Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 878: Uống Rượu Tâm Tình (1)

Giang Bắc Nhiên nghe xong thì cười, lấy một vò Cẩm Ba Xuân từ trong Càn Khôn giới ra rồi nói:
"Ca ca, muốn uống rượu ngon thì nói thẳng, ta có cái này."
Lục Dương Vũ nghe xong lập tức cao hứng đến cực điểm, ôm vò rượu vào lòng.
"Hút ! ".
Lục Dương Vũ hít một hơi rồi nói với thị nữ:
"Đây, ngửi đi! Đây mới gọi là rượu ngon! Mau đổ chén nước tiểu kia đi, đích thân ta rót rượu cho huynh đệ.”
"Vâng."
Thị nữ đáp lời rồi lấy chén rượu của Giang Bắc Nhiên, đổ lại vào vò rượu.
"Được rồi, nơi này không có chuyện của ngươi, đi xuống trước đi."
Chờ thị nữ rời đi rồi, Lục Dương Vũ mới nâng... . vò rượu lên, rót vào chén Giang Bắc Nhiên.
Nhìn bộ dáng ân cần của Lục Dương Vũ, Giang Bắc Nhiên liền biết đã lâu đối phương không uống rượu, nhưng Giang Bắc Nhiên nhớ kỹ trước khi đi, hắn đã lưu lại không ít rượu ngon cho đối phương mà. Chẳng lẽ chưa được bao lâu đã uống hết rồi?
'Kẻ say rượu không hổ là kẻ say rượu.'.
Lục Dương Vũ đổ đầy hai chén rượu rồi nâng một bát trong đó lên, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đến đây, huynh đệ, ca ca trước kính ngươi một chén."
Giang Bắc Nhiên cũng bưng một bát rượu lên, cụng với Lục Dương Vũ rồi mở miệng nói:
"Ca ca, ngươi đã uống hết số rượu kia rồi?"
"Ha ha ha, ngươi thật hiểu ca ca. Không có, thật không có, từ khi uống xong rượu của ngươi, ta chẳng uống vô một ngụm rượu nào trong hầm. Không gạt gì ngươi. Nếu ngươi không trở lại, ca ca thật sự thèm chết luôn.”
"Dễ nói, dễ nói thôi, chốc lát nữa tiểu đệ sẽ đưa thêm cho ngươi.”
"Ha ha ha! Vậy ta cũng không khách khí. Đương nhiên, là ca ca cũng không thể ăn không uống không của tiểu đệ rồi. Không phải ngươi đang tìm một món bảo thạch à, ca ca đã tìm được cho ngươi rồi.”
Lục Dương Vũ nói xong thì lấy một cái vòng tay với ba loại bảo thạch từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Giang Bắc Nhiên.
"Làm phiền ca ca phí tâm rồi."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy vòng tay của Lục Dương Vũ, âm thầm quan sát rồi đưa ra một kết luận.
'Bảo bối tốt.'.
Vì người tu luyện trên đại lục có thể nhìn thấy quỷ hồn cực ít, cho nên pháp khí nhắm vào oán hồn hoặc tàn hồn cũng không nhiều.
Đại đa số pháp khí đều chỉ có tác dụng là phụ trợ trận pháp mà thôi.
Mà chiếc chuỗi hạt này chính là một loại pháp khí siêu độ vong hồn.
Trên bảo thạch được khắc lục tự chân ngôn, qua mỗi một vòng chẳng khác nào đọc một lần, lần chuỗi hạt càng nhanh cũng như tụng niệm càng nhanh, tụng niệm càng nhanh thì tốc độ siêu độ cũng càng nhanh.
Từ khi nhìn thấy được linh hồn, Giang Bắc Nhiên đã tìm kiếm những loại pháp khí như này nhưng mãi cũng chẳng có tiến triển gì.
Những thứ Cố Thanh Hoan lấy được từ vô số chùa miếu cũng chỉ là thứ phàm tục, căn bản không có tác dụng siêu độ gì cả.
Cho nên, từ khi tới lục quốc, Giang Bắc Nhiên vẫn luôn muốn tìm thứ này.
Dù sao người tu luyện nhìn thấy linh hồn ở Thịnh quốc cực ít nhưng không có nghĩa lục quốc cũng ít.
Mà cho tới bây giờ, pháp khí đều đồng hành cùng trận pháp, Lục Dương Vũ lại là Trận Pháp sư có cấp bậc cao nhất và đầu tiên mà Giang Bắc Nhiên gặp ở lục quốc. Trong lúc nói chuyện trên trời dưới đất với Lục Dương Vũ, Giang Bắc Nhiên liền nhắc tới chuyện tìm pháp khí siêu độ.
Lúc đó họ đã qua ba tuần rượu, Lục Dương Vũ nghe Giang Bắc Nhiên nói xong thì vỗ ngực đảm bảo sẽ tìm ra được bảo bối tốt cho hắn.
Giang Bắc Nhiên vốn còn lo tỉnh rượu rồi Lục Dương Vũ sẽ quên chuyện này đi, nhưng xem ra đối phương vẫn còn rất đáng tin a.
Lục Dương Vũ nâng vò rượu lên, rót cho mình thêm chén nữa rồi nhìn Giang Bắc Nhiên đang quan sát chuỗi hạt:
"Hẳn huynh đệ cũng thấy được những thứ bẩn thỉu kia?"
Nghe Lục Dương Vũ nói chữ "cũng", Giang Bắc Nhiên lập tức hào hứng.
Cho tới bây giờ, hắn chỉ biết có hai người tu luyện nhìn được quỷ hồn. Một là Điền Cách đã bị hắn giết, hai là Mặc Hạ được biết có thể nhìn thấy quỷ người tu luyện hết thảy liền hai, một cái là đã bị hắn chụp chết Điền Cách, một cái là hắn vừa giáo hội Thức Quỷ chi thuật Mặc Hạ.
Nói cách khác, cùng là đoán mệnh bói toán, trong chuyện đối với phó quỷ này, Giang Bắc Nhiên thật sự không tìm thấy bất luận kẻ nào để giao lưu.
Bây giờ, nghe nói Lục Dương Vũ cũng thấy được quỷ, hắn tính hỏi thăm nhiều hơn.
Giang Bắc Nhiên bưng chén lên cụng với Lục Dương Vũ một cái rồi trả lời:
"Theo như ca ca nói thì tiểu đệ cũng nhìn thấy được những oan hồn kia."
"Ha ha, tiểu tử a, quái sự trên người ngươi nhiều thật đấy. Người có âm dương nhãn trên đời này không nhiều, cộng với ngươi, cùng lắm ta chỉ biết được 3 người thôi.”
'Chỉ có ba người à... Xem ra quỷ tu ở lục quốc cũng không nhiều lắm.'.
Giang Bắc Nhiên uống hết rượu trong bát rượu rồi cầm lấy chuỗi hạt hỏi:
"Đây là ca ca lấy được từ quỷ tu ngươi quen?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận