Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 170: Đan Dược Ngũ Phẩm

"Tiểu hữu nhìn một chút là có thể đoán ra Khổng Tước Đỉnh, kiến thức tốt a."
"Trước kia sư phụ từng dạy ta nhận biết đỉnh, ta nhớ kỹ được không ít."
Nếu lô đỉnh phân làm cửu phẩm, đỉnh Giang Bắc Nhiên dùng hiện tại là tam phẩm, Khổng Tước Đỉnh này là tứ phẩm, dùng nó luyện dược, nhiệt độ trong lò sẽ đặc biệt cao, có chiết xuất được không ít dược liệu có độ khó cao thành thể lỏng.
Tỷ như Hồn Anh Quả.
Thu hoạch ngoài ý muốn a.
Giang Bắc Nhiên còn đang nghĩ cách tìm lô đỉnh tốt hơn, ai ngờ nhanh vậy đã có người đưa tới tận cửa.
"Tiểu hữu hài lòng?"
"Hài lòng, phi thường hài lòng."
"Hài lòng thì tốt, nếu tiểu hữu có thể giúp ta một chuyện, đỉnh này xem như thù lao ta trả cho ngươi, thế nào?"
Lựa chọn một: Đồng ý với Tề Văn Lâm. Ban thưởng: Thăng Dương Chưởng (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Hỏi thăm xem đối phương muốn giúp gì.
Ban thưởng: Bách Luyện Ẩn (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Trực tiếp cự tuyệt.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
A? Lại tới.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên nói chuyện với Tề Văn Lâm bất thường đều vì nhiệm vụ liên tục được phát động. Chỉ cần hắn bại lộ thực lực trước mặt vị Tề hội trưởng này sẽ rước lấy phiền phức.
Giang Bắc Nhiên vốn muốn giả dạng thế ngoại cao nhân hù đối phương, nhưng không ngờ đối phương vẫn hố hắn như thế.
Bất quá Giang Bắc Nhiên cũng có chút không nỡ cứ vậy mà từ bỏ cơ hội giao dịch này, dù sao loại cơ hội này thực sự quá hiếm!
Không phải Khổng Tước Đỉnh hiếm thấy, mà loại trò chuyện tới nửa ngày mới phát động nhiệm vụ thật sự rất ít. Vài năm trước, chỉ cần Giang Bắc Nhiên muốn hợp tác với ai thì nhiệm vụ được phát động thấp nhất cũng là Huyền cấp.
Vì thế Giang Bắc Nhiên chỉ có thể để Cố Thanh Hoan giúp mình "xông pha khói lửa", nhưng tiểu đệ cũng không tiện dùng. Đan dược tứ phẩm và vũ khí tuyệt phẩm vẫn chẳng thể bán đi được. Không phải hắn khinh sư đệ không có khả năng mà sợ bị cao thủ truy sát.
Giang Bắc Nhiên làm bộ suy nghĩ một lát rồi lắc đầu:
"Không, ta không thích giao dịch này.” Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tinh thần.
Lại cự tuyệt! ?
Nếu không phải nhìn vào tiềm lực và mối quan hệ của Giang Bắc, Tề Văn Lâm tuyệt đối sẽ kêu thủ vệ đá con hàng này ra ngoài. Một chút thua thiệt cũng không chịu thì nói chuyện hợp tác kiểu gì nữa.
Nhưng nghĩ tới tuổi Giang Bắc Nhiên còn trẻ đã có thực lực Luyện Đan sư tứ phẩm, cộng với vị sư phụ ẩn thế của hắn, Tề Văn Lâm ráng nhịn rồi hỏi:
"Vậy tiểu hữu thích gì dạng giao dịch gì?"
"Trao đổi đồng giá."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy hai cái bình màu tối từ trong Càn Khôn giới ra, đổ hai viên đan dược có đan văn lên tay Tề Văn Lâm.
"Tề hội trưởng cảm thấy hai viên linh dược này thế nào?"
Tề Văn Lâm đưa đan dược lên gần mắt, ngửi ngửi xong thì kinh ngạc:
"Ngọc Thiềm Hoàn và Phá Huyền Đan!"
Giờ khắc này, hình tượng vị sư phụ sau lưng Giang Bắc Nhiên càng cao hơn trong lòng Tề Văn Lâm. Vì hai viên linh dược này chỉ có Luyện Đan sư ngũ phẩm mới có thể luyện ra được. Hơn nữa còn phải là người có kinh nghiệm cực kỳ nhiều. Hắn thật sự không tin với tuổi tác của Giang Bắc Nhiên lại có thể luyện ra loại đan dược này, cho nên chắc chắn hai viên dược này là do sư phụ con hàng trước mắt luyện thành.
"Tề hội trưởng thật có mắt nhìn, hai viên linh đan này có khiến ngài hứng thú không?"
"Ngươi muốn dùng hai viên linh dược này đổi lấy Khổng Tước Đỉnh, chỉ sợ..."
"Không, Ngọc Thiềm Hoàn cùng Phá Huyền Đan, mỗi thứ hai viên, thế nào?"
… Xa hoa thật! Đây là linh dược ngũ phẩm ngay cả Huyền Vương cũng muốn tranh đoạt, vậy mà tiểu hữu này lấy một lần ra bốn viên. Còn hào sảng hơn Phó hội trưởng như hắn nữa. Ai, có sư phụ tốt mới dám tùy hứng thế này, lấy thuốc sư phụ cho đổi lấy lễ vật cho sư phụ. Đến lúc đó sư phụ vui, nói không chừng còn thưởng cho hắn nhiều đan dược ngũ phẩm hơn, vụ mua bán này... kiếm lời rồi!
Tề Văn Lâm vốn còn muốn nói một chút về lai lịch, hiệu quả của lô đỉnh, rồi nào là nghiệp hội của họ phải dùng thứ này thường xuyên, không phải muốn cho là cho được. Cơ mà mấy viên đan dược của Giang Bắc Nhiên khiến hắn cảm thấy, nếu hoàn thành giao dịch này thì hắn đúng là thiếu não...
Sửa sang lại cảm xúc, Tề Văn Lâm vuốt râu rồi nói:
"Được rồi, nếu tiểu hữu đã sảng khoái như vậy, ta cũng không phải người khó khăn gì, giao dịch này, ta làm."
"Đa tạ Tề hội trưởng."
Có thể nói, Giang Bắc Nhiên cảm tạ từ nội tâm, tạ ơn Tề hội trưởng thấy linh dược ngũ phẩm nhưng không nổi lên ý xấu với hắn. Nếu không ngay lúc hắn lấy đan dược ra, hệ thống nhất định sẽ phát động nhiệm vụ.
Dù hắn chỉ bịa ra “sư phụ” để hù đối phương nhưng dù sao đây cũng là một trong những lần hiếm hoi Giang Bắc Nhiên làm ăn thành công, rất đáng để cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận