Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 569: Trò Chơi Mới (3)

Nhưng cuối cùng sáu người đều không rút được. Sau khi thất vọng, sáu người cùng nhìn về phía Vu Mạn Văn với ánh mắt hâm mộ.
Vu Mạn Văn dù không như sáu người khác nhưng khi phát hiện mình có thể cùng đội với Giang Bắc Nhiên vẫn cảm thấy có chút vui mừng.
Những người khác rất nhanh đã tìm được đồng đội, chỉ có Ngu Quy Miểu là bốc phải thẻ màu xanh lá độc hành.
Nhưng khi trò chơi bắt đầu, Ngu Quy Miểu dẫn trước tất cả mọi người hai cấp cùng năm điểm thuộc tính rất nhanh đã được nếm đến ngon ngọt, không chỉ vậy, nhưng nhiệm vụ không thể làm lúc bắt đầu nàng cũng làm được.
"Oa, nguyên lai không tổ đội lợi hại như vậy sao, vậy sau này ta cũng muốn làm độc hành hiệp!"
Nhìn Ngu Quy Miểu nhanh chóng tích lũy được nhiều thẻ, Thi Phượng Lan hâm mộ nói.
Nhưng dạng hâm mộ này chỉ kéo dài tới giữa hiệp. Theo cường độ cuộc chơi ngày càng cao, tài nguyên hai người xài chung lộ ra thế mạnh thấy rõ.
"Cho ta rút được một tấm thẻ thật tốt!"
Thi Phượng Lan xoa xoa tay, rút một tấm thẻ tài nguyên.
"Địa Tạng chân tinh... độ hiếm... Sáu! ? Oa, thật sự rút được nè."
Thi Phượng Lan giật mình.
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Lần này thẻ ta thêm vào đều là thiên tài địa bảo trên Trân Kỳ phổ. Nếu các ngươi dùng đúng chỗ, có thể kích hoạt thuộc tính ẩn tàng của nó."
"Thuộc tính ẩn tàng!"
Thi Phượng Lan không khỏi mở to hai mắt:
"Ta biết, ta biết cái Địa Tạng Chân Tinh này."
Rất tốt, không hổ là phú bà.
Giang Bắc Nhiên biết mình đã đạt được mục thì hỏi:
"Ngươi biết dùng thế nào không?"
"Đương nhiên! Cái này không phải..."
Thi Phượng Lan nói đến một nửa đột nhiên lắc đầu:
"Hiện tại không nói , chờ ta dùng nó các ngươi tự nhiên biết."
Trò chơi tiếp tục, rất nhanh, Phương Thu Dao đã nhận thêm được Kinh Thiên Diễm với độ hiếm là sáu.
"Cái này... dùng thế nào?"
Dù Phương Thu Dao biết Kinh Thiên Diễm cũng có tên trên bảng xếp hạng như Địa Tạng Chân Tinh nhưng không biết cách dùng nó. Dù sao thứ bảo vật này cách quá xa nàng, tối đa nhớ tên là tốt lắm rồi, sau biết được cả cách dùng chứ.
Lúc này, Liễu Tử Câm là đồng đội của nàng lặng lẽ nói nhỏ bên tai nàng vài câu.
"Thì ra như vậy, tạ ơn Tử Câm tỷ."
A?
Giang Bắc Nhiên thấy thế không khỏi nhíu mày.
Dù đây chỉ là một lần dò xét nhưng việc Liễu Tử Câm biết cách dùng Kinh Thiên Diễm cũng xem như một manh mối, nói không chừng có thể mò được chút gì đó.
Lại qua nửa nén hương, Thi Phượng Lan đột nhiên cầm thẻ Địa Tạng Chân Tinh nói:
"Ta muốn sử dụng Địa Tạng Chân Tinh làm trận nhãn Nam Mô trận của phúc địa trong thiên động của ta!"
Nói xong cười hì hì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Ta dùng đúng không?"
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Ừm, ngươi đã kích hoạt được thuộc tính ẩn tàng, trận pháp của ngươi sẽ không cách nào bị phá giải, tồn tại vĩnh cửu."
"Oa ha ha! Ta xem thử còn ai dám tới thiên động của ta cướp đồ!”
Thi Phượng Lan đắc ý cười to.
"Oa, Địa Tạng Chân Tinh lợi hại như vậy sao?"
Ngu Quy Miểu kinh ngạc nói.
Căn cứ theo quy tắc, phụ trọng trên người nhân vật có hạn, thẻ trong tay tối đa chỉ có thể có năm tấm, cho nên muốn lấy thêm chỉ có thể đặt vào thiên động của mình. Vì đổ bàn ở ngoài sáng nên tất cả người chơi đều biết thiên động của đối thủ ở đâu.
Việc cướp đồ rất dễ xảy ra, cho nên ai cũng dựng trận phòng ngự trong thiên động của mình.
Nhưng vì có thẻ phá trận nên dù có bày trận cũng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Kể từ đó, thuộc tính ẩn tàng Địa Tạng Chân Tinh trở nên thập phần cường đại.
"Địa Tạng chân tinh... Xác định."
"Kinh Thiên Diễm... Có manh mối."
"Đại Thừa Bí Thủy... Có manh mối."
Trong kết giới bản tâm, Giang Bắc Nhiên không ngừng thôi diễn trên trận bàn, hắn dùng Thuyền Tân Bản Bản mô phỏng ám hiệu tu tiên ba ngày, bây giờ hắn đã thành công nắm giữ manh mối ba kiện bảo vật trên Trân Kỳ phổ.
Trong nhà Thi Phượng Lan có Địa Tạng Chân Tinh, chỉ là Địa Tạng Chân Tinh không như Hồn Anh Quả hoặc Cực Lạc Điểu, Thi Phượng Lan thích thì lấy.
Loại bảo vật đứng top 100 trên Kỳ Trân phổ, dù Thi Phượng Lan có sức nặng trong gia tộc thế nào thì nó cũng thuộc trấn thạch chi bảo.
Cho nên, làm sao lấy được Địa Tạng Chân Tinh từ Thi Phượng Lan vẫn là một vấn đề khó giải quyết.
Kinh Thiên Diễm thí Giang Bắc Nhiên biết được Liễu Tử Câm nghe từ phụ thân nàng, mà phụ thân nàng từng tận mắt thấy Kinh Thiên Diễm.
Sau khi hiểu rõ manh mối, Giang Bắc Nhiên quyết định tìm cơ hội gặp tộc trưởng Liễu gia, Liễu Tư Tồn để hảo hảo tâm sự.
Về phần Đại Thừa Bí Thủy sau cùng... không phải Giang Bắc Nhiên tìm hiểu được mà dựa vào rút quẻ, trên tờ xâm viết là.
Tương lai khó định, trong đá có ngọc có ai biết.
Ngọc trong đó có ai biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận