Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 945: Luyện Đan (4)

Hơn nữa khi ấy Giang Bắc Nhiên chỉ đang thử nghiệm mà thôi, không đầu tư gì nhiều.
Bất quá vấn đề này không khó giải quyết, kết giới bản tâm ở Kỳ quốc có thể nói là toàn diện hơn cái này nhiều, chỉ cần hoàn thành xong thì luyện dược trong đó cũng sẽ tốt hơn.
Trừ hoàn cảnh bên ngoài ra, Giang Bắc Nhiên lại chuẩn bị lại dùng một loại huyền nghệ khác cường hóa Kim Ô Đỉnh một chút.
Giang Bắc Nhiên dùng một tay giơ đỉnh lên, hắn sờ dưới đáy đỉnh, cảm nhận linh khí lưu động bên trong.
Sau khi xác định được, Giang Bắc Nhiên nhẹ nhàng buông Kim Ô Đỉnh ra, bắt đầu nghĩ cách làm thế nào để cường hóa nó.
‘Có thể khắc một cái Dẫn Linh Trận dưới đáy, hẳn sẽ dẫn động được linh khí cao cấp hơn. Đồng thời tốc độ thu nạp năng lượng của nó cũng nhanh hơn.’ 'Có Dẫn Linh Trận lại khắc thêm Tụ Linh Trận bên trong... hẳn trong đỉnh sẽ chứa đựng được nhiều linh khí hơn.’ Tiếp đó, Giang Bắc Nhiên ngồi xổm xuống quan sát bên trong Kim Ô Đỉnh.
Đúc đỉnh là một trong những kỹ năng của Luyện Khí sư, Giang Bắc Nhiên tất nhiên quen thuộc vô cùng.
Tuy Giang Bắc Nhiên vẫn không có lòng tin mình có thể rèn được bảo vật cực phẩm cỡ Kim Ô Đỉnh nhưng thay đổi nó một chút vẫn không sao.
‘Nếu chế tác thêm một nơi chứa đựng linh khí, có phải sẽ dùng linh thạch để cấp linh khí cho đỉnh không?’ Giang Bắc Nhiên cảm thấy suy nghĩ này cũng không tệ, nhưng hắn vẫn lo sẽ làm hư Kim Ô Đỉnh, dù sao cho tới giờ hắn chưa từng đụng tới loại bảo vật có đẳng cấp cao thế này.
‘Trước tìm cái đỉnh khác thử nghiệm vậy.’ Giang Bắc Nhiên nghĩ một hơi rồi đứng dậy rời khỏi phòng luyện đan, khi chưa chuẩn bị kỹ, hắn không tính luyện đan tiếp.
Quá lãng phí!
Cùng lúc đó, trên Hương Môn trấn, bốn người Liễu Tử Câm đã tới trước cửa nhà của Phương Thu Dao.
"Xin chào, chúng ta là bằng hữu của Thi Sao, xin hỏi nàng có nhà không?"
Liễu Tử Câm tiến lên một bước, hỏi thủ vệ cánh cửa.
Trong nháy mắt thấy Liễu Tử Câm và ba tỷ muội Ngu gia, thủ vệ trợn tròn mắt.
Hắn vốn tưởng tiểu thư nhà mình đã là nhân gian có một. Không ngờ hôm nay lại gặp được mỹ nhân có thể sánh ngang với tiểu thư.
"Có... Có."
Thủ vệ lắp ba lắp bắp nói rồi gật gật đầu.
"Vậy làm phiền ngươi vào thông báo một tiếng, nói là Liễu Tử Câm tới."
Thủ vệ còn lại nghe xong lập tức nói:
"Được, để ta đi thông báo giúp ngài!”
Nhưng hắn vừa muốn chạy đã bị thủ vệ nói có ngăn lại:
“Ngươi ở lại giữ vững cương vị, ta đã đáp ứng thì người đi phải là ta a.”
Nói xong thì chạy ngay vào trong phủ.
Chỉ chốc lát sau, thủ vệ kia đã thở hồng hộc chạy trở về.
"Các... Các vị tiểu thư, mời đi theo ta, ta dẫn các ngươi đi gặp đại tiểu thư nhà ta."
Một thủ vệ khác thấy thế thì vội nói:
"Ngươi đã mệt như vậy, hay để ta dẫn các vị tiểu thư đi vào đi."
"Đi đi đi, nào có chuyện cho ngươi làm, giữ vững cương vị của ngươi đi, bằng không ta sẽ báo cho Lý quản gia ngươi tự ý rời khỏi cương vị đó."
Tuy thủ vệ kia muốn phản bác nhưng nghĩ tới đối phương là bà con với Lý quản gia thì chỉ đành nhịn xuống.
"Đa tạ."
Liễu Tử Câm nhìn thủ vệ gật gật đầu rồi đi cùng đối phương vào phủ.
Chỉ để lại một thủ vệ đang hối hận vô cùng.
'Vì sao... Vì sao ta có cửa sao để đi chứ?’ Phương phủ cũng được xem là đại gia tộc số một số hai trong trấn, vì thế phủ đệ tương đối lớn, bốn người Liễu Tử Câm đi theo thủ vệ một hồi lâu mới đến được bắc sảnh chuyên dùng để tiếp khác.
"Tử Câm tỷ!"
Không đợi thủ vệ kịp dẫn Liễu Tử Câm vào bắc sảnh, Phương Thu Dao đã sớm đứng đợi liền chạy ra.
"Thu Dao."
Liễu Tử Câm cao hứng hô lên một tiếng.
Phương Thu Dao nắm tay Liễu Tử Câm, nhìn ba tỷ muội Ngu gia thì cao hứng nói:
"Sao các ngươi đều tới a?"
"Tới thăm ngươi một chút a, đã vài ngày ngươi không về tông rồi."
"Không phải ta đã nói trong nhà có việc ư."
Phương Thu Dao nói xong thì kéo Liễu Tử Câm:
"Mau tới, mau tới, ta dẫn các ngươi tới phòng ta."
Nhìn năm người cười tủm tỉm cùng đi vào bắc sảnh, thủ vệ chỉ cảm thấy một trận cảnh đẹp ý vui, nhưng hắn cũng biết mình không thể vi phạm quy định, cho nên đợi đám Liễu Tử Câm biến mất ở góc rẽ thì lập tức quay lại đại môn canh gsc.
'Ai, nếu có thể lấy được một lão bà đẹp như tiên nữ thế kia thì thật sự sống không uổng.’ Phương Thu Dao dẫn đám Liễu Tử Câm về phòng mình, đặt từng đĩa trái cây và mứt quả lên bàn.
"Các ngươi có thể đến ta thật vui."
Phương Thu Dao lôi kéo tay mấy người nói Ngu Quy Chủy nhìn một bàn bày đầy đồ ăn ngon thì tiện tay cầm một khối bánh Như Ý lên, vừa ăn vừa nói:
"Có thể gặp lại Thu Dao tỷ chúng ta cũng rất vui."
Lúc này, Liễu Tử Câm mới kéo tay Phương Thu Dao ngồi vào trước bàn hỏi:
"Nhà ngươi xảy ra chuyện gì? Sao nhiều ngày vậy vẫn chưa về tông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận