Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 164: Không Bỏ Cuộc

Chẳng lẽ trưởng lão của tông phái nào đó chạy tới đây “đập quán” ta?
Tuy họ dùng Huyền Dương Tiên Thảo làm phần thưởng nhưng lại không muốn cho đi, chỉ muốn kiếm chút lời từ linh thạch, đồng thời dựa vào Huyền Dương Tiên Thảo tuyên truyền nghiệp hội nhà họ có đại bảo bối thôi. Chẳng ngờ lại có người liên tiếp thông qua hai cửa.
Đây cũng không phải chuyện đệ tử bình thường có thể làm được!
Lần này quản sự có chút hoảng hồn, nhưng thần sắc vẫn lạnh nhạt như trước, hắn nói với Giang Bắc Nhiên:
"Cửa thứ ba này rất khó, nếu huynh đài từ bỏ khiêu chiến, có thể nhận được một viên đan dược tam phẩm. Xin hỏi ngươi có muốn tiếp tục không?"
Khá lắm... Còn giả bộ nữa cơ? Đúng là treo đầu dê bán thịt chó, tính lừa ai nhỉ.
Giang Bắc Nhiên vẫn chưa lên tiếng, đám người vây xem ngược lại sôi trào. Dù sao một viên đan dược tam phẩm đối với họ là thứ xa xỉ, nhưng dù sao họ cũng chỉ tới xem náo nhiệt, không sợ lớn chuyện. Một phần khác thì ồn ào muốn Giang Bắc Nhiên chơi tiếp, dù sao so với Huyền Dương Tiên Thảo, đan dược tam phẩm chỉ là thứ cặn bã.
Mà Giang Bắc Nhiên chỉ đợi hệ thống phát động nhiệm vụ, hắn sẽ từ bỏ ngay.
Chỉ là sau đó hắn mỉm cười lắc đầu:
"Ta chọn tiếp tục."
Quản sự nghe xong, dù trong lòng luống cuống nhưng trên mặt vẫn mỉm cười:
"Được rồi, bất quá cửa thứ ba cần chuẩn bị một chút, xin các hạ ngồi chờ.” Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Được, ta chờ."
Quản sự đẩy cửa rời đi, đám người lập tức vây quanh, nhao nhao chắp tay với Giang Bắc Nhiên.
"Huynh đài thật lợi hại a! Không biết lát nữa có thể dành thời gian chỉ điểm ta một hai không, tại hạ sẽ tặng đại lễ."
"Không biết huynh đài là cao thủ tông nào, tại hạ..."
"Hỏi thăm cái rắm a, người ta mang mặt nạ, có nghĩa không muốn lộ diện, rõ ràng không muốn nói.” Thấy có người hiểu chuyện, Giang Bắc Nhiên quay đầu khách khí nói một câu:
"Rất cám ơn thịnh tình của mọi người, nếu có chuyện các vị nên tìm nghiệp hội thỉnh giáo thì tốt hơn.” Lúc này, quản sự đang đi tới nội đường tìm phó hội trưởng.
"Liên tục qua hai cửa! ?"
Phó hội trưởng kinh ngạc.
"Đúng vậy, bất quá cửa thứ hai hắn qua không dễ, ngửi một hồi lâu mới có đáp án. Bất quá như vậy cũng đã rất lợi hại rồi. Ngài xem thử liệu có phải hắn muốn phá quán không?” Phó hội trưởng lắc đầu:
"Nơi này bên trong Yểm Nguyệt tông, ai dám đến phá quán? Đoán chừng chúng ta gặp phải một đệ tử có thiên phú dị bẩm rồi. Dù sao lần này đệ tử lợi hại toàn bộ Phong Châu đều tụ tập tới đây, lời ra một hai yêu nghiệt cũng không quá kỳ quái."
"Vậy bây giờ ta nên làm gì?"
"Tiếp tục để hắn vượt quan."
"Vâng!"
Chờ quản sự rời khỏi gian phòng, phó hội trưởng vuốt râu thở dài:
"Không ngờ lại hấp dẫn được yêu nghiệt tới.” Nói xong cũng rời khỏi phòng.
Quản sự lần nữa trở lại đại đường, ôm một đống dược liệu rồi nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đợi lâu không, hiện tại bắt đầu qua cửa thứ ba."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Mời ra đề."
Quản sự ném tất cả dược liệu trong tay vào đỉnh lô:
"Xin chiết xuất toàn bộ dược liệu.” "Oa... Cửa thứ ba khó ghê nha! Ta thấy các ngươi cản bản không muốn để người khác thắng được Huyền Dương Tiên Thảo mà."
"Đúng rồi a! Trả linh thạch cho chúng ta!"
"Nghiệp hội của các ngươi cũng quá đen tối rồi!"
Quản sự nghe xong thì nhìn đám đệ tử:
"Là ta buộc các ngươi đến vượt quan? Hay nói các ngươi muốn gây sự?"
Một đám người lập tức tịt ngòi. Không sai, không ai ép họ chơi, chỉ là họ bị Huyền Dương Tiên Thảo mê hoặc, bấy giờ mới muốn thử một chút.
Bất quá chặn miệng của họ vẫn là nửa câu sau, gây sự ở Yểm Nguyệt tông không phải chuyện đùa. Họ chỉ là đám tiểu đệ tử, sao chịu nổi loại tội danh này.
Quản sự hù sợ đám đệ tử vây xem xong thì xoay người nói với Giang Bắc Nhiên:
"Bây giờ huynh đài từ bỏ vẫn nhận được đan dược tam phẩm.” Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Đã đi tới đây, ngại gì không thử một lần, khai lò ngay tại đây à?” Quản sự thấy Giang Bắc Nhiên không lùi bước cũng chỉ đành đáp:
"Đúng, ngay tại đây."
"Có thể giúp ta thêm than không? Loại than này không đủ để đun nóng lô đỉnh.” "Không sao, ngươi cần than gì?"
"Viêm Tu Than, không biết quý nghiệp hội có thể cung cấp không?"
Người trong nghề a...
Nghe Giang Bắc Nhiên nói xong, quản sự biết mình tuyệt đối đụng phải cao thủ.
"Có, đương nhiên là có, chờ một lát."
Rất nhanh, quản sự đã chuẩn bị mọi thứ Giang Bắc Nhiên cần xong, Giang Bắc Nhiên nói tiếng cám ơn rồi bắt đầu chiết xuất.
Chiết xuất rất đơn giản, khu trừ tạp chất trong dược liệu, lưu lại phần tinh hoa nhất, mà dược liệu khác nhau thì độ khó trong quá trình chiết xuất cũng khác nhau.
So độ khó trong quá trình chiết xuất thì chiết xuất chung lại càng khó hơn. Vì các loại dược liệu sẽ ảnh hưởng lẫn nhau, muốn chiết xuất thành công thật sự là chuyện có độ khó với Luyện Đan sư.
Nhưng đối với Giang Bắc Nhiên mà nói...
Đơn giản thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận