Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 857: Tấm Gương

Nhìn Tiểu Thất còn chưa tỉnh hồn, Giang Bắc Nhiên bỗng cười nói:
"Loại tình huống này hình như đã xảy ra lần thứ hai."
Tiểu Thất đầu tiên là sững sờ, sau đó mới nhớ tới khi mình vừa về từ bí cảnh, cũng là Vương đại ca giúp hắn triệt để tỉnh lại.
"Vạn hạnh mỗi lần đều có Vương đại ca ở bên cạnh, bằng không chỉ sợ ta sẽ tiêu đời rồi.”
Nói xong, Tiểu Thất thở dài một hơi rồi nghiêm mặt nói:
"Vương đại ca, ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói với ngài."
"Ừm, ta nghe đây."
"Ta là Huyền Đế từ Viễn Cổ chuyển thế tới đây."
'Khá lắm...' Trải qua nhiều chuyện như vậy, Giang Bắc Nhiên cũng đoán được Tiểu Thất hẳn là chuyển thế của một vị đại năng nào đó.
Nhưng nghe Tiểu Thất nói hắn là Huyền Đế chuyển thế thì Giang Bắc Nhiên vẫn có chút giật mình.
Dù sao hiện tạo chiến lực mạnh nhất trên Huyền Long đại lục có thể nói là Huyền Thánh.
Trong lần công đảo này cũng chẳng khác với lần tranh đoạt Mộc linh mạch lần trước, cường giả đỉnh cao của lục quốc đều là Huyền Thánh.
Nếu thật sự có Huyền Đế mà nói, đoán chừng lục quốc đã chẳng còn là lục quốc mà đã sớm bị nhất thống.
Cho nên, nghe Tiểu Thất nói hắn là Huyền Đế chuyển thế, Giang Bắc Nhiên mới có thể kinh ngạc như vậy.
Nếu hiện tại xuất hiện một Huyền Đế mà nói, chỉ mất chừng vài phút là thống nhất giang hồ rồi.
'Nhân vật chính đúng là nhân vật chính... thật sự rất có tiềm lực a.' Thấy Vương đại ca vẫn lạnh nhạt như bình thường, Tiểu Thất không khỏi tự suy đoán.
Vương đại ca hẳn là lão thần tiên từ Thượng Cổ a, bằng không sao biết hắn là Huyền Đế mà chẳng kinh ngạc gì, hẳn đã biết từ trước, hoặc nói là đặc biệt tới tìm hắn a.
Chỉ có như thế mới có thể giải thích được lý do Vương đại ca có nhiều bí mật như thế.
"Còn biết thêm gì nữa không?"
Giang Bắc Nhiên nhìn mảnh vỡ thần bí đang chiếu sáng rạng rỡ kia và hỏi.
"Quên rồi..."
Tiểu Thất có chút hổ thẹn cúi đầu:
"Khi nãy ta cảm thấy mình đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng trong nháy mắt đã quên mất, chỉ nhớ rõ ta là Huyền Đế chuyển thế."
‘Được rồi, lại toi công.' Tuy nói nhận được tin tức có tính bùng nổ cao nhưng đây vẫn không phải là thứ Giang Bắc Nhiên mong muốn.
Chỉ có tin tức Huyền Đế này không đủ để Giang Bắc Nhiên hài lòng.
"Không, còn một việc nữa!"
Tiểu Thất đột nhiên ngẩng đầu lên hô.
"Nói đi."
"Kim Đỉnh đảo trừ Sơn Nhạc ra còn có rất nhiều Linh Tê Bàn, chỉ cần ta tìm được tất cả sẽ biết được hết thảy."
'Bên ngoài Sơn Nhạc... Ý là còn phải tìm thêm từ mấy địa đồ khác nữa? Về phần Linh Tê Bàn, hẳn là tên gọi của mảnh vỡ thần bí a...' Chỉ là mỗi năm Kim Đỉnh đảo chỉ mở một lần, phía trên Huyền Hoàng không vào được, chỉ bằng Tiểu Thất với tốc độ tu luyện này, năm sau khả năng cao sẽ đột phá Huyền Hoàng, đến lúc đó nên làm sao đây? Chẳng lẽ Kim Đỉnh đảo sẽ vì tu vi của Tiểu Thất tăng tiến mà thay đổi?
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang suy nghĩ, Tiểu Thất bỗng chạy tới bên một vách tường, kéo hết dây leo khô héo ra, để lộ một tấm gương đồng to lớn.
"Vương đại ca, nơi này thông với bên ngoài, sang năm khi Kim Đỉnh đảo mở ra, chúng ta có thể vào Kim Đỉnh đảo từ đây.”
'Khá lắm, móa nó trực tiếp lắm.' Giang Bắc Nhiên còn đang suy nghĩ thì đáp án đã được bày ra trước mắt. Hắn tới trước gương đồng, hắn dùng tinh thần lực dò xét thì phát hiện tấm gương đồng này chính là truyền tống trận.
Khi Giang Bắc Nhiên nghĩ tới việc đi qua tấm gương, hệ thống không nhắc nhở gì cả. Việc này giúp Giang Bắc Nhiên biết được truyền tống trận sẽ không đẩy họ tới chỗ đám Huyền Thánh tụ tập bên ngoài.
Bằng không hệ thống đã nhảy ra nhắc nhở rồi.
Thế là Giang Bắc Nhiên lại bước thêm một bước, tiến vào trong tấm gương đồng to lớn kia.
Trước mắt Giang Bắc Nhiên tối sầm lại, hắn xuất hiện trong một căn phòng nhỏ giản dị.
Ngay sau đó, Tiểu Thất cũng đi xuyên qua gương đồng, xuất hiện trong phòng nhỏ. Lúc thấy rõ bố trí căn phòng, Tiểu Thất bỗng có cảm giác vô cùng hoài niệm.
"Vương đại ca... Từ rất lâu về trước ta đã từng ở đây.”
Tiểu Thất sờ một chiếc bàn cũ và nói.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, đẩy ra cửa gỗ đi ra ngoài.
Màu trắng... màu trắng mênh mông nhìn không thấy bờ.
Đây là một vùng đất băng tuyết, cánh đồng tuyết mênh mông vô tận, chỉ có cái này một căn nhà gỗ nhỏ cô đơn lọt thỏm bên trong mà thôi.
"Đây là nơi nào?"
Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Tiểu Thất.
"Đây là Cực Hàn chi địa, nếu là chúng ta còn ở trong Trung Nguyên, hẳn đang ở cảnh nội Đàm quốc."
Thấy Tiểu Thất cũng không xác định, Giang Bắc Nhiên liền lên tiếng:
"Đóng cửa lại, chúng ta đi ra ngoài xem một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận