Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 265: Lục Thanh Âm

Nhìn ba lựa chọn trước mắt, Giang Bắc Nhiên ngơ người.
Hắn tới đây năm năm, vô số nhiệm vụ được phát động, đây là lần đầu hắn đụng phải nhiệm vụ Thiên cấp.
Sao? Hiện tại ra mà đi ra ngoài sẽ bị sét đánh chết?
Mắt thấy bầu trời vạn dặm không mây sáng sủa, Giang Bắc Nhiên yên lặng thu chân về. Sau khi chọn số 3 thì quay lại trước mặt tông chủ:
"Tông chủ, đệ tử có một chuyện muốn bẩm báo với ngài."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm trận pháp.
"Ồ? Chuyện gì?"
Lục Dận Long ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hỏi.
Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một lát rồi chắp tay đáp:
"Mấy ngày trước đệ tử xuống núi phát hiện toàn bộ thế lực của Hoàng bang đã bị tiêu diệt."
"A, việc này ta đã biết, chúng ta không cần nhúng tay, yên lặng theo dõi kỳ biến là được, hay nói, ngươi có cái nhìn khác?” "Đệ tử cho là..."
Trong lúc Giang Bắc Nhiên muốn nói gì đó thì một thân ảnh tịnh lệ hấp tấp vọt vào.
"Gia gia! Cứu ta! Cha nói hắn muốn đánh chết ta!"
Nghe được hai chữ gia gia, Giang Bắc Nhiên liền biết người tới là Lục Thanh Âm, tiểu tôn nữ của Lục Dận Long.
Chỉ là Giang Bắc Nhiên không quá quen người này, chỉ biết nàng tu luyện với các đệ tử khác trong tông.
Thấy tiểu tôn nữ xông tới, sắc mặt Lục Dận Long nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn nói:
"Thanh Âm, lại không hiểu quy củ, sao có thể tùy tiện xông vào nơi này?"
Tuy nghe như phê bình nhưng vẫn pha lẫn cưng chiều trong đó.
"Gia gia !"
Lục Thanh Âm nũng nịu đi đến ngồi xuống trước mặt Lục Dận Long:
"Tôn nữ biết sai rồi, ngài tha thứ cho ta lần này đi."
Lúc này, một đạo thân ảnh khác hấp tấp vọt vào chính sảnh, chỉ vào Lục Thanh Âm hô:
"Làm càn! Ai cho phép ngươi lung tung xông vào phủ tông chủ!"
Giang Bắc Nhiên quay đầu lại thì thấy đó là một nam tử trung niên uy vũ bất phàm. Đây hẳn là Lục Thu Phảng, nhi tử của Lục Dận Long.
Mắt thấy Lục Thu Phảng đưa tay muốn kéo Lục Thanh Âm, Lục Dận Long đột nhiên quát:
"Ta thấy ngươi mới là làm càn! Ai cho ngươi vào! Lùi lại!"
Nghe Lục Dận Long tiếng quát, thân thể Lục Thu Phảng bỗng nhiên dừng lại, vội thối lui đến bên cạnh Giang Bắc Nhiên chắp tay nói:
"Hài nhi bái kiến phụ thân."
"Thất trương mạo thế, còn ra thể thống gì!"
"Hài nhi biết sai."
Mắt thấy sắp tới là một trận lý kịch gia đình diễn ra, Giang Bắc Nhiên rất muốn chắp tay cáo từ nhưng nghĩ đến nhiệm vụ Thiên cấp kia chỉ đành phải tiếp tục đứng đấy.
Lục Dận Long thở ra một hơi, cúi đầu nhìn Lục Thu Phảng:
"Vừa vặn, bên cạnh ngươi là đệ tử ta từng nhắc tới, Giang Bắc Nhiên, không phải ngươi nói muốn gặp tiểu đệ tử này một lần à."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì vội nhìn về phía Lục Thu Phảng, chắp tay nói:
"Bái kiến tổng các đại nhân."
Tổng các người phụ trách chuyện thưởng phạt trong tông. Đây là một vị trí cực kỳ quan trọng.
Thấy Giang Bắc Nhiên gật đầu chào, Lục Thu Phảng nói:
"Ta đã nghe phụ thân nói, ngươi có biểu hiện rất tốt trong Thiếu Niên Hội, có thể nói tương lai tươi sáng a, hảo hảo cố gắng, Quy Tâm tông rất cần nhân tài như ngươi."
Được “tổng giám” chú ý, Giang Bắc Nhiên thầm chửi trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn cung kính nói:
"Nhận được lời khích lệ của tổng các đại nhân, đệ tử sẽ tiếp tục cố gắng."
Thấy bầu không khí hoà hoãn lại, Lục Dận Long lần nữa quay lại đề tài vừa rồi:
"Ngươi đuổi Thanh nhi một đường chạy đến chỗ ta không biết là có chuyện gì?"
Lục Thu Phảng đầu tiên là trừng Lục Thanh Âm một chút, sau đó chắp tay với Lục Dận Long:
"Nha đầu này giấu ta trả lại sính lễ của Diệp gia."
Con mẹ nó !
Nghe được câu này, Giang Bắc Nhiên như bị sét đánh, có vạn con Đấu Khí Hóa Mã chạy trong lòng.
Đây chính là nguyên nhân phát động nhiệm vụ Thiên cấp đó ư?!
Lục Dận Long không chú ý tới Giang Bắc Nhiên mà gật đầu nói:
"A, chuyện này à."
Sau đó nói với Lục Thanh Âm:
"Thanh Âm a, hôn sự kia cũng không phải trò đùa, năm đó Diệp gia cùng Lục gia ta có giao tình rất tốt nến mới chỉ phúc vi hôn, muốn cho hai nhà thân càng thêm thân a."
"Gia gia !"
Lục Thanh Âm lay lay tay Lục Dận Long:
"Ta không muốn thành hôn với một người chưa từng gặp, ta muốn mãi bên cạnh gia gia cơ.” Không đợi Lục Dận Long nói chuyện, Lục Thu Phảng đã lên tiếng trước:
"Ngươi muốn từ hôn thì cứ nói với ta, tự mình hành động như thế nếu xảy ra chuyện gì thì sao! Ngươi để Diệp gia nhìn ta kiểu gì!” Lục Thanh Âm nghe xong lập tức tức giận nói:
"Cha! Ngươi còn nói đạo lý không vậy, ta đã nói với ngươi nhiều lần là không muốn gả cho hắn! Nhưng lần nào ngươi cũng gạt ta, nói không còn cách nào mới ra hạ sách này."
"Ta thấy ngươi là mưu đồ đã lâu mới đúng, cho nên mới hành động mau lẹ như vậy, còn để Ngô thúc của ngươi tới áp trận! Dùng võ lực uy hiếp Diệp gia!"
"Ta không dùng võ lực! Chính kêu Ngô thúc thúc đi theo ta mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận