Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 204: Càn Nguyên Quyết

"Ừng ực... Ừng ực..."
Giang Bắc Nhiên uống xong bát canh thịt, no bụng thoải mái rồi ợ một hơi.
Hôm nay đã là ngày thứ ba hắn nghỉ ngơi trong biệt quán của tông chủ. Dù sao hắn cũng chỉ là tiểu đệ tử Luyện Khí ngũ giai trúng một chưởng toàn lực của Đại Huyền Sư, không qua năm ba ngày khó lòng khôi phục.
Kẹt kẹt một tiếng, cửa gỗ bị mở ra, Lục Dận Long tới thăm Giang Bắc Nhiên:
"Ăn no rồi không?"
"Ừm, no tới mức không ăn nổi nữa.” Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Ta có đem chút bánh đậu xanh về, lát nữa ngươi muốn ăn thì lấy ăn.” "Đa tạ tông chủ."
Trong ba ngày này, Giang Bắc Nhiên xem như đã quen thuộc với vị tông chủ này. Dù sao sau này cũng phải giao tiếp, trốn tránh là chuyện không thể nào. Như vậy còn chẳng bằng nghĩ cách thăm dò tính cách đối phương, sau này cũng tiện giúp hắn “trạch” ở nhà hơn.
Thu thập bát đũa xong, Giang Bắc Nhiên nhìn Lục Dận Long đang ngồi uống trà bèn hỏi:
"Tông chủ, hiện tại bên ngoài thế nào rồi?"
"Tạm thời không sao. Mặt khác, hai ngày nữa Anh Kiệt Thiếu Niên Hội sẽ tiếp tục diễn ra.” "A?"
Giang Bắc Nhiên sững sờ:
"Vẫn làm tiếp?"
Giang Bắc Nhiên thật sự không ngờ, hắn tưởng nằm thêm mấy hôm nữa là được dọn đường về phủ rồi.
"Hiểu lầm đã được giải trừ, tỷ thí tự nhiên vẫn phải làm đến nơi đến chốn."
"Giải trừ?"
Giang Bắc Nhiên lần nữa sững sờ:
"Đã điều tra rõ nguyên nhân?"
"Việc này không cần ngươi quan tâm, ngươi cứ suy nghĩ xem ngày mai muốn được thưởng cái gì đi.” Mặc dù bây giờ toàn bộ Yểm Nguyệt tông chỉ có mỗi Lục Dận Long biết vì sao Giang Bắc Nhiên có thể gánh nổi một chưởng kia, cơ mà cũng không ảnh hưởng tới chuyện họ cảm tạ Giang Bắc Nhiên.
Dù sao tất cả đều hiểu, nếu lần này không phải Giang Bắc Nhiên khởi tử hồi sinh một cách kỳ diệu, có lẽ hiện tại họ đã bị đánh tới văng cả óc chó ra ngoài rồi.
"Ban thưởng ta sẽ nhận... Nhưng công khai khen thưởng thì thôi đi. Dù sao ta cũng đâu làm gì, chỉ là nhặt lại cái mạng của mình, thuận tiện hóa giải tràng nguy cơ này thôi, việc này cũng hoàn toàn là công lao của ta."
"Ha ha ha, ta biết ngươi sẽ nói vậy mà."
Ba ngày này, dựa vào biểu hiện của Giang Bắc Nhiên, Lục Dận Long cũng phần nào hiểu hơn về vị tiểu đệ tử này.
"Biết ngươi không thích náo động, ta đã nói với Quan tông chủ, sẽ không thổi phồng ngươi quá cao, đúng như ngươi nói, ngươi cũng không làm gì cả, chỉ là tên Úc Dương Vinh kia xui xẻo đụng trúng ngươi thôi.” "Đa tạ tông chủ!"
"Nhưng khiêm tốn quá cũng không được."
Trong nháy mắt Giang Bắc Nhiên sụp đổ.
"Cho nên Quan tông chủ tính xử trí ta thế nào?"
"Sao lại gọi là xử trí chứ, phải gọi là ngợi khen ngươi mới đúng. Lần này ngươi dùng lực lượng một người bảo vệ sự cân bằng giữa chính phái cùng ma giáo, giúp Phong Châu tránh đi một kiếp nạn sinh linh đồ thán, có thể nói là ngăn được cơn sóng dữ a."
"Đừng... Ta đâu có tài giỏi gì cho cam. Nếu Quan tông chủ thổi phồng ta quá cao, về sau người khác giết ta, chắc ta sẽ thành đá kê chân cho đối phương quá? Tông chủ, ngài phải giúp ta phân tích lợi hại trong đó với Quan tông chủ a."
"Yên tâm, đến lúc đó Quan tông chủ sẽ nói rõ chân tướng, không ai để mắt tới Luyện Khí ngũ giai như ngươi đâu. Thậm chí về sau người khác muốn động thủ với ngươi cũng sẽ cân nhắc nhiều hơn đó."
Biết mình chạy không khỏi một kiếp này, Giang Bắc Nhiên chỉ có thể tìm cách nói chuyện với Quan tông chủ, hy vọng có thể vãn hồi được một chút.
Lục Dận Long không quản Giang Bắc Nhiên đang xoắn xuýt, nhấp một ngụm trà:
"Ngày hôm trước ta đã dạy ngươi Càn Nguyên Quyết, ngươi luyện thế nào rồi?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì chắp tay trả lời:
"Đệ tử ngu dốt, từ đầu đến cuối không có bản lĩnh lĩnh hội huyền cơ trong đó."
"Càn Nguyên Quyết cũng không được à... Bản tọa cũng không tin không có công pháp thích hợp với ngươi!"
Sao mà nghe muốn đánh đòn thế này!
Bất quá thứ đồ chơi như công pháp này, Giang Bắc Nhiên cũng không tính chối từ, dù sao hắn "học không được” vẫn có thể giữ cho phụ tá đắc lực của hắn học mà, cho nên công pháp và tâm quyết là càng nhiều càng tốt.
Nhất là bộ Càn Nguyên Quyết vừa cương vừa nhu này, cực kỳ thích hợp cho Lục sư huynh học. Đến lúc đó tìm cơ hội tặng bộ công pháp này cho hắn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải được tông chủ đồng ý.
Lúc này trong Nghênh Tân quán của Quy Tâm tông, Ngu Quy Miểu và Ngu Quy Chủy cùng nhau nhìn tỷ tỷ đang xuất thần của mình.
Từ sau phong ba ngày hôm đó, các nàng đã phát hiện tỷ tỷ rất thường hay đột nhiên ngẩn người, hỏi nàng cái gì nàng cũng chẳng nói.
Hai vị muội muội này đoán, có lẽ ngày đó tỷ tỷ bị hù không nhẹ, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, cho nên có chút đau lòng.
"Đông đông đông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận