giang Bắc Nhiên đổ tiền đồng đã bỏ vào mai rùa ra.
Chính diện... Chính diện... Mặt trái, hai, hai, ba.
Đếm đếm nhìn nhìn, sau đó Giang Bắc Nhiên lần nữa nhét tiền đồng vào trong mai rùa, lắc lắc.
Lặp lại như thế sáu lần, Giang Bắc Nhiên cũng có được kết quả.
Đầu tiên là dương hào, về sau tính là... Bảy, bảy, bảy, chín, tám, bảy.
Dương dương là treo, từ dưới lên tính là bảy bảy bảy, chín tám bảy.
Quẻ tượng là... Thiên hỏa trên cao.
Tính ra quẻ tượng, Giang Bắc Nhiên mới bắt đầu thôi diễn...
Sau nửa canh giờ, Mặc Hạ ngồi xổm bên ngoài đọc kỳ phổ mới chạy trở về, hắn gõ cửa hai lần, nghe được Giang Bắc Nhiên kêu vào đi mới cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa ra.
"Sư huynh, ta đi dạo xong rồi."
"Ừm, làm phiền ngươi, đến đây, ngồi xuống đi."
Giang Bắc Nhiên chỉ vào vị trí đối diện bàn cờ.
"Đa tạ sư huynh!"
Mặc Hạ hưng phấn ngồi vào chỗ, vừa cầm cờ trắng thì phát hiện biểu lộ sư huynh tựa hồ có chút kỳ quái.
"Sư huynh, vừa rồi có chuyện gì sao?"
"A, không có việc gì, ra cờ đi."
Biết sư huynh không muốn nói, Mặc Hạ cũng không hỏi nữa, bắt đầu hạ cờ.
Kết thúc một ván cờ, Mặc Hạ cảm thấy sư huynh có tâm sự nên không đòi đánh nữa, yên lặng nhớ kỹ ván cờ này.
Giang Bắc Nhiên ngồi trên giường tiếp tục suy nghĩ về quẻ tượng vừa rồi.
Vậy mà không liên quan gì tới Anh Kiệt Hội ngày mai...
Lần này Giang Bắc Nhiên "tụ lực" lâu như vậy mới xem bói, nhưng không ngờ lại tính không ra huyện về Thiếu Niên Anh Kiệt Hội, ngược lại lại biết được nơi một thiên tài địa bảo sinh trưởng.
Điều này khiến Giang Bắc Nhiên cảm thấy có phần mờ mịt.
Quả nhiên bói toàn tùy duyên không đáng tin...
Nhưng chỗ tốt cũng có, có lẽ đại hội ngày mai sẽ không có chuyện gì ảnh hưởng tới tính mạng hắn, cũng có thể ý của nó muốn nói là “đừng nghĩ nhiều, hết cách rồi, chờ chết đi” chẳng hạn.
Được rồi, không nghĩ nữa, dù sao ngày mai cũng sắp tới! Ngủ đi.
Chuyện nên làm đều đã làm, còn lại chỉ có thể chờ đợi.
Sáng hôm sau, dựa theo thời gian tập hợp đã được định sẵn, Giang Bắc Nhiên và Mặc Hạ cùng tới lầu một Nghênh Tân quán. Dưới sự dẫn dắt của Ngô Thanh Sách, các đệ tử Quy Tâm tông đi tới quảng trường chiếm diện tích lớn trong Yểm Nguyệt tông.
Giờ phút này, đệ tử của những tông phái khác trên quảng trường cũng lục tục xếp hàng đi tới. Giang Bắc Nhiên bỗng vang lên khúc quân hành trong đại hội thể dục thể thao hồi còn đi học.
Rất nhanh, tông chủ các tông cũng cùng nhau đến, họ đứng trước đội ngũ tông môn nhà mình, ánh mắt có chút dò xét lẫn nhau.
Là đang tìm xem hôm qua đến cùng là ai mua Hư Linh Bảo Kỳ sao?
Giang Bắc Nhiên thầm suy đoán.
Khách nhân đã đến đông đủ, người chủ trì tự nhiên cũng không thể đến quá trễ, một đạo thanh âm vang dội bỗng vang lên từ giữa không trung.
"Đa tạ các vị tông chủ cổ động, Yểm Nguyệt tông ta hôm nay đúng là bồng tất sinh huy a."
- Giải thích câu bồng tất sinh huy nghĩa là nở mày nở mặt. Hết giải thích.
Vừa dứt lời, Quan Thập An liền xuất hiện ở giữa đài cao trên quảng trường.
Trong lúc nhất thời, đủ loại chúc mừng cùng vang lên và có chút loạn, dù sao cũng chưa tập luyện qua lần nào.
Bất quá Giang Bắc Nhiên cảm thấy hẳn các tông chủ đã đạt thành chung nhận thức. Cả đám cùng vây quanh Quan Thập An chúc thọ đã rất "tiểu đệ" rồi. Nếu còn tập luyện chỉnh chỉnh tề tề, đây chẳng phải quá chân chó rồi hả?
Quan Thập An nghe các loại chúc mừng thì cười rất vui vẻ, chắp tay với mọi người xung quanh:
"Lão phu bế quan năm năm, năm năm này Yểm Nguyệt tông ta đã được các vị tông chủ chiếu cố nhiều, bản tọa ở đây xin cám ơn các vị."
"Quan tông chủ khách khí."
Lần này, mọi người ngược lại nói rất chỉnh tề.
"Được trời cao chiếu cố, lão phu đến tuổi này lại có thể đột phá Huyền Tông, hy vọng có thể dùng việc này chấn hưng Phong Châu. Đương nhiên, chủ yếu vẫn cần dựa vào các vị tông chủ..."
"Ha ha ha ha! Quan tông chủ! Mừng thọ thần sao không thông tri lão bằng hữu a!"
Quan Thập An vừa nói được một nửa thì một âm thanh vang lên. Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn quanh tìm kiếm người nọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận