Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 586: Tới Kỳ Quốc (2)

Lựa chọn một: Tự giới thiệu.
Ban thưởng: Đăng Ẩn Mị Quyển (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Im lặng.
Ban thưởng: Bích Vũ Linh Bản (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Kêu hắn cút.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Cứng vậy à?
Lựa chọn số 3 khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi sững sờ, tuy nói lựa chọn này có chút bất thường so với hiện tại nhưng so với hệ thống trước kia thì khá là bình thường.
Nghe Đỗ Minh hỏi thăm tới sư huynh, Lâm Du Nhạn vừa nhảy tới giúp thì nghe sư huynh mở miệng nói.
"Cút."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Tiếng cút này âm trầm lại cường thế, khiến Đỗ Minh giật mình đứng sững tại chỗ.
Mà Lâm Du Nhạn cũng không khỏi sửng sốt, nhưng rất nhanh hạnh phúc đã lấn át kinh ngạc, trong lòng không khỏi nhảy cẫng lên.
Không ngờ sư huynh bá đạo như thế... Ta rất thích a.
Đỗ Minh cũng không phải con cháu dòng họ lớn, chặn đường Lâm Du Nhạn trừ ham sắc đẹp của nàng ra còn muốn làm rể nhà giàu.
Bây giờ nghe Giang Bắc Nhiên cường thế như vậy, hắn bỗng cảm thấy có phải mình đụng trúng tấm thép không.
Thế là hắn vội chắp tay:
"Tiền bối chớ trách, tiểu sinh chỉ lễ phép ân cần thăm hỏi, không còn ý gì khác."
Thì ra là người sợ ăn cứng, hệ thống quả nhiên vẫn đáng tin cậy như trước.
Biết rõ tình huống, Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng biết chính mình nên phối hợp thế nào, trừng mắt nhìn Đỗ Minh, dùng tinh thần lực áp xuống.
"Ta kêu ngươi cút, ngay."
Đỗ Minh bất quá chỉ là Đại Huyền Sư mà thôi, sao chịu nổi uy áp tinh thần của Giang Bắc Nhiên, trong lúc nhất thời hai chân mềm nhũn, cảm giác như sắp hồn phi phách tán.
"Vâng! Ta cút, ta cút ngay."
Đỗ Minh xác nhận mình gặp phải cao nhân nên xoay người bỏ chạy, nào còn hình tượng công tử nhẹ nhàng thanh quý khi nãy.
Lâm Du Nhạn hoàn toàn không để ý Đỗ Minh chạy trối chết, giờ phút này trong mắt chỉ dáng vẻ bá đạo không gì sánh được của sư huynh.
"Đi thôi."
Giang Bắc Nhiên mở miệng nói.
"Vâng..."
Lâm Du Nhạn trả lời một cách mềm nhũn rồi dẫn Giang Bắc Nhiên đi tiếp. Đi tới đầu đường cái, sư huynh đột nhiên lên tiếng.
"Chờ một chút."
Lâm Du Nhạn sững sờ, quay đầu lại vừa muốn hỏi có chuyện gì thì nghe sư huynh nói.
"Đi phía sau ta."
Lâm Du Nhạn lần nữa bị sự bá đạo của sư huynh làm cho uy phục, nào dám hỏi gì nữa, đỏ mặt ngoan ngoãn làm theo.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên làm thế là vì hệ thống tự nhiên nhảy ra hai lựa chọn. Nếu hắn đi theo Lâm Du Nhạn, chờ hắn chính là nhiệm vụ Địa cấp.
Đi tới một hẻm nhỏ, Giang Bắc Nhiên vừa đi vừa quan sát xung quanh.
Bẩn, loạn, kém.
Giang Bắc Nhiên không ngờ một trường một đại cường quốc ở Trung Nguyên như Kỳ quốc cũng chẳng khác gì Thịnh quốc.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, ai mà rảnh quan tâm tới mấy chuyện bảo vệ môi trường, Giang Bắc Nhiên là người thế kỷ 21 mới để ý thôi. Đám tông chủ này nọ chủ yếu lo phủ đệ xa hoa của mình... . nào thèm để ý những nơi của người dân này?
Hoặc nói, người ở tầng lớp thấp sống trong hoàn cảnh dơ bẩn thế này lại càng chứng tỏ sự ưu việt của đám người tu luyện kia.
Dù là nơi có linh khí dồi dào như Kỳ quốc, cuối cùng đại đa số vẫn là người bình thường. Mọi người thấy người mặc hoa phục như Lâm Du Nhạn tự động tránh qua hai bên, đi qua cũng cúi đầu cung kính, trông vô cùng hèn mọn.
Xem ra dân giàu nước mạnh mà Lâm Du Nhạn miêu tả bất quá chỉ là cao tầng của xã hội mà thôi, tầng dưới chót vẫn chẳng khác gì.
Dưới sự hướng dẫn của hệ thống, Giang Bắc Nhiên đã dừng lại, hệ thống đã nhảy ra 11 nhiệm vụ, đi nữa chắc chắn gặp nguy hiểm Ôi... Sao ta bỗng có loại cảm giác tân thủ gia nhập bản đò cao cấp thế này. Ngay cả một con tiểu quái cũng không đánh lại.
Giang Bắc Nhiên quyết định cấm trại trong rừng, lấy bản đồ từ chỗ Lâm Du Nhạn rồi chỉ vào chỗ tiểu cô của nàng hỏi:
"Đi mấy ngày nữa sẽ tới đây?” "Ừm..."
Lâm Du Nhạn suy tư một lát rồi đáp:
"Ước chừng khoảng một tuần."
Lâu như vậy à...
Không phải Giang Bắc Nhiên không muốn bay qua mà chỉ hắn nghĩ tới Quyển Vân Đồng thì hệ thống lập tức nhảy ra, khiến hắn không dám nghĩ nữa.
"Nếu đã thế... Chúng ta ở đây trước đi.” Giang Bắc Nhiên cấp tốc bày ra Lục Phương Đế Thính Trận, nhận lấy ngọc bội của tiêu cô, vào lúc hắn muốn xem bói thì hệ thống nhảy ra.
Lựa chọn một: Xem bói vị trí Lâm Thi Uẩn.
Ban thưởng: Độ Sinh Bí Điển (Địa cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Không xem.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Đệch !
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên triệt để tan vỡ.
Ý gì đây? Không cho phép dùng huyền học tìm?
Càng nghĩ, Giang Bắc Nhiên càng hiểu rõ nguyên nhân, trong Kỳ quốc có quá nhiều cường giả cùng năng lực đặc thù hắn không biết. Nói không chừng chỉ cần hắn bói toán sẽ có người cảm nhận được và tìm tới.
Lần này phiền toái a...
Giang Bắc Nhiên vốn chỉ tính toán vị trí Lâm Thi Uẩn, chỉ cần tính ra nàng gặp nguy hiểm là đủ để giao lại cho Lâm Du Nhạn, nhưng bây giờ... mọi chuyện phiền toái hơn rất nhiều.
Không thể dùng bói toán mà nói, hắn tự tra thì quá mạo hiểm.
"Sư huynh... Ngài thế nào vậy?"
Nhìn sư huynh đột nhiên dừng lại, Lâm Du Nhạn ân cần hỏi han.
"Không thích hợp."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì cất Như Ý Thiêm Đồng vào trong Càn Khôn Giới.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm huyền khắc.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị nhóm lửa thổi cơm thì hệ thống lại xuất hiện.
Lựa chọn một: Nhóm lửa nấu cơm.
Ban thưởng: Thiên Sát Kỳ Đồ (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Trực tiếp nghỉ ngơi.
Ban thưởng: Tử Ngọc Cổ Công (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Thay chỗ hạ trại.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Cái đậu má nhà mi! Có để ta yên không hả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận