Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 315: Cọ Nhiệt

Thấy Diệp Phàm cung kính hành lễ với mình, nội tâm Ngô Thanh Sách rất phức tạp.
Ấp lực là tiểu sư đệ sư huynh vừa nhận đem tới cho hắn quá lớn.
Chỉ mới một tuần đã đột phá từ Luyện Khí tứ giai lên huyền giả không nói, về sau vẫn chưa dừng lại, hiện tại mắt thấy có thể đột phá Huyền Giả tam giai rồi.
Việc này khiến sư huynh nửa tháng mới lên một giai như Ngô Thanh Sách thật sự rất áp lực a.
Cho nên, vì củng cố thân phận sư huynh đệ, gần đây Ngô Thanh Sách không dám lười biếng chút nào, dùng tất cả thời gian rảnh để tu luyện.
Tuyên bố giải tán xong, Diệp Phàm quay người thì thấy quản gia đang đi tới.
"Diệp thiếu gia, lão gia kêu ngài tu luyện xong thì qua đó một chuyến."
"Được, ta đã biết."
Diệp Phàm gật đầu, quay đầu nói với Tân Đông Nhi:
"Đông Nhi, ta đi gặp gia gia trước."
"Ân, vậy ta ở chỗ cũ chờ ngươi."
Tân Đông Nhi gật đầu nói.
Diệp Phàm phất tay chào Tân Đông Nhi rồi đi vào chính sảnh.
"Tôn nhi bái kiến gia gia."
Diệp Phàm vào chính sảnh xong thì cúi người nói.
Bây giờ Diệp Phàm đã nhìn thấy mọi chuyện, chẳng thèm để ý đám tộc nhân chỉ biết a dua nịnh hót nữa.
Đối với vị gia gia vẫn luôn đối xử rất tốt với mình, Diệp Phàm tôn trọng từ tận nội tâm, cũng biết trong tộc trừ cha hắn ra, chỉ có gia gia là thật tâm đối xử tốt với hắn.
"Hôm nay tu luyện thế nào rồi?"
Diệp Lăng Thiên mỉm cười hỏi.
Từ sau khi Diệp Phàm khôi phục, người làm gia gia như hắn tự nhiên vạn phần cao hứng, mỗi ngày ăn cơm cũng nhiều thêm được một chén lớn.
"Hồi bẩm gia gia, mấy ngày nữa hẳn có thể đột phá tứ giai."
"Tốt!"
Diệp Lăng Thiên vỗ tay vịn:
"Có lẽ nỗ lực những năm này của ngươi đều không lãng phí, bây giờ thời cơ đã đến, nhận được hồi báo."
Diệp Lăng Thiên tự nhiên không biết vì sao thiên phú tôn nhi mình trở về. Vì vậy chỉ tự nghĩ là do tôn nhi lâm vào bình cảnh lớn, hiện tại đã đột phá, nhất phi trùng thiên, lần nữa khiến cả Diệp gia và toàn bộ Tập Nguyên trấn khiếp sợ.
… Diệp Lăng Thiên lại khen Diệp Phàm hai câu, đặt một Càn Khôn giới lên bàn, chân thành nói:
"Ta có chút đồ muốn chuyển cho ông ngoại ngươi, mà hiện không đủ nhân lực, chỉ có thể phiền ngươi đi chuyến này.” Diệp Phàm nghe xong liền biết gia gia muốn hắn tới báo tin vui cho ông ngoại.
"Vâng."
Từ lúc hắn trở thành phế vật, nhà mẹ hắn cũng chẳng khác gì Diệp gia cả. Thậm chí dù là mẹ hắn cũng từng cãi lộn với người trong nhà.
Bất quá, thời khắc này Diệp Phàm đã không còn coi những người đó ra gì nữa.
Diệp Phàm nhận lấy chiếc nhẫn từ tay gia gia rồi cáo từ rời đi, vì nhà ngoại hắn cũng ở Tập Nguyên trấn nên Diệp Phàm rời khỏi Diệp phủ và đi tới Đông Đại Môn.
Điều này khiến Giang Bắc Nhiên vẫn luôn yên lặng quan sát đến Diệp Phàm có chút xoắn xuýt.
Đến cùng có nên đi theo không?
Hệ thống kêu hắn ở lại Tập Nguyên trấn là để quan sát Diệp Phàm, nhưng dù sao đây cũng chỉ là suy đoán của hắn mà thôi.
Tóm lại vẫn nên theo sau thử xem.
Thế là Giang Bắc Nhiên cũng đi theo ra ngoài.
Thấy hệ thống không nhảy ra nữa, Giang Bắc Nhiên xác định chuyến đi này Diệp Phàm sẽ gặp chuyện gì đó.
Nhiệm vụ Thiên cấp rất phiền phức a, dù là lựa chọn dễ nhất cũng khó mà giải quyết.
Diệp Phàm phải qua một đoạn đường núi mới tới nhà ngoại, rõ ràng đối phương rất quen thuộc đoạn đường này, nhanh chóng vượt qua mấy ngọn núi.
Cuối cùng vẫn là tâm tính thiếu niên a...
Trên ngọn núi, Giang Bắc Nhiên phát hiện Diệp Phàm không đi đại lộ, cũng không đi đường thường mà không ngừng lộn nhào lại nhảy vọt, rõ ràng là vì tu vi tăng lên nên muốn chứng tỏ bản thân một chút.
"Ầm ầm!"
Lúc này, ngọn núi đột nhiên lắc lư, dưới chân Diệp Phàm nứt ra một cái động lớn khiến hắn rơi xuống.
Vậy cũng được... ?
Thấy Diệp Phàm ngã xuống hố lớn, Giang Bắc Nhiên nhịn không được mà chửi thầm... .
Ngọn núi lớn như vậy, con đường dài như vậy, cái hố này cứ thể nứt ra ngay dưới chân Diệp Phàm. Đã đến như vậy mà còn nói đây không phải nhân vật chính thì Giang Bắc Nhiên không tin.
Giang Bắc Nhiên nhảy vào trong cái hố lớn đó thì phát hiện trong đó có một động thiên khác, trên vách đá có đủ loại khoáng thạch hiếm có.
Mà trong nháy mắt Giang Bắc Nhiên bị một khối khoáng thạch màu xanh da trời hấp dẫn.
Đây không phải là Khải Linh khoáng sao! ?
Giang Bắc Nhiên kinh ngạc, đây có thể là mỏ tốt nhất dùng để luyện chế vũ khí tuyệt phẩm, nếu kết hợp cùng với những tài nguyên tốt khác, dù là pháp bảo có khi cũng làm được.
Mắt thấy Diệp Phàm ngã bên cạnh Khải Linh khoáng, Giang Bắc Nhiên thật sự phục rồi.
Đây chính là nhân vật chính sao? Ai? Vậy ta có tính là “cọ nhiệt” không?
Vì cái gọi là gặp mặt phân một nửa nên Giang Bắc Nhiên nhất định sẽ kiếm một chén canh ở chỗ này.
Phía dưới, Diệp Phàm đang nhe răng toét miệng xoa eo, khi ngã xuống eo hắn đụng vào một tảng đá lớn màu xanh da trời. Nếu không phải hắn đã là Huyền Giả, đổi lại là trước kia mà nói, cú ngã này có khi muốn mạng hắn chứ chẳng chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận